Chương 651:
“Vậy được, tôi tiếp nhận thư khiêu chiến của anh! Tôi sẽ lấy tất cả những gì mà tôi có cược với Huyền Y Phái và lệnh bài này của anh!” Phường chủ của Huyền Y Phái hét lớn, chắc như đỉnh đóng cột!
Phường chủ bị điên rồi sao?
Người của Kỳ Dược Phường toàn bộ đều không thể nào tin được nhìn Phường chủ của Kỳ Dược Phường.
Tuy nhiên, chỉ nhìn thoáng qua, mọi người đã chết lặng TÔI.
Bọn họ có thể nhìn thấy nhiệt độ nóng hầm hập trong đôi mắt của phường chủ lúc này!
Sức nóng đó rõ ràng làm sao!
Nói là nóng hầm hập, nhưng thực chất là đậm đặc lòng tham!
Đối với Dương Hoa và Huyền Y Phái, phường chủ cũng không lộ ra ánh mắt như vậy.
Lệnh bài đó rốt cuộc là bảo bối gì?
Trong lòng của vô số người đều đoán được.
“Nói đi, Lâm thần y! Chúng ta thi cái gì?”
Phường chủ của Kỳ Dược Phường sót ruột hỏi.
“Dược thuật!” Lâm Dương nhắm mắt lại, bình tĩnh phun ra hai chữ này.
Ngay khi âm thanh vừa rơi xuống, hiện trường lập tức im lặng như tờ.
Vô số cặp mắt xung quanh lần lượt khóa chặt trên người Lâm Dương, vẻ mặt của ai nấy đều đông cứng lại.
Hoặc là chết lặng người, hoặc là nhìn trân nghẹn lời…
Dược thuật?
Đây … nhưng đây là bảng hiệu của Kỳ Dược Phường!
Cảnh tượng trầm mặc kéo dài khoảng ba bốn giây, sau đó bùng nỗ lên.
“Cái gì? Anh muốn cùng phường chủ của chúng tôi so tài dược thuật sao?”
“Anh … anh …. anh xứng sao?”
“Đồ khốn nạn! Không biết tốt xấu!”
“Quá đáng ghét rồi, anh là đang xem thường Kỳ Dược Phường của chúng tôi sao?”
Các giảng viên và sinh viên của Kỳ Dược Phường giận tím mặt, ai nấy đều chỉ vào Lâm Dương mà mắng chửi.
Thậm chí có người còn không nhịn được muốn xông lên đánh Lâm Dương, nhưng bị Phùng Thạch ngăn lại.
Phường chủ của Kỳ Dược Phường cũng hơi bối rồi.
Nhưng một lúc sau, ông ta bật cười, trong mắt cũng lóe lên một tia sắc bén: “Động cơ giết người! Động cơ giết người! Lâm thần y, anh trong lĩnh vực sở trường của tôi mà đánh bại tôi! Khiến tôi thân bại danh liệt, theo cách này, cho dù đến lúc đó tôi không tuân thủ lời hứa thì điều đó cũng vô dụng, bởi vì không ai trong toàn bộ Kỳ Dược Phường này thừa nhận tôi nữa! Đúng không? “
“Đúng vậy.”
Lâm Dương bình tĩnh nói.
Mọi người kinh ngạc!
“Được! Đủ điên rồi! Lâm thần y không hổ danh là Lâm thần y. Thật không ngờ anh tuổi còn trẻ lại có lòng dũng cảm như vậy! Tốt lắm, đã như vậy rồi, tôi sẽ để cho anh điên một lần, cũng để anh nhìn thấy bản thân mình điên rò như thế nào, rốt cuộc ngu ngốc và ngây thơ đến thế nào! “
Phường chủ của Kỳ Dược Phường cười lớn haha, trực tiếp vẫy tay: “Lập tức chuẩn bị thuốc! Chuẩn bị chiến đấu!
Chuẩn bị đấu dược!”
Mọi người da đầu run lên.
“Phường chủ, tiến hành quyết đấu ở đâu?” Phùng Thạch nuốt nước bọt hỏi.
“Chính là nơi này! Cổng của Kỳ Dược Phường chúng tai”
Phường chủ của Kỳ Dược Phường nói một cách dứt khoát, sau đó quay đầu lại nhìn Lâm Dương: “Có muốn đợi thêm hai tiếng nữa không, tôi sẽ mời tất cả những người nổi tiếng trong giới Trung Y trong nước để cho những người này tận mắt chứng kiến cuộc thi này không?
“Không cần, như vậy sẽ tốn quá nhiều thời gian, chúng ta trực tiếp thi đấu đi. Quá trình và kết quả của trận thi đấu này, bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ biết thôi.” Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Haha, đánh nhanh quyết nhanh sao? Cũng tốt!”
Phường chủ của Kỳ Dược Phường cũng bị kích thích rồi, trong mắt tràn đầy vẻ lạnh lùng.
Một lúc sau, Phùng Thạch ra lệnh chuyển hai chiếc bàn lớn đến, trên bàn bày đây các loại thảo mộc cũng như các dụng cụ để giã, sắc và tinh chế thuốc.
Thi đấu dược thuật thực ra cũng giống như thi đấu võ thuật, đều rất thuần túy.