Chương 1067:
Sắc mặt của vương tử hơi thay đổi khi nghe thấy những lời này của Lâm Dương, nửa định rời đi nửa lại không muốn.
“Thưa vương tử.” Vệ sĩ bên cạnh ngập ngừng nói.
Vương tử thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: “Các ngươi lập tức gọi điện cho hội trưởng Lôi Minh, bảo ông ta nhanh chóng đến đây, đem theo thiết bị tiên tiến để chữa trị cho công chúa.”
“Thưa Vương tử, ngài định để anh ta khám bệnh và chữa trị cho công chúa sao?”
Nữ vệ sĩ kinh ngạc hỏi.
“Tima, tôi không còn sự lựa chọn nữa rồi, đây là sự sắp đặt của Thượng đế…”
Vương tử nhìn qua đứa con gái bé bỏng của mình, nỗi đau đớn hiện rõ trên mặt cô, ông ta bước nhanh về phía Lâm Dương.
Linh Trúc thấy vậy lập tức mừng rỡ.
“Linh Trúc, qua đây giúp tôi một tay, khử độc kim châm trước đi “Vâng, thưa thầy!”
Linh Trúc phấn khởi chạy qua, bắt đầu bận rộn.
Sau khi cô ấy từ Việt Nam trở về, vẫn luôn tìm tòi học hỏi các kiến thức về Đông y, nên những việc cơ bản vẫn biết làm.
“Không có chỗ để con gái tôi nằm xuống sao?” Vương tử ôm con gái đến trước bàn, nhíu mày hỏi.
“Thứ lỗi, điều kiện có chút thô sơ, nếu cô ấy có thể ngồi vậy thì ngài hãy để cô ấy ngồi ụ lên ghế đi!” Lâm Dương mỉm cười nói.
“Quá hoang đường! Thật không thể tin được! Con gái tôi căn bản là không ngồi vững được!”
“Vậy ngài dìu cô ấy đi!”
“Thượng đế ơi…” Vương tử đau khổ oán trách, nhưng vẫn làm như vậy.
Lâm Dương nhấc cổ tay công chúa, đặt lên chiếc gối kê, bắt mạch cho cô ấy.
Một lát sau, Lâm Dương mở mắt ra.
“Khí mạch bị nghẽn, cơ bắp suy yếu, thần kinh rối loạn, hệ thống thần kinh bị tổn hại nghiêm trọng, hơn nữa đều là bẩm sinh đã bị tổn thương…”
“Những điều này các y bác sĩ trên thế giới đã nói cho tôi biết vô số lần rồi, bây giờ tôi chỉ muốn con gái tôi cảm thấy đỡ hơn chứ không muốn lại nhìn thấy nó đau đớn nữa, cậu hãy nhanh chóng giúp nó cảm thấy dễ chịu hơn, có được hay không? Vương tử Birken có chút bực bội nói.
“Để cô ấy cảm thấy dễ chịu hơn rất dễ dàng.”
Lâm Dương vươn tay ra, ấn vào lòng bàn †ay của công chúa, sau đó nhẹ nhàng vân vê.
“Cậu đang làm gì vậy?” Vương tử Birken căng thẳng hỏi.
Nhưng vừa dứt lời.
A..” Công chúa Margaret đau đớn phát ra một tiếng rên rỉ, sau đó nặng nhọc thở ra một hơi.
Vương tử Birken ngớ người ra, vội vàng hỏi: “Con yêu, con thấy sao rồi?”
“Thưa ba, con thấy đỡ hơn nhiều rồi…”
Công chúa chậm rãi mở hai mắt, thốt ra tiếng nói yếu ớt.
“Thật sao? Quá tốt rồi!” Vương tử Birken mừng rỡ.
Vẻ mặt của những người vệ sĩ phía sau vô cùng kinh ngạc, như gặp phải kỳ tích, hai mắt mở to.
Đại khái là họ không thể nào ngờ được rằng vị “pháp sư chữa bệnh” đến từ Việt Nam này, tuỳ tiện ấn hai cái, công chúa liền có thể khôi phục ý thức…
Linh Trúc bên cạnh cũng thở phào một hơi.
“Tế bào thần kinh trên khắp cơ thể cô ấy bị một loại vật chất gân giống như chất độc chậm rãi chèn ép, lượng độc tố này cực kỳ ít, tích tụ dần qua từng ngày, chất độc đã hình thành nên một lượng nhất định, gây ra tổn thương cực kỳ nghiêm trọng đến các tế bào thần kinh, triệu chứng này của cô ấy rất giống với “Bệnh xơ cứng teo cơ một bên”
Hội chứng ALS, nhưng còn nghiêm trọng hơn cả Hội chứng ALS, nếu như đợi đến lúc lượng độc tố ít ỏi này tích tụ lại quá mức vậy thì đừng nói là công chúa đi đứng nói chuyện, lúc đó ngay cả hít thở cũng không thể, sẽ chết rất thê thảm!”
“Thật ác độc!” Vương tử Birken thâm mắng, nắm chặt hai tay, sau đó ôm chặt lấy công chúa Margaret, giọng nói có chút khàn, nhẹ nhàng nói: “Con yêu, con yên tâm, ba sẽ tìm bác sĩ có thể chữa khỏi bệnh cho con, con yên tâm, cha sẽ không buông tay con, thượng đế sẽ đứng về phía con…”
Lâm Dương nghe vậy, có chút khó hiểu.