Chương 419:
Thời gian đã quá trễ rồi. Cho dù nhà họ Lâm bây giờ ngừng sản xuất ra thuốc mới, thì số thuốc bán ra đó cũng đã tràn lan trên thị trường rồi. Tất cả những gì chúng ta phải làm là ngăn chặn thiệt hại, cứu người!”
“Cứu người?”
“Đúng.”
Vẻ mặt của Lâm Dương đột nhiên trở nên nghiêm túc, trong đôi mắt kia bập bềnh sự tượng tin.
Đó là một sự tự tin không gì có thể so sánh được.
Đó là một loại kiêu ngạo cao cao tại thượng.
Trịnh Nam Thiên không khỏi bị ánh mắt này của anh chạm đến, nhưng người vẫn theo bản năng hỏi: “Còn có thể cứu được sao?”
“Đến một người, tôi sẽ cứu một người! Tội lỗi của nhà họ Lâm tạo ra, Lâm Dương tôi sẽ lập!”
Lâm Dương lạnh lùng nói.
“Nhưng khoản này, cậu không thể giúp nổi!” Trịnh Nam Thiên trầm giọng nói.
“Khoản này tôi không chỉ không thể giúp, tôi còn có một khoản muốn tìm nhà họ Lâm để tính!”
“Được rồi, tôi sẽ gọi điện thoại ngay lập tức, điều động quân đồn trú ở các nơi trên toàn quốc giúp đỡ cậu! Lâm Dương, từ nay về sau, tôi sẽ giao cho cậu một bộ phận quyền chỉ huy. Cậu …hiện tại cũng là một quân nhân!”
Trịnh Nam Thiên nghiêm túc nói, liền vẫy tay.
Tiểu Triệu lập tức chạy đi.
Một lúc sau, anh ta cầm một chiếc điện thoại phong cách cổ xưa trên tay và bước tới với vẻ mặt trịnh trọng.
Bên trong một căn phòng sang trọng.
“Cạn ly!”
Tiếng hò hét vang lên, mấy ly đề cao được nâng lên cùng nhau.
Lâm Tung nhấp một ngụm, sau đó ngồi xuống, nhìn khuôn mặt đỏ bừng tao nhã mà bình tĩnh của Lâm Vũ Hào.
“Anh Hào, lần này may mà có anh, nếu như không có anh, em sẽ không thể an toàn mà rời khỏi Dương Hoa, chúng ta cũng không thể lập được thành tích lớn như vậy! Nào, em đề nghị mọi người kính Anh Hào một ly! “
“Nào!”
Tiếng cười lại vang lên, ly rượu gần đến nhau.
Lâm Vũ Hào vẫn bình tĩnh, chỉ là khuôn mặt mang nụ cười nâng ly lên, nhấp một ngụm, lãnh đạm nói: “Đây mới chỉ là bước đầu. Mục đích chủ yếu của gia tộc là hạ gục tập đoàn Dương Hoa. Bây giờ Lâm Đồng này là một kẻ cứng rắn. Sau khi chúng ta giành được thị trường trong nước, sẽ nhắm đến mục tiêu mở rộng thị trường ra nước ngoài.
Thuốc mới do tập đoàn Dương Hoa nghiên cứu phát triển ra với giá cao ngắt trời thì không có bắt cứ thị trường nào.
Bọn họ chỉ có thể lỗ vốn. Tới lúc đó, chủ tịch Lâm này sẽ phải chạy đến nhà họ Lâm của chúng ta mà cầu xin! Tới lúc đó, mục đích của chúng ta chính là tiếp nhận tắt cả mọi thứ từ tập đoàn Dương Hoa và nhìn Lâm Đồng kiêu hãnh cúi đầu trước mặt chúng ta. “
“Hahahaha, tâm trạng thật tốt, tâm trạng thật tốt! Haha…”
“Vừa nghĩ đến vẻ mặt của tên đó thì ông đây đã không vui rồi! Anh ta ra vẻ cái gì trước mặt nhà họ Lâm của chúng ta?”
“Đúng vậy, anh ta cũng xứng với họ Lâm sao?”
Những người xung quanh bàn rượu la hét, lần lượt mắng chửi.
Bùm!
Lúc này, cửa phòng bị người ta đá mở tung.
“Ai vậy?”
Tất cả mọi người trong căn phòng đều đứng dậy, trừng mắt tức giận nhìn về phía cánh cửa.
Lại nhìn thấy một cô gái trẻ bước vào.
Cô gái không chút khách khí ngồi xuống bàn, tự rót tách trà cho mình một cách tao nhã, sau đó chậm rãi ăn những món ngon trên bàn.
Mọi người vốn dĩ là sắp phát hoả rồi, nhưng nhìn rõ dáng vẻ của cô gái này, tất cả đều không khỏi run lên.
“Cô Ngữ Yên?”
Mọi người thất thanh.
“Em họ, sao em lại đến đây?” Lâm Vũ Hào cũng rất kinh ngạc.
“Tôi không đến được sao?”