Mục lục
Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần Lâm Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2272:

Thủ Mệnh mặc bộ đồ bó sát màu đen, lộ ra đáng người Tồi lõm, trên đầu là mũ lưỡi trai màu đen.

“Là cô à! Thế nào, điều tra được tin tức hữu dụng không?” Lâm Dương hỏi.

“Bác sĩ Lâm, chúng tôi đã kiểm tra rồi, những người bên đó là cấp cao của Phái Cổ, người nói chuyện của Phái Cổ cũng đã tới, nhưng mà… Phái Cổ mời Thiên Kiêu thứ tám, Độc Hoàng Tiếu Minh Hàn… Chúng tôi vẫn chưa tìm được tung tích của anh ta.” Thủ Mệnh nghiêm túc nói.

“Cái gì? Không thấy Tiếu Minh Hàn nữa?”

Lâm Dương nhíu mày: “Có chắc chắn anh ta đến đây không?”

“Tiếu Minh Hàn theo người của Phái Cổ cùng tiến vào đầm Ám Long, rất nhiều người tận mắt nhìn thấy, chuyện này không sai được!”

“Vậy anh ta chạy đi đâu rồi?” Lâm Dương gật đầu suy nghĩ.

“Bác sĩ Lâm không cần lo lắng, tôi đã bảo Khải Uy sư đệ đi tìm tung tích, nhìn xem Phái Cổ có âm mưu gì hay không!”

“Cần bảo Hùng Khải Uy cẩn thận hơn, tính tình Tiếu Minh Hàn ác độc, thủ đoạn tàn nhẫn, nếu bị phát hiện e rằng lành ít dữ nhiều.”

“Yên tâm.”

Thủ Mệnh gật đầu.

Lúc này lại có một đám người tới nữa.

“Hả? Thật náo nhiệt! Nơi hoang vu không có người ở như vậy, sao hôm nay nhiều người thế? Chư vị Phái Cổ, các người muốn mở phái ở đây đúng không?”

Một giọng nói trêu tức truyền tới.

Sau đó một người đàn ông trẻ tuổi đi giày tây dẫn một đám người mặc trường bào cầm kiếm đi vào giữa đầm Ám Long.

“Linh Kiếm Môn?”

Hiện trường có không ít người kinh hãi kêu lên.

“Sao bọn họ lại đến đây?”

“Nghe nói Linh Kiếm Môn luôn không hợp với Phái Cổ, vậy mà bọn họ dám tới đây?”

“Chẳng lẽ bọn họ cũng muốn sách cổ y thuật tuyệt thế?”

Không ngừng có tiếng bàn tán vang lên.

Lâm Dương lạnh nhạt nhìn, cũng có chút bất ngờ.

Anh có nghe nói tới Linh Kiếm Môn, đây là một tông môn truyền thừa ngàn năm, nhưng ở cận đại Linh Kiếm Môn lựa chọn quy ẩn núi rừng, rất ít tiếp xúc với mọi người.

Nhưng vào mười năm trước, Phái Cổ nhìn trúng một thứ quý trong Linh Kiếm Môn, nghe nói thứ này có thể chế tác đan dược tuyệt thế, hai lực lượng kết thù, nhưng Phái Cổ thế lớn, Linh Kiếm Môn chịu thiệt nhiều lần, đệ tử trong môn chết rất thảm, thậm chí thiếu chút nữa bị Phái Cổ diệt môn, rơi vào đường cùng, Linh Kiếm Môn lựa chọn gia nhập Phái Ẩn, lúc này Phái Cổ mới thu liễm lại.

Lần này Linh Kiếm Môn xuất hiện ở đây, không phải là tình cờ.

Đôi mắt mọi người sáng rực nhìn.

Người của Phái Cổ cũng khẩn trương, nhìn người đàn ông trẻ tuổi đi giày tây.

“Cậu là… Tịch Tử Nghĩa?”

Lã Tiến Vũ nhìn người đàn ông trẻ tuổi trầm giọng quát.

“Ha ha ha, không nghĩ tới chư vị còn biết tại hạ… Đúng là vinh hạnh.” Người đàn ông cười nói.

“Cậu tới đây làm gì? Chúng tôi không nhớ rõ Linh Kiếm Môn cũng liên quan tới y thuật!” Lã Tiến Vũ trầm giọng nói.

“Ai nói chúng tôi không liên quan tới y thuật! Mấy ngày gần đây tại hạ đã bái sư học y! Có khả năng là chư vị không biết!” Tịch Tử Nghĩa cười nói.

“Học y? Hừ, cho dù cậu học y thì thế nào? Sách cổ y thuật ở đầm Ám Long, không liên quan tới Phái Ẩn cậu!” Lại có người của Phái Cổ quát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK