Chương 1004:
Nghe được tin tức chân động như: vậy, tât cả mọi người đều đứng dậy khỏi chỗ ngồi, kinh ngạc nhìn về phía Tô Dư.
Vô số cặp mắt ở bốn phương tám hướng.
Thậm chí đến cả những người qua đường cũng dừng chân lại, nhìn về phía này.
Tô Dư sững sờ.
Lâm Dương nhíu chặt mày, không ngờ rằng, Chu Viên Viên này lại nói ra những lời sát ý như vậy.
Ngay tức khắc, vô số tiếng bàn tán vụn vặt vang lên xung quanh.
“Trời ạ, người đàn ông đó là anh rẻ của Tô Dư sao2”
“Có chuyện gì vậy? Tại sao cô ấy lại cùng với anh rễ ăn riêng ở nơi này?”
“Không thể tin được, không thể tin được, tin tức chắn động nhất trong năm!”
“Người phụ nữ này thật không biết xấu hổ!”
“Nhanh, nhanh lấy điện thoại ra chụp ảnh, nhanh đăng lên vòng bạn bè!”
“Ngoại tình với anh rể của mình! Chậc chậc chậc, tôi nói Tô Dư này không phải thứ gì tốt đẹp, ngoài mặt thì thuần khiết, trên thực tế lại rất lẳng lơ!”
Đủ loại lời lẽ bẳn thỉu không ngừng vang lên, sắc mặt của Tô Dư càng tái nhọt, hơi thở cực kỳ gấp gáp, người cũng sắp đứng không vững nữa.
“Nói năng lung tung, cô… cô đang nói nhảm! Cô đang vu oan cho tôi!” Tô Dư kích động hét lên.
“Vụ oan? Nhưng bây giờ các cô quả thật là cô nam quả nữ: đi ăn ở đây không phải sao? Cô có chắc là chị cô biết chuyện này không?” Chủ Viên Viên nhún vai nói.
“Chuyện này …” Tô Dư cứng họng, có chút không nói nên lời.
Nhưng Lâm Dương lại lập tức bước tới trước, lạnh lùng nói: “Tiểu Nhan đương nhiên biết chuyện này, cô không được trút nước bẩn ở đây! Tôi có thể lập tức gọi vợ tôi đến đây để chứng minh sự trong sạch của chúng tôi, tôi nói cho cô biết! Nếu như cô tiếp tục ở đó mà vu oan cho chúng tôi, làm tổn hại danh tiếng của chúng tôi, tôi sẽ chọn cách báo cảnh sát! “
“Ò? Đem cảnh sát ra để hù dọa tôi ư? Anh thật sự cho rằng tôi sẽ sợ sao? Đôi cầu nam nữ ở đây vụng trộm, còn không cho người ta nói ư?” , Chủ Viên Viên cười lạnh một tiếng, dứt khoát xé rách da mặt, trực tiếp lên giọng mắng chửi.
“Chu Viên Viên!! Cô…cô câm miệng!” Tô Dư kích động, muốn tiến lên trước ra tay.
“Thế nào? Tôi nói gì sai sao? Các người không phải chỉ là một đôi câu nam nữ sao?” Chu Viên Viên trợn tròn mắt cười nói.
“Cô…cô… đồ khốn nạn!”
Tô Dư tức giận và lo lăng, cầm rượu trên bàn lên, hung hăng trút lên người Chu Viên Viên.
Ngay tức khắc, rượu đổ khắp người Chu Viên Viên, lớp trang điểm trên mặt cũng biến đổi, người không ra người ma không ra ma.
“Cô…cô dám hắt rượu vào tôi sao? Cô lại hắt rượu vào tôi sao?” Chu Viên Viên hét lên.
Người đàn ông ngồi trên chiếc BMW bên đường cảm thấy có chuyện gì đó không ổn, lập tức đẩy cửa lao xuống.
“Viên Viên, xảy ra chuyện gì vậy?” Người đàn ông căng thẳng hỏi.
“A Hào! Đôi cầu nam nữ này bắt nạt em! Anh phải giúp em dạy dỗ bọn họ thật tốt! Đánh tên này nằm sắp xuống đắt, xé rách quần áo của con tiện nhân này cho eml Xé đi!”
Chu Viên Viên gào thét điên cuồng, nói xong liền lao về phía Tô Dư.
Tô Dư theo bản năng đưa tay muốn ngăn cản Chu Viên Viên, nhưng người đàn ông bên cạnh lại đi trước cô ấy một bước, giơ tay giữ lầy Chu Viên Viên.
Tô Dư tháy vậy, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Người đàn ông này xem ra biết đạo lý hơn Chu Viên Viên…
Nhưng ngay trong giây tiếp theo, người đàn ông đột nhiên trở tay, trực tiếp tát vào má của Tô Dư một cái.
Bốp!
Tiếng bạt tai giòn giã cực kỳ vang dội.
Một dấu tay đỏ như máu ngay lập tức xuất hiện trên khuôn mặt trăng nõn của Tô Dư.
Cô ấy che khuôn mặt nhỏ nhắn của mình lùi lại phía sau mắấy bước, không thể nào tin được nhìn người đàn ông.
Ánh mắt của Lâm Dương cũng trở nên lạnh lùng.