Mục lục
Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần Lâm Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2354:

Nói đến đây, Công Tôn Đại Hoàng trên mặt đầy căm hận, nắm tay đập mạnh lên mặt bàn.

Tiếng loảng xoảng vang lên!

Cái bàn lập tức nứt ra.

Những người trong cửa hàng đều sửng sốt.

“Ôi Chúa ơi, có chuyện gì vậy?”

“Ôi! Có ai nổ súng sao?”

Những tiếng la hét kinh hoàng liên tục vang lên, nhân viên trực tiếp cúi đầu, thậm chí có người còn gọi cảnh sát.

“Ngài Công Tôn, đi thôi.” Võ Mỹ Hạnh nhìn quanh một vòng rồi nói.

“Cô định sắp xếp tôi ở đâu?”

“Tôi có sòng bạc bản địa lớn nhất trên phố Nam, chỗ đó vàng thau lần lộn, có rất nhiều người ở trong nước, nếu ông ở lại đó, chắc chắn ông sẽ không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.”

“Được rồi! Đi thu xếp đi. Bây giờ tôi muốn ăn một bữa thật ngon, cô có thể ngủ lại với tôi, tôi muốn thư giãn một chút!” Công Tôn Đại Hoàng thở dài và liếc nhìn thân thể của Võ Mỹ Hạnh.

Võ Mỹ Hạnh sửng sốt, sau đó cố nặn ra một nụ cười: “Ngài Công Tôn, tôi sẽ sắp xếp cho ngài hai người đẹp, ngài thấy có được không…”

“Sao vậy? Cô không muốn sao?” Công Tôn Đại Hoàng nhướng mày.

“Không… chuyện đó… ngài Công Tôn, tôi… tôi đã có bạn trai và… chúng tôi sắp kết hôn…” Võ Mỹ Hạnh ngập ngừng và nói một cách thận trọng.

“Ồ?” Công Tôn Đại Hoàng bật cười: “Được, vậy thì chúc mừng, vậy chúng ta hãy đi gặp bạn trai của cô trước, sau đó… Hãy sắp xếp hai người đẹp cho tôi!

“Được! Ngài Công Tôn, đi bên này!”

Võ Mỹ Hạnh lo lắng không yên, sợ rằng việc mình có bạn trai sẽ khiến cho Công Tôn Đại Hoàng cảm thấy rất không vui.

Bởi vì Võ Mỹ Hạnh là người được Công Tôn Đại Hoàng nâng đỡ.

Không có sự ủng hộ của Gông Tôn Đại Hoàng, sẽ không có Võ Mỹ Hạnh hôm nay.

Mà ở trong mắt Công Tôn Đại Hoàng, Võ Mỹ Hạnh chỉ là một công cụ, một món đồ chơi trước đây của ông ta mà thôi.

Trước đây Võ Mỹ Hạnh không có lựa chọn khác, cô ta chỉ có thể im lặng chịu đựng, hiện giờ cô ta đã làm xong những chuyện Công Tôn Đại Hoàng giao cho cô ta đi làm, hàng năm tặng Công Tôn Đại Hoàng không biết bao nhiêu là tiền mặt, cô ta cảm thấy cô ta đã trả nợ xong mọi thứ cho Công Tôn Đại Hoàng.

Cô ta hi vọng mình có thể có tương lai, hi vọng sau này có ngày giúp chồng dạy con.

Cô ta không muốn làm một con rối để mặc Công Tôn Đại Hoàng sắp xếp nữa.

Bởi vậy lần này, cô ta lựa chọn từ chối.

Vốn tưởng rằng Công Tôn Đại Hoàng sẽ giận tím mặt, nhưng không ngờ tới ông ta chỉ cười to.

“Ngài Đại Hoàng, ngài không tức giận sao?” Trên đường đi, Võ Mỹ Hạnh cẩn thận hỏi.

“Chuyện này có gì mà phải tức giận chứ?

Tôi là đàn ông, cô là phụ nữ, là một người phụ nữ xinh đẹp, đàn ông thích phụ nữ, đây là chuyện hết sức bình thường, từ trước tới giờ tôi không cảm thấy cô nhất định là của tôi, nếu bây giờ cô tìm được tình yêu đích thực, tất nhiên là tôi sẽ buông tay! Chuyện này tôi hiểu mà.” Công Tôn Đại Hoàng cười nói.

Võ Mỹ Hạnh mừng rỡ, trong mắt có nước mắt: “Ngài Đại Hoàng, cảm ơn ngài.”

Rất nhanh, hai người đi tới một nơi nghỉ dưỡng vô cùng xa hoa.

Võ Mỹ Hạnh dẫn theo ông ta đi tới tầng hai.

Công Tôn Đại Hoàng ngồi trên ghế sofa, châm một điếu thuốc hỏi: “Bạn trai của cô đâu?”

Vừa dứt lời, một người đàn ông tóc vàng mắt xanh đi tới.

0ị BH: s0.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK