Chương 669:
Lâm Dương liếc mắt nhìn, là tay của Tô Dư.
Cô lặng lẽ nháy mắt ra hiệu với Lâm Dương, vẻ cầu xin trong mắt đặc biệt rõ ràng.
Lâm Dương thấy vậy liền không nói gì nữa.
“Ba ly sao? Đạo diễn Đồng, cái này… có phải là có chút…
Tôi thực sự không biết uống rượu mà.” Tô Dư lúng túng nói với đạo diễn Đẳng *Tô Dư, tôi đã nể mặt cô lắm rồi đấy, cô cho rằng tôi không tìm được ai khác đến đây tiếp rượu cho tôi sao? Chỉ cần tôi muốn, một cú điện thoại thôi là có thể gọi đến một bàn người đều là những sinh viên đại học cùng tuổi với cô, cô có tin không?” Đạo diễn Đồng hừ lạnh.
“Nhưng mà… đạo diễn Đồng …”
“Cô không uống sao? Được! Vậy thì bộ phim này… chúng ta có thể bàn lại sau!”
Ý trong lời nói đã quá rõ ràng.
Câu nói này cũng trực tiếp đánh thẳng vào điểm yếu của Tô Dư!
Cô thực sự rất muốn có được vai diễn này.
Chuyên ngành của cô đang học có liên quan đến diễn xuất.
Mặc dù Đại học Giang Thành không phải là trường đại học hạng hai, nhưng khoa diễn xuất thực sự là không có tương lai. Đa số sinh viên tốt nghiệp từ khoa này hoặc là chuyển nghề hoặc là chỉ lăn lộn được ở tuyến dưới kiếm ăn, có thể nhận được sự ưu ái của các đạo diễn lớn vô cùng nổi tiếng như đạo diễn Đồng thì chính là nhờ phúc đức đã tu luyện ba đời.
Nhà họ Tô bây giờ đã là một gia tộc nghèo túng, nhất là sau khi công ty gia đình đã bị phá sản, vì vậy Tô Dư cũng bắt đầu lo lắng cho cuộc sống mưu sinh.
Nếu như cô có thể kiếm được chút danh tiếng dựa vào vai diễn này để bước chân vào làng giải trí và trở nên nổi tiếng, vậy thì Tô Dư cũng coi như đã hoàn toàn trở mình.
Cơ hội chỉ có một lần!
Uống đi… Cùng lắm là say xỉn trở về nhà!
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Tô Dư quyết định bất chấp tắt cả.
Đúng lúc này, Tào Tiểu Kiều bỗng đứng lên. Tào Tiểu Kiều có quan hệ rất tốt với Tô Dư, vậy nên cô ấy đương nhiên sẽ không ngồi yên không thèm đếm xỉa mà nhanh chóng đứng dậy cười nói.
“Đạo diễn Đổng, hay là thế này đi… Ba ly rượu này 4 người chúng tôi sẽ chia nhau uống, nếu như để Tiểu Dư một mình uống 3 ly thì cậu ấy sẽ say mát, vậy thì chẳng phải bữa cơm này sẽ không thể ăn tiếp được sao?”
Tô Dư có chút cảm động.
Nhưng một giây tiếp theo, đạo diễn Đồng lại hừ lạnh một tiếng.
“Cô cho rằng đây chỉ là chuyện của riêng Tô Dư thôi sao?
Cô ta uống xong thì 3 người các cô mỗi người cũng đều phải uống 3 ly cho tôi, uống xong thì chúng ta ngồi xuống ăn tiếp!”
“Cái gì?”
Bốn cô gái lập tức sững sờ.
“Đạo diễn Đồng, chuyện này …” Tào Tiểu Kiều lo lắng nói.
*Thế nào? Không uống sao?” Đạo diễn Đổng nhíu mày một cái.
Sắc mặt của Tào Tiểu Kiều vô cùng khó coi.
“Tào Tiểu Kiều, thực ra đạo diễn Đổng nói đúng đấy.
Chuyện của Lâm Dương là do chúng ta không đúng, chúng ta nên tự phạt mỗi người 3 ly. Thái Yến, cậu có nghĩ vậy không?” Chu Viên Viên cười nói.
“Đúng… đúng vậy …” Thái Yến gian nan gật đầu, có nặn ra một nụ cười.
“Nào, chúng ta hãy cùng nhau kính đạo diễn Đồng, phạt 3 ly thì phạt 3 ly thôi. Các cậu đừng thấy rượu này nồng độ cao mà sợ, thực ra cũng không nặng lắm đâu, 3 ly thì không thể nào say được.” Chu Viên Viên bạo dạn nói, sau đó tự mình rót ra 1 ly rồi lập tức uống cạn.
“Tốt lắm!”
Ba người đàn ông trung niên lập tức vỗ tay tán thưởng.
Đạo diễn Đổng cũng nhéch lên khóe miệng, sau đó nhìn Chu Viên Viên khẽ gật đầu, ánh mắt đảo qua đảo lại trên người Chu Viên Viên, nhưng lại lộ ra vẻ không có hứng thú.
Có Chu Viên Viên dẫn đầu, 3 cô gái còn lại đều vô cùng xấu hỗ.
Tô Dư cắn chặt răng định bất chấp uống theo, nhưng đúng lúc này Lâm Dương lại mở miệng.
“Tiểu Dư, nếu uống được thì uống, không uống được thì thôi, đừng để mình say, cùng anh về sớm một chút.”
Lời nói này một lân nữa khiên cho mọi người bât mãn.
“Đồ nhà quê, anh không nghe hiểu tiếng người sao? Anh là cái thá gì? Nơi này có chỗ cho anh chen miệng sao?”
Chu Viên Viên uống cạn 1 ly rượu, vì vậy cũng bắt đầu lộ ra tính cách thật của mình, trực tiếp trừng mắt nhìn Lâm Dương rồi không ngừng mắng chửi.