Chương 1135:
Nhìn thấy Lâm Dương bỏ đi, vẻ mặt Hàn Nam có chút mất tự nhiên. Ông cau mày suy nghĩ về gì đó.
“Mang tên ăn hại này đến bệnh viện đi.”
Chu Quý nhìn bàn tay vẫn còn bị đóng trên bàn của người này, nhỏ giọng ra lệnh.
“Vâng, cậu Quý.” Người bên cạnh gật đầu.
“Chú Nam, đừng để mấy chuyện nhỏ nhặt này làm ảnh hưởng đến chúng ta. Nào mời chú ngồi, chúng ta ký hợp đồng trước đi” Chu Quý bận rộn nở nụ cười.
“Chuyện này… Cứ đợi chút đã.” Hàn Nam ngập ngừng nói.
“Chờ cái gì nữa chú, cũng không còn bao lâu nữa, chú ký hợp đồng sớm thì chúng tôi bắt đầu việc sớm, chú cũng kiếm được tiền sớm hơn. Chẳng lẽ chú bị cái thằng ở rể kia hù rồi sao?”
“ởrế”
“Đúng, chú Nam không biết thằng đó là ai sao? Chỉ là một thăng ăn bám, đến nhà người ta ở rể. Chỉ là đồ rác rưởi, sâu mọt của xã hội mà thôi, không phải là người quan trọng gì. Chú đừng lo.” Chu Quý vội nói.
“Vậy sao, tôi cũng không quen anh ta, chỉ là từng gặp qua ở tập đoàn Dương Hoa thôi.”
Hàn Nam âm thầm thở phào.
Nếu như Lâm Dương không phải là người có thế lực, thì thực sự không cần lo lắng.
Nhưng… nếu chỉ là một tên ở rể nhỏ nhoi thì sao lại được Mã Hải rót trà giúp? Hàn Nam vẫn rất bối rối.
“Vậy được rồi, chú Nam đừng lo quá, loại người như vậy chỉ là cáo mượn oai hùm thôi, không cần quan tâm đâu.” Chu Quý cười nói.
Hàn Nam gật gật đầu, từ tốn nói: “Vậy thì chúng ta ký hợp đồng đi.”
“Được, được, chú Nam mời chú qua bên này.” Chu Quý vui mừng vội nói.
Nhưng đúng lúc này, điện thoại của người đàn ông đứng cạnh đó vang lên. Anh ta lấy điện thoại ra nhìn thấy hiển thị trên màn hình, lập tức đưa cho chú Nam.
“Điện thoại của ai?” Hàn Nam tò mò hỏi.
“Chủ tịch Long của tập đoàn Dương Hoa.” Anh ta nói.
“Cái gì?” Hàn Nam khẽ giật mình, trong lòng có một linh cảm vô cùng xấu.
Ông ta do dự một lát, nhưng vẫn bấm nghe, gượng cười trả lời: “Chủ tịch Long, vẫn khoẻ chứ? Sao hôm nay lại có thời gian gọi điện cho một ông già như tôi vậy?”
Ông ta cố gắng làm cho giọng mình thoải mái hơn. Nhưng đầu dây bên kia lại ngược lại so với ông ta.
“Anh Hàn Nam, anh vẫn khoẻ nhỉ. Tôi có vài chuyện muốn nói cùng anh.”
“Chủ tịch Long có chuyện gì muốn nói?”
Hàn Nam thận trọng hỏi.
“Anh Hàn Nam, tôi thông báo cho anh biết, từ nay về sau, tất cả các hợp tác giữa tập đoàn Dương Hoa và anh đều huỷ bỏ, tất cả hợp đồng đã ký kết đều sẽ mất hiệu lực.
Mong anh hiểu rõ vấn đề.” Ở đầu dây bên kia Mã Hải từ tốn nói.
Hàn Nam nghe xong như sét đánh ngang tai.
“Chủ… Chủ tịch Long, chuyện … chuyện gì vậy? Không phải lần trước chúng ta đã bàn bạc xong hợp đồng rồi sao? Vì sao lại bất ngờ ngừng hợp tác? Chủ tịch Long, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?” Hàn Nam sốt sắng hỏi.
Tút tút tút…
Bên kia là một tiếng máy vang vọng, đối phương đã cúp máy. Hàn Nam cầm điện thoại thẫn thờ.
“Chú Nam, chú sao vậy?” Chu Quý cầm hợp đồng hỏi.
Nhưng Hàn Nam vẫn yên lặng, bơ phờ.
“Chú Nam, chú đến đây ký hợp đồng đi.
Còn chuyện thằng đó đừng nghĩ đến làm gì.”
Chu Quý cười ha ha bước đến.
Nhưng Hàn Nam đã trở tay, hung hăng tát thẳng vào mặt Chu Quý.
“Bốp Tiếng bạt tai vang lên. Tất cả mọi người đều giật mình.