Mục lục
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Tiểu Bạch vừa nghe anh nói trong lòng lạnh như băng! Thật giống như bị người ta tạt một thau nước đá vậy!

Tiểu Bạch nóng nảy: “Người của chúng ta đâu? Không phải chỉ ít như vậy chứ? Tiểu gia còn chưa có yêu đương, còn chưa có hưởng thụ chân lý của tình yêu, tiểu gia không muốn chết!”

Từ đầu đến cuối ánh mắt Kiệt Sâm vẫn trừng thật to, trong ánh mắt anh tràn đầy kinh hoảng, tiểu Bạch quay đầu, chỉ thấy người trong những cái xe đó đi xuống, mỗi người đều cầm dao nhọn, súng ống trên tay.

“Mẹ ơi... tôi... mẹ nó ---” Tiểu Bạch chửi tục, hôm nay mạng của tiểu gia phải bỏ lại nơi này!

Lúc này, đèn của các biệt thư xung quanh đều sáng lên từng nhà từng nhà, hiển nhiện, động tĩnh đánh nhau ở đây quá lớn đã ồn ào đến người ở gần đây. hơn nữa, lúc nãy lại có mười mấy chiếc xe nữa tới, tiếng động cơ cũng không nhỏ.

Kiệt Sâm nói: “Đừng sợ, rất nhanh sẽ có người báo cảnh sát!”

Tiểu Bạch mắng: “Chờ cảnh sát tới tôi đã sớm chết một trăm lần!” Mắt thấy những người cầm sao kia vọt tới chỗ anh và Kiệt Sâm, trong mắt những người mặc quần áo đen này tràn đầy sát khí! Hiển nhiên, nhiệm vụ của những người này, không phải cướp cái vali, mà là giết người diệt khẩu!”

Tiểu Bạch cùng Kiệt Sâm sợ muốn chết! Tiểu Bạch bị sợ đến muốn tiểu ra quần, Kiệt Sâm cũng không tốt hơn, run run tay chân ngay cả lời nói cũng không rõ.

Tiểu Bạch sợ hét tho “A a a --- Các người mau tới đây bảo vệ lão tử! Mẹ nó ---- những người này cầm dao muốn giết chết tiểu gia!”

Tiểu tổ Ám Ảnh vội vàng xông về phía bọn họ, nhưng mà, đột nhiên số người của đối phương tăng lên, tiểu tổ Ám Ảnh thật sự là không thể phân thân.

Trái tim của tiểu Bạch lập tức lạnh ngắt! Những người cần dao kia bao vậy anh và Kiệt Sâm vào giữa!

Trong đầu tiểu Bạch nghĩ, tiểu gia phải xong rồi.... nụ hôn đầu tiên của tiểu gia còn chưa có đưa đi đâu... vốn là muốn cho cô sát thủ kia, nhưng mà.... người ta lại không muốn!

Nhưng như vậy cũng không thể để đó!

Kiên quyết không thể giữ lại nụ hôn đầu xuống địa ngục, dưới cửu tuyền anh cũng có thể khóc tỉnh!

anh nghiêng đầu, nhìn Kiệt Sâm chăm chú, nhào tới ôm lấy dán lên môi của Kiệt Sâm không ngừng hôn bậy cắn loạn.

“Mẹ nó --- đây là tình huống gì?” Kiệt Sâm bị hôn đến ngu người... anh còn đặc biệt nín tiểu đâu, suýt chút nữa đã tiểu ra quần.

Đang suy nghĩ liền cảm giác quần mình cũng ướt, Kiệt Sâm đưa tay sờ một cái, chắc chắn không phải mình đi tiểu... Mẹ nó, tiểu Bạch thằng nhóc này... cậu đi tiểu thì cứ đi tiểu... không biết cách xa tôi một chút sao? Cần gì phải làm ướt cả người tôi? Rốt cuộc tiểu Bạch thằng nhóc này sợ chết bao nhiêu? Sợ đến tiểu ra quần!

Những người cầm dao kia thấy hai người đàn ông hôn nhau cũng rối rít sững sốt một hồi, bọn họ không có ra tay gấp, gian tình bắn ra khắp nơi!

Tiểu Bạch ôm đầu của Kiệt Sâm, gặm cắn liên tục như đang gặm khúc xương vậy, Nháy mắt Kiệt Sâm liền nổi giận, một thằng đàn ông, trước khi chết còn bị một thằng đàn ông cưỡng hôn, đổi lại ai mà không giận?

Kiệt Sâm nắm quả đấm lại đánh một quyền lên má trái của tiểu Bạch. tiểu Bạch lập tức bị anh đánh ngã trên đất. Tiểu Bạch nằm ăn vạ ở đó mau nước mũi, rống to với những người đang cầm dao kia: “Tới! Sung sướng! Tổn thương lẫn nhau! Hôm nay các người giết chết lão tử, cha của lão tử sẽ giết chết cả nhà của các người!”

Ánh mắt tiểu Bạch vô cùng tàn bạo! Thật giống như đột nhiên đã biến thành người khác.

Những người cầm dao kia tức giận, một người trong đó cầm dao đâm lên ngực anh.

Tiểu Bạch “Oa” bật khóc: “Nụ hôn đầu của lão tử vừa mới dâng ra, có thể cho tôi thêm một giờ, để cho tôi.... dâng hiến.... đêm.... đầu sao?”

Cái con mẹ nó... nhất thời Kiệt Sâm cảm thấy cúc hoa hơi đau!

Kiệt Sâm lại đấm một quyền qua: “Con mẹ nó, cái tên ngu ngốc này!”

“Ra tay!” Những người cầm dao kia không thèm để ý bọn họ là đánh tay đôi hay tay ba, nhào lên đâm một dao ra ngoài.

“A --”

“Hú hú hú hú ---” Đang lúc bọn họ muốn đâm một dao nữa, đột nhiên tiếng còi xe cảnh sar1 truyền đến cách đókhông xa ---

“Đi mau! Cảnh sát tới --- đã lấy được cái vali rồi, tránh mau!” Xe của bọn họ quá nhiều, từng chiếc từng chiếc đi ra ngoài phải mất bao nhiêu thời gian? Những người này nhào lên xe như điên rồi vậy. Người cầm cái vali lên chiếc xe đầu tiên.

“Ông” liền lái xe đi. Những chiếc xe phía sau anh cũng là một chiếc nối tiếp một chiếc chạy ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK