Mục lục
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hoa Thiểu Kiền muốn nói, người đàn ông nào bị phụ nữ hôn hầu kết ở cổ họng mà không nóng, vậy chắc chắn không phải là thẳng(*).

(*) Ý muốn chỉ nói: thẳng (thích phụ nữ) và cong (thích đàn ông)

Anh ta lúng túng, muốn buông tay đi ra ngoài yên tĩnh, nhưng lại không thể buông tay...

Lôi Đình chớp mắt, buồn cười hỏi anhta: “Là bởi vì tôi hôn anh sao?”

“Oanh...” Hoa Thiểu Kiền lại xong rồi.

Trái tim, đập loạn nhịp.

Muốn tìm người bóp bóp, xoa xoa.

Anh ta chăm chú nhìn cô ấy, nghiêm túc hỏi: “Rốt cuộc tại sao trước kia cô luôn đi theo tôi, ngày ngày quấn lấy tôi?”

Lôi Đình thành thật trả lời: “Bởi vì anh Đình nói muốn tìm mười người phụ nữ quấn lấy anh, tránh cho anh có thời gian nhớ thương chị dâu của tôi.”

Sắc mặt của Hoa Thiểu Kiền trở nên khó coi: “Tôi biết...” Anh ta muốn hỏi, sau đó thì sao? Có sự thay đổi nào hay không?

Bởi vì anh ta phát hiện ra, anh ta lại sinh ra phản ứng hóa học với cô ấy.

Mặc dù anh ta vẫn cho rằng, ngoài Lăng Vi ra, không có bất kỳ người phụ nữ nào trên thế giới này có thể cộng hưởng được với trái tim anh ta, nhưng anh ta lại nhớ đến người phụ nữ mệt nhọc này...

Chính anh ta cũng không hiểu tại sao, Lôi Đình không biết vẽ, cũng không biết thiết kế, thậm chí không thông minh, có lúc còn rất ngốc nghếch...

Nhưng mỗi lần cô ấy thay đổi cách trang điểm xuất hiện ở trước mặt anh ta, anh ta đều có thể vừa nhìn đã nhận ra cô ta, thậm chí còn bắt đầu mong đợi dáng vẻ thay đổi lần kế của cô ấy.

Anh ta đã gặp không ít phụ nữ, cũng có rất nhiều người chủ động đầu hoài tống bão(*) với anh ta, nhưng anh ta chưa bao giờ nhìn về phía mấy người phụ nữ đó lấy một lần.

(*)投怀送抱:Đầu hoài tống bão: Ám chỉ hành động chủ động ôm ấp yêu thương nhưng vì mục đích khác

Kỳ quái là, anh ta không ghét Lôi Đình tới ôm anh ta, dây dưa với anh ta...

Anh ta cảm thấy bối rối... rõ ràng trong lòng anh ta có một người khác mà... như anh ta có được coi là ngoại tình bằng tinh thần hay không?

Hoa Thiểu Kiền nhíu mày lại, nội tâm bùng cháy, rồi anh ta nghe thấy Lôi Đình cười nói: “Lúc mới bắt đầu tôi cảm thấy trêu chọc anh rất thú vị, sau đó lại không nhịn được muốn đi tìm anh... Tôi cũng không biết tại sao, mình rất muốn hôn anh, muốn mượn cơ hội trêu chọc anh để chiếm ngươi tiện nghi. Có lẽ tôi đã thích anh rồi?”

Cô nói, mặt dần đỏ ửng như quả táo. Hoa Thiểu Kiền chấn động mạnh, đầu có như bị gió lốc tàn phá qua! Anh ta nhìn chằm chằm vào cô ấy, rồi bất ngờ hôn lên môi của cô ấy...

Quả nhiên, mềm mại ngọt ngào giống như trong tưởng tượng, giống như mùi vị trong mộng.

Lôi Đình bị anh ôm đến phát đau, nhưng cô ấy không nỡ kêu lên, run run rẩy rẩy cảm thụ nụ hôn điên cuồng của anh ta.

Lôi Đình nắm lấy bả vai của anh ta suy nghĩ, quả nhiên giống như cô ấy nghĩ, người ngày như cái hũ nút! Nhưng cô ấy thích, hì hì.

Hoa Thiểu Kiền hôn lên đôi môi mềm mại của cô ấy, nghe tiếng rên vì đau đớn xen lẫn vui vẻ của cô, anh cũng có thể cảm giác rõ ràng người mình nóng lên như muốn nổ tung...

Có mấy lời đè nén trong lòng, nếu không nói ra, anh ta tin chắc mình sẽ nổ tung mất.

Môi của cô ấy giống như có ma lực, đụng vào là không thể rời ra được, anh ta buồn rầu nói: “Lôi Đình, tôi thích cô. Cô có tin không?”

“...”

Trái tim của Lôi Đình đập loạn nhịp ——

Cô lại nghe anh ta nói: “Nhưng tôi cần phải có thời gian... tôi muốn tìm ra nghi hoặc trong lòng mình...”

Lôi Đình buông anh ta ra, chăm chú nhìn. Mái tóc của anh ta rối bù lên, môi bị cô ấy cắn đỏ.

Hoa Thiểu Kiền biết những lời của mình rất hỗn trướng! Sao người đàn ông không nhìn rõ trái tim của mình, đã tiếp nhận tình yêu mới...

Anh ta đúng là người vô liêm sỉ! Chính anh ta cũng muốn quất chết mình.

Nhưng lại nghe thấy cô ấy nói: “Không sao cả, cứ đi từ từ, em sẽ đi cùng anh.”

Hoa Thiểu Kiền lại bị chấn động, sắc mặt của anh tat hay đổi liên soành soạch, như bị kích thích dữ dội ——

Anh ta nâng cằm cô lên: “Anh nghĩ... chắc không cần chờ nữa, anh đã làm rõ mong muốn của mình...”

Ánh mắt của anh ta dần chứa đầy cảm xúc.

Anh ta giữ lấy cằm của cô, dán môi của mình lên môi cô ấy: “Anh đã làm rõ mong muốn của mình...”

Lôi Đình run rẩy, mặc dù tâm tư của cô ấy đơn thuần, nhưng không ngu ngốc.

Anh ta hôn cô ấy một lần lại một lần: “Anh đã làm rõ mong muốn của mình...” Anh ta động tình nói ở bên tai cô ấy: “Anh muốn em.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK