Mục lục
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Sáng hôm sau, Lăng Vi nhức đầu, nhưng vẫn dậy sớm chạy bộ uống thuốc.

Diệp Đình thấy cô cực kỳ phối hợp, hoàn toàn không nằm lì trên giường, cũng không ngại thuốc đắng, đột nhiên đau lòng…

Anh thật sự không muốn dày vò cô như vậy, bỗng nhiên không muốn cô có con nữa, chỉ muốn cho cô ngủ nhiều, không cần uống thuốc đắng.

Nhưng cô mặt đầy vui vẻ chạy bộ, trong miệng còn đọc mấy câu thơ kia.

Diệp Đình vừa chạy vừa nói: “Nào có dễ dàng như vậy, Lôi Dịch lấy được quyển nhật ký này đã hai mươi mấy năm, anh ta cũng nghĩ mãi không ra.”

Lăng Vi hừ một tiếng, nói: “Chỉ số IQ của anh ta có thể so sánh với chúng ta sao?”

Nói xong, toét miệng cười: “Anh ta căn bản không hiểu tinh túy của thơ ca truyền thống Trung Quốc!”

Diệp Đình lại nói: “Tối qua mấy nhóm ám dạ đã xếp lại mấy bài thơ, cũng không có đầu mối gì.”

Lăng Vi không muốn!

Nhưng thật sự… không có cách gì.

Vẫn là từ từ đi.



Diệp Đình bố trí hôn lễ khiêm tốn, anh cho cô một niềm vui thật lớn! Muốn cô ngây ngất trong hạnh phúc!

Anh có một hòn đảo tư nhân ở Maldives, mỗi một chi tiết trong hôn lễ đều là anh tự bố trí.



Lý Phân Phương chụp một đống hình Giang Quân và Lăng Vi, nhưng khi cô ta đưa cho Trưởng đài, Trưởng đài mắng cô ta: “Cô biết người phụ nữ cô chụp là ai không? Vợ của Diệp Đình – đại boss Đỉnh Phong Quốc Tế!”

Lý Phân Phương nói: “Cũng vì cô ta là vợ của Diệp Đình, tin tức này mới vô cùng có giá trị!”

Trưởng đài vung tay: “Tin này tôi không dám nhận! Tân Nghệ chúng ta là miếu nhỏ, không cúng được Phật lớn như vậy!”

Lý Phân Phương giận đến muốn hộc máu! Cô ta có được hình này tốn bao nhiêu tâm huyết?

Từ phòng làm việc của Trưởng đài đi ra, cô ta giận đến mũi sắp lệch.

Lúc này, đột nhiên bị một người phụ nữ cản đường.

“Hay là cô bán tin này cho tôi đi…”

Lý Phân Phương ngẩng đầu nhìn thấy người phụ nữ này ngạp mạn nhìn hình trong tay cô ta.

Cô ta biết người phụ nữ này, là Trình Giai Ny tới đài truyền hình quay chương trình.

Nếu Trưởng đài không cho cô ta truyền tin, mà Trình tiểu thư muốn mua… vậy….

Cô ta hỏi: “Trình tổng muốn, vậy chúng ta dễ bàn, cô định cho bao nhiêu?”

Trình Giai Ny lấy ra một tờ chi phiếu, giá cả không cao, Lý Phân Phương không hài lòng, Trình Giai Ny lại nói: “Loại tin tức này, trừ công ty thuộc Trình thị dám đưa tin, công ty khác dám sao? Cho cô tiền là phí cực khổ! Đừng có không biết điều!”

Lý Phân Phương suy nghĩ… Quả thật như vậy, cắn răng nghiến lợi nhận chi phiếu, bán hình.

Trình Giai Ny cười u ám, Diệp Đình, không phải anh thương vợ sao? Chị đây tặng anh một phần quà…

Hừ… Chuyện này cô ta phải làm thần không biết, quỷ không hay…

Thứ sáu, Lăng Vi đi ra nhà, đột nhiên thấy Lôi Tuấn nhìn cô cười có thâm ý khác.

Lăng Vi cảm thấy kỳ quái, nhưng không nói gì.

Vừa mới tới công ty, tổ trưởng tổ hai của Bộ thiết kế - Lusha tiến lên đón: “Bộ trưởng, đây là đồ Cảnh Thái muốn thiết kế.”

Lăng Vi nhìn kỹ, nói: “Bản thảo này không được, muốn làm lần nữa. Đối phương muốn xe giá thấp, kiểu xe các người thiết kế là kiểu xe đắt tiền, điều này khiến khách hàng mất mặt.”

Lusha trở lại phòng làm việc, hừ một tiếng: “Tự cho mình giỏi! Xe tôi thiết kế cực kỳ hoàn mỹ! Tôi muốn cho khách hàng xem!”

Lusha không qua sự đồng ý của Lăng Vi, đã tự gửi tài liệu cho Cảnh Thái. Kết quả, bị Giám đốc phụ trách của Cảnh Thái mắng cẩu huyết lâm đầu!

“Lăng Vi! Cô làm gì vậy?” Giám đốc Lưu tức giận không thôi: “Bản thảo kiểu này sao có thể gửi cho khách hàng? Cô mù rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK