Chín giờ rưỡi, biên tập đi làm.
Hoa Hoa liền cảm thấy không chân thực!
Mạc Khinh Hàn thấy Hoa Hoa giống như “Mong đợi ngỗng” gõ đầu cô một cái, cô mở tin tức ra...
Hoa Hoa: (biểu tình: Đờ đẫn) Tô Tô mau mau dùng sức bóp tôi một chút!
Hoa Hoa: (biểu tình: Sợ hãi) Tô Tô mau nói cho tôi, chuyện gì đang xảy ra?
Hoa Hoa: (biểu tình: Đập đầu) Tô Tô mau tới cứu tôi, tôi phải chết!
Hoa Hoa: (biểu tình: Chảy máu mũi) Tô Tô Tô Tô Tô Tô Tô Tô Tô Tô! Hồng Tô tiểu thủ! Mau tới giải thích cho tôi một chút, đây là chuyện quái gì a! 26 vạn chữ là cái quỷ gì? Nói xong, ngày thứ nhất 3 vạn, sau mỗi ngày mười ngàn chữ, kéo dài được một tuần lễ chứ? Cô đây là muốn làm gì? Có phải cô ôm tồn cảo cũng giàu rồi? Ngày mai không ra chương mới, xem tôi không giết chết cô! Cô lập tức viết nhiều như vậy, ngày mai làm thế nào? Không ra chương mơi sau đó lại trì hoãn!
Phía dưới một hàng biểu tình “Phát điên”
Mạc Khinh Hàn vội vàng trả lời: Tôi chính là ôm tồn cảo cũng giàu rồi... Tôi tranh thủ hôm nay viết ba chục ngàn chữ...
Hoa Hoa:...
Hoa Hoa: (biểu tình: Sợ hãi) một ngày cô có thể viết ba chục ngàn chữ sao? Tôi cá ông trời già! Cô cũng quá trâu! Sao không nói sớm... Hống hống hống, viết đi viết đi, ta đi cho cô chăn ấm! Cô cứ xem như tôi không tồn tại!
Mạc Khinh Hàn:...
Hoa Hoa nha Hoa Hoa, có muốn manh như vậy hay không...
Trên trang mạng, Sách của Mạc Khinh Hàn leo lên các bảng xếp hạng. Số chữ đổi mới và phiếu hàng tháng đều xếp đầu bảng.
Cô mở ra thu nhập trang web, cẩn thận tính toán chi phí phẩu thuật của ba cô. Tiền giải phẫu cộng thêm các loại chi phí khác, ít nhất cũng phải từ 200 đến 30 vạn. Sau khi phẩu thuật, mỗi tháng còn cần khoản 2 vạn để chi tiêu.
Cô chụp hình quảng cáo, quảng cáo thanh toán trước cho cô 28 vạn. Tiền còn lại, muốn cô tiếp tục tham dự nữa từng bước một gọi cho cô.
Đột nhiên cảm giác không đủ tiền dùng... Cô mở ra trang web, muốn xem sách của cô bây giờ thế nào, nhưng phát hiện trong khu bình luận có rất nhiều người đang chửi cô!
Ít ngày trước, một mực rất bình tĩnh. Hôm nay tại sao lại có nhiều người chửi cô như vậy?
Mạc Khinh Hàn đại khái nhìn lướt qua, những người này, căn bản cũng không phải là thảo luận tình tiết trong sách, mà là tùy ý bôi đen, bôi đen giản giới, bôi đen tên sách, ngay cả bút hiệu của cô cũng bôi đen!
Nói gì? “Hồng Tô tiểu thủ!, nhìn một cái chính là kỹ nữ! Đặt tên như vậy, thật là thích hợp với người a!”
Còn nói gì là: “Một tên phạm tội giết người lại có nhiều người theo dõi như vậy, thật là một đám ngu đần não tàn!”
Còn nói tên sách: “Lừa gạt như vậy, khẳng định tác giả cũng không phải thứ tốt gì! Tác giả ngu đần cộng thêm một đám não tàn!”
Những người này, căn bản cũng không phải là đọc giả! Liếc mắt liền nhìn ra chỉ có một số ít người.
Mạc Khinh Hàn vừa định điểm vào xem là ai nói xấu cô, kết quả điểm vào, phát hiện... Bình luận này không thấy.
Cô điểm làm mới, những bình luận bôi đen cô vừa rồi đều mất ráo.
Hiển nhiên là có người đã xóa bình luận.
Có Trướng Hào Đích, còn có Diệp Thần. Ngô... Hèn chi trước kia cô không thấy những bình luận ác ý bôi đen cô, nguyên lai là do anh đã xóa bỏ.
Trong lòng Mạc Khinh Hàn lập tức ấm áp.
Tiếp đến, những bình luận này bị nhân viên quản lý gỡ bỏ, phong tước hiệu. Toàn bộ bình luận bên dưới bị xóa bỏ.
Xóa bỏ tốc độ cực nhanh, cơ hồ là xóa trong một giây. Một cái tiếp một cái, mới ra tới đã không thấy tăm hơi. Nếu không phải những bình luận này dừng lại ở trang đổi mới trang bìa của cô, cô căn bản là không nhìn thấy.
Những tên hắc tử kia, vẫn cố gắng bêu xấu sách, Ám Dạ, người hâm mộ cũng không phải ăn chay, phàm là nếu nhìn thấy hắc tử, lập tức bao vây, phun chết, chân đạp, nghiền thành mảnh vụn!
Hắc tử nhiều đi nữa, cũng không sánh được bằng trung phấn. Người yêu thích sách Ám Dạ, lòng trung thành cũng rất cao, cơ hồ nếu đã đọc mấy chương trước, thì sẽ khăng khăng một mực một mực đọc xuống. Bởi vì, sách này thật viết lên những điều trong lòng các cô.
Giống Lưu Suất nói, tác giả viết quá tốt! Nếu là không ủng hộ, trong lòng không giải thoát, có thể chết ngộp!
“Tô Tô tôi yêu ngươi!”
“Cố gắng lên ~ mau ra mới, tôi ủng hộ cô! Không cần để ý người khác nói cái gì.”
“Tô Tô, tôi cho tới bây giờ vốn không thích đọc sách. Nhưng là, quyển sách này của cô là ngoại lệ. Mặc dù chờ ra chương mới rất khổ cực, nhưng nội dung lại hay đến vậy, tôi cảm thấy chờ đợi cũng đáng giá!”
“Tô Tô, không cần để ý những lời người ta nói! Sách của cô đã dạy cho tôi rất nhiều đạo lý làm người, tôi trước kia là người rất yếu đuối, bây giờ tôi mạnh mẽ hơn rồi, tôi phải giống như nhân vật chính vậy, cố gắng thay đổi mình. Mỗi lần đọc sách của cô, chạm đến đều rất lớn, có lẽ một câu lơ đãng trong sách, lại có thể để cho tôi cảm động thật lâu. Tôi bây giờ so với trước kia rất lạc quan, tích cực! Đây chính là cô cho tôi động lực! Tô Tô tôi sẽ tiếp tục ủng hộ cô! Phải tiếp tục cố gắng lên nha ~ “
“Những người mắng chửi tác giả kia đều là một đám ngu đần! Ngươi tới mắng chửi người, còn không để cho người ta xóa bình luận, ngươi đúng là một người nực cười!”
Khu bình luận trong nháy mắt thành chiến trường đớp chác.
Người hâm mộ và người nói xấu như bóp nhau chết đi sống lại!
Lúc này, đột nhiên xuất hiện một bình luận!
Lý Lý Đào Nhi “Tất cả hắc tử cút đi! Ghen tị Tô Tô nhà ta, các ngươi cũng đi viết a! Đáng tiếc, viết ra lại là r sách ác rưỡi không người xem, cho nên, chạy tới đây nói xấu tác giả, thật là một đám đại ngu đần! Cho là tôi không biết ngươi là tác giả nào sao? Hắc ~ phía dưới công bố mấy cái địa chỉ IP của hắc tử, theo thứ tự là trang web tác giả cuốn: Gió Mát Tràn Đầy,và Tụ Lý Múa Kiếm! Tô phấn cửa cho ta đỉnh đứng lên, để cho mọi người biết một chút hai kẻ cặn bã này!”
Phía dưới, một mảnh “Quỳ lạy đại thần”
Tiếp đến, hai tác giả bị vạch trần, ngay lập tức không có lên tiếng.
Tiếp theo, trung phấn (người hâm mộ) bắt đầu sao chép bình luận.
Ở phía sau bình luận còn cộng thêm quan điểm của mình: “Ta chính là quá yêu Ám Dạ, có mấy quyển bắt chước, cũng không có quyển này viết tốt. Tô Tô, tôi quá yêu cô, mau mau ra chương mới đi. Mong đợi mong đợi ~ anh anh anh ~ “
Sau đó, Lý Lý Đào Đào đem hai cái danh tự này tìm kiếm trên mạng.
《 trang web tác giả: Gió mát tràn đầy cuốn, tụ lý múa kiếm, là siêu cấp đại hắc tử! Chuyên đen 《 ám dạ 》 tác giả: Đỏ tô tay nhỏ bé, ngắm trang web xử lý! 》
Bên trong có rất nhiều đoạn viết.
Tất cả đều là bình luận mắng chửi đỏ đô tay nhỏ bé, bọn họ còn ghi địa chỉ IP so sánh với địa chỉ IP tác giả.
Trừ hình ảnh, bên trong chỉ có một lời: Hy vọng trang web nghiêm túc xử lý, nếu không xử lý kịp thời, chúng tôi sẽ tự công bố địa chỉ và số điện thoại di động của hai tên tác giả giả!
Lúc này hai tên tác giả liền ngu ngốc! Vốn cho là, ghi danh nhỏ, sẽ không bại lộ thân phận, nhưng không ngờ rằng, lại bị người tra ra địa chỉ IP!