Mục lục
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lăng Vi giả dạng thành Sở Minh Y.

Trong giọng nói cô lộ ra vẻ đắc ý.

Cô cười nói: “Ông cũng biết tôi giả trang giống như thế nào rồi đấy. Không đến mấy hôm nữa, chưa biết chừng Diệp Đình sẽ thích tôi của hiện tại, thủ đoạn… và cả khả năng của tôi, ông hẳn là nên yên tâm… ông cứ chờ tin tức tốt của tôi đi. Bây giờ ông hãy giúp tôi để lộ tin tức ra ngoài, nói cái người bị bắt đi chính là Lăng Vi thật là được.”

Cô không đợi Vương Vinh Diệu nói chuyện, liền ám chỉ trước với lão ta. Lăng Vi nói: “Bây giờ chuyện cần thiết nhất chính là khiến cho nhóm người kia biết bọn chúng bắt được Lăng Vi thật, để bọn chúng nhanh chóng giết chết cô ta. Sau này có tôi gây khó dễ ở chỗ Diệp Đình, Đỉnh Phong Quốc Tế, chính là thiên hạ của chúng ta!”

“Được! Cô nói có lý!”

Lăng Vi còn nói: “Sau này có chuyện gì, tôi sẽ liên lạc lại ông. Khoảng thời gian gần đây, tốt hơn hết là chúng ta đừng liên lạc, chờ tôi ổn đinh hơn chút rồi nói sai.”

“Ừ…”

Vương Vinh Diệu vui như mở cờ trong bụng! Lõa cúp điện thoại, đột nhiên cảm thấy mình cũng trẻ ra mấy chục tuổi!

Cô gái Sở Minh Y này thật có bản lĩnh! Ha ha ha ——

Hiện giờ, Sở Minh Y đã lăn lộn được đến bên cạnh Diệp Đình, sau này tài liệu nội bộ của Đỉnh Phong Quốc Tế, tài nguyên khách hàng, thậm chí là toàn bộ Đỉnh Phong Quốc Tế… còn không phải là vật trong túi bọn họ hay sao?

Ha ha ha —— chỉ mới suy nghĩ đến chuyện sau này Đỉnh Phong Quốc Tế sẽ phải đổi sang họ Vương, Vương Vinh Diệu liền cảm thấy nhiệt huyết dâng trào, sục sôi!

Lăng Vi cúp điện thoại, trong đầu nghĩ: Không phải là lão tin tưởng Sở Minh Y lắm sao?

Không phải các người là châu chấu trên cùng một sợi dây sao? Vậy thì toi liền tương kế tựu kế là được rồi… dù sao, ông và Sở Minh Y cũng không quá quen thuộc nhau. Tôi thích làm thế nào thì làm thôi. Để ông cho rằng tôi chính là Sở Minh Y, đương nhiên lòng phòng bị của ông đối với tôi sẽ hạ xuống thấp nhất, thậm chí… sau này… tôi muốn chơi thế nào, thì sẽ chơi thế ấy.

Ha ha… chỉ mới tưởng tượng một chút thôi… mà đã cảm thấy rất thú vị rồi.

Vương Vinh Diệu, lão già ngu ngốc. Chúng ta cứ chơi trò mèo vờn chuột —— từ từ đi.

Lăng Vi đặt điện thoại xuống, cười cười nhìn về phía Diệp Đình.

Chỉ thấy Diệp Đình cong môi, để lộ một nụ cười đầy ý trêu đùa: “Tặng em một phần thưởng biểu diễn siêu nhất.”

Diệp Đình mới vừa từ trong rừng chạy về, anh thật sự rất ‘nhớ’ cô…. Lăng Vi cầm lấy bàn tay đang bóp loạn linh tinh của anh: “Vừa nãy ai nói, vợ tôi chỉ là công cụ sinh con ấy nhỉ? Hả? Anh ít đụng vào em đi, mau lăn đến phòng tối nhỏ úp mặt vào tường sám hối!”

Diệp Đình ôm lấy cô: “Muốn lăn thì cùng nhau lăn…”

Diệp Đình ôm cô, ‘lăn’ đến phòng tắm. Anh ở trong rừng, ăn không ngon, ngủ không yên, cuối cùng cũng có thể ôm vợ, đương nhiên anh phải ‘nắm thật chắc’.

Lăng Vi bị anh chọc, không ngừng cười ha ha.

Lăng Vi hỏi anh: “Anh nói xem, đám người bắt Sở Minh Y đi kia, liệu chúng có tin không? Không biết chúng sẽ đối xử thế nào với Sở Minh Y?”

Diệp Đình ôm cô,

“Quan tâm cô ta làm cái gì, cô ta có chết hay không thì có quan hệ gì với anh. Bây giờ mỗi khi nghe đến cái tên này, cũng liền thấy chán ghét. Em đừng có nhắc đến cô ta với anh. Còn cả… đám người kia nữa, thích tin thì tin, kẻ nào dám động đến một cọng tóc gáy của em, thì cũng nên cân nhắc xem mình có cái bản lĩnh đó hay không đã.”

“Ồ…” Lăng Vi đột nhiên kêu một tiếng: “Có phải anh đang suy nghĩ làm sao để thu thập đám người kia, đúng không?”

Nghe giọng điệu này của anh, thật kiêu ngạo biết bao…

Diệp Đình búng nhẹ vào chóp mũi cô: “Thông minh.”

Trái tim Lăng Vi đập thình thịch thình thịch… Vốn dĩ Diệp Đình đã xử lý xong Paulus Lewis rồi, ai có thể nghĩ tới lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, khiến kế hoạch của anh bị chậm trễ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK