Mục lục
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đứng kế chót…

Thật là! Cô cũng muốn học tập cho giỏi ah, nhưng cô không có nhiều thời gian như vậy. Nên làm gì?



Mạc Khinh Hàn buồn buồn bĩu môi.

Cũng may hôm nay có tin tốt, khiến cô dễ chịu hơn một chút.

Buổi trưa, ông chủ cô giúp quay quảng cáo đột nhiên gọi điện thoại tới trường cô, hẹn cô tháng 10 đến công ty bọn họ thực tập.

Ông chủ nói: “Bạn học Khinh Hàn à, vốn muốn sớm kêu cô tới, nhưng bên chúng tôi bận bịu không thôi. Vừa vặn tháng 10 các cô nghỉ, chúng ta hợp tác lần nữa đi. Tôi cảm thấy nhân vật này vô cùng thích hợp với cô.”

“Được, 1 tháng 10 tôi nhất định tới. Cảm ơn ông.”

Mạc Khinh Hàn nghĩ tới đây, cô lại phấn chấn tinh thần! Thành tích học tập đối với cô mà nói đều là phù vân, bây giờ có thể trị hết bệnh cho ba mới là chuyện quan trọng nhất!

Hôm qua khi đến bệnh viện, bác sĩ nói ba cô muốn phẫu thuật ít nhất phải chuẩn bị 20 đến 30 vạn.

Chỉ bằng vào cô viết truyện ngăn, căn bản không đủ góp nhiều tiền như vậy.

Cô phải nghĩ cách khác.

Hai người họ đi theo đường mòn, đi thẳng đến nhà cô trong hẻm nhỏ, đoạn đường này thỉnh thoảng có người nghiêng đầu nhìn Diệp Thần.

Diệp Thần đội nón kết, không thấy rõ mặt. Nhưng vẫn có rất nhiều người vô cùng kích động xông lên hỏi: “Diệp Thần?”

Lúc này, Mạc Khinh Hàn giống như một kỵ sĩ bảo vệ bông hoa, vươn tay chắn trước mặt anh: “Anh ấy là bạn học tôi, tên Lâm Nghệ Phong. Chẳng qua giống Diệp Thần mà thôi.”

Đi tới cửa nhà cô, cô đang muốn chào tạm biệt vào nhà, đột nhiên nghe Diệp Thần nói: “Cuối tuần này là sinh nhật ba anh. Ba mẹ em rất muốn gặp em.”

Mạc Khinh Hàn có chút kinh ngạc: “Ba mẹ anh biết em?”

Diệp Thần lấy mũ xuống, sửa tóc, nói chuyện đương nhiên: “Mẹ anh luôn nhắc tới em đấy, nói khi em còn nhỏ vô cùng đáng yêu, mẹ cực kỳ muốn thấy bây giờ em lớn lên có hình dáng thế nào rồi.”

Mạc Khinh Hàn làm mặt quỷ: “Thay đổi xấu hơn rồi.”

Diệp Thần đút tay vào túi quần, ngoẹo đầu nhìn cô, ánh nắng chiều chiếu lên gương mặt tuấn tú trắng như đồ sứ của anh. Cô nhìn anh, không tự chủ đỏ mặt lên.

“Em mới hỏi anh đó.” Cô nói: “Anh nhắc tới em với ba mẹ anh? Nếu không sao bọn họ biết chúng ta gặp mặt?”

“Ách…” Diệp Thần bỗng nói: “Đúng rồi, thứ bảy này chúng ta đi mua quần áo, có thể dành chút thời gian không?”

“À. Được được.” Cô suy nghĩ, nếu thứ bảy muốn đi ra ngoài, tối nay phải thức trắng đêm viết thêm một bản thảo.

Diệp Thần hất cằm với cô, tỏ ý cô mau vào nhà. Mạc Khinh Hàn ngoan ngoãn mở cửa vô nhà.

Vừa vào cửa nhà, đột nhiên nhớ ra câu hỏi cô vừa hỏi… để cho anh chạy… con hồ ly xấu giảo hoạt này!

Diệp Thần đưa cô về nhà, đi ra ngoài hẻm, tài xế đang đợi anh.

Anh ngồi lên xe, gọi cho Lăng Vi: “Con hẹn người tới, đến lúc đó mọi người đừng quá nhiệt tình. Nếu mẹ hù dọa người ta, con và mẹ không xong đâu!”

Lăng Vi ở đầu bên kia điện thoại nói: “Tên tiểu tử thúi con, nói chuyện với ai đấy?”

Nói xong, chính cô vui vẻ: “Ai u, mẹ phải nhìn xem con dâu mẹ thay đổi thế nào. Tiểu tử thúi, con lại lợi hại hơn ba con, mới 18 tuổi đã biết dẫn vợ về nhà, có điều mẹ nói cho con này! Cô gái người ta còn nhỏ, con cũng không thể làm bậy!”

Diệp Thần thầm nôn ọe trong lòng, nhưng ngoài miệng dời đề tài, hỏi bà: “Thứ bảy con muốn dẫn cô ấy đi mua quần áo, đi đâu mua? Gợi ý đi.”

Lăng Vi đột nhiên hừ cười, tiếng cười kia muốn có bao nhiêu xấu xa thì có bấy nhiêu.

Diệp Thần chợt có dự cảm xấu…

Quả nhiên, nghe bà bên kia điện thoại nói: “Đến cao ốc Tinh Hưng đi! Năm đó mẹ và ba con đến đó mua quần áo, sau đó, anh ấy lấy toàn bộ size 36C của cửa hàng, con và Đô Đô còn đội đồ chơi kia lên đầu. Aiya! Chờ Hàn Hàn tới, mẹ phải cho cô ấy xem hình, ha ha ha… Bây giờ mẹ đi tìm đây.”

“Tút ——” Đầu bên kia cúp điện thoại…

Diệp Thần: “…” Mẹ thật sự là… mẹ ruột con?

Diệp Thần cau mày, bỗng nhiên không muốn dẫn Hàn Hàn về nhà. Đám chú, dì của anh không có một ai bình thường!

Trước sinh nhật Diệp Đình một ngày, sáng sớm.

Lăng Vi kêu gọi bạn bè: “Ngày mai là sinh nhật chồng mình, mọi người đều tới nha! Duệ Duệ nhà mình dẫn con dâu về nhà.”

Hạ Tiểu Hi: “A! Duệ Duệ cũng hành động quá nhanh rồi, mới 18 đã biết dẫn vợ về nhà? Mình phải bảo Đản Đản nhà mình học hỏi anh nó….”

Kaya nói: “Vợ Duệ Duệ về à? Vậy chúng ta phải chiêu đãi cô ấy thật tốt nha! Chúng ta sắp xếp tiết mục gì?”

Hoa Đào nói: “Bỏ thuốc mê hồn cho hai người họ, cho hai người họ gạo sống nấu thành cơm chín!”

Lăng Vi nói: “Đừng làm càn, con gái người ta còn chưa tới 18 tuổi, bây giờ vẫn chưa phải bạn gái Duệ Duệ!”

“Phốc ——” Hạ Tiểu Hi gửi icon trợn trắng mắt, treo cổ, nói: “Cậu định để cô gái người ta tới 18 tuổi liền bảo Duệ Duệ tấn công sao?”

Lăng Vi: “…”

Chính Hiền nói: “Quá nhỏ rồi! Đừng có giết hại cây giống của tổ quốc có được không?”

Kaya nói: “Có phải mình quá tà ác không? Sao mình muốn giết hại, giết hại…”

Lăng Vi: “Xin bỏ qua cho con dâu mình…”

“Chị dâu, em có ý kiến hay!” Lôi Đình nói: “Hôm qua Duệ Duệ gọi điện thoại về, em nghe ra ý bây giờ thằng bé còn chưa giải quyết cô gái đúng không? Hình như còn đang theo đuổi, cô gái người ta vẫn chưa đáp ứng làm bạn gái thằng bé đâu. Hay là chúng ta giúp Duệ Duệ một tay đi!”

Lôi Đình chuyên nghĩ kế, năm đó Diệp Đình theo đuổi Lăng Vi, còn có Tiểu Bạch theo đuổi Lạc Y đều là Lôi Đình cho ý kiến.

Bây giờ Lôi Đình còn có một biệt danh chính là “bà mai chuyên nghiệp”…

Lăng Vi hỏi cô: “Có chủ ý gì hay? Nói nghe thử.”

Lôi Đình nói: “Không phải thành phố Giang chúng ta mới xây một công viên chủ đề sao? Bên trong có một nhà ma, cho hai người họ đi nhà ma. Cô gái ngọt ngào nhát gan, sợ hãi… không phải sẽ chủ động chui vào ngực Duệ Duệ chúng ta sao?”

Mọi người cùng kêu lên: “Ý kiến hay!”

Lăng Vi đột nhiên nói: “Đi nhà ma quá khó, chắc chắn cô gái có chuẩn bị tâm lý, sẽ không sợ hãi như vậy! Cho dù sợ cũng sẽ làm bộ không sợ. Mình nghĩ tới một bản thăng cấp!”

“Bản thăng cấp gì?” Mọi người cùng hỏi cô.

Lăng Vi nói: “Không phải bờ sông sau nhà mình có một tòa lâu đài sao? Chúng ta đã lâu không ở đó, không bằng ngày mai chúng ta cử hành tiệc sinh nhật ở đấy, sau đó… cắt bánh ngọt lớn xong, chúng ta sẽ giả bộ đi ngủ. Chờ nửa đêm, chúng ta liền mặc quần áo, giả ma hù dọa bọn chúng!”

“Phốc —— mẹ ơi!” Hạ Tiểu Hi gửi icon run rẩy: “Hù chết mình! Mình không dám! Mình không làm đâu!”

Kaya nói: “Cậu không làm thì cậu sợ chung với hai người họ! Chủ ý này hay, mình tán thành!”

Kaya hỏi mọi người: “Mọi người thấy sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK