Bàn phím gõ tách tách, hai người như tuyển thủ chạy tham gia Olympic, tốc độ nhanh nghịch thiên, Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi căn bản chẳng nhìn thấy ngón tay của hai người.
“Hai người này điên rồi.”
“Cạch…” cửa phòng đột nhiên mở ra, là người phục vụ mang thức ăn đi vào.
“ chung phòng môn đột nhiên mở. Là người phục vụ bưng đồ ăn tiến vào.
“Gà thái lát, hàu xào.”
Lăng Vi nhìn Diệp Đình đột nhiên ngừng lại, ấn phím, đột nhiên màn hình xuất hiện hình ảnh chụp chung của hai người.
Sau khi người phục vụ ra ngoài, Lăng Vi cho rằng Diệp Đình sẽ cùng thi chạy với Lý Thiên Mặc, kết quả…
Diệp Đình tắt máy, quay đầu nháy mắt với cô: “Anh đi rửa tay.”
Lý Thiên Mặc đổ đầy mồ hôi, giống như thác nước chảy.
Diệp Đình vừa đi, Lý Thiên Mặc liền vò đầu bứt tai: “Sao anh ta có thể nhanh như vậy chứ? Tức chết tôi rồi, làm sao có thể chứ? Bàn tay của anh ta là sao vậy? Mèo cào sao?”
Lăng Vi gắp một con hàu vào bát, sau đó lại cho vào miệng, nhàn nhạt nói: “Diệp Đình cầm tinh con ngựa…”
“Phụt…” Hạ Tiểu Hi đang dùng trà nháy mắt văng cả bàn. Lăng Vi gắp gà thái và hàu tới trước mặt cô ấy: “Cho em hết đấy.”
“…”
Lý Thiên Mặc hầm hừ trừng Lăng Vi: “Hừ. thấy sắc quên bạn, lúc này mới quen anh ta được mấy tháng chứ, đi học cũng ngày ngày nhắc tới anh ta.”
Lăng Vi mỉm cười, nói sang chuyện khác liền hỏi anh ta: “Anh và Diệp Đình đang làm gì vậy?”
Lý Thiên Mặc tiếp tục gõ bàn phím, xem ra không muốn nói chuyện.
Lăng Vi cố hỏi: “Anh công phá hệ thống phòng ngự của anh ấy, anh ấy đang tu bổ sao? Vừa rồi anh lại đi công kích anh ấy sao?”
“Không phải…” rốt cuộc Lý Thiên Mặc cũng gõ xong, rộn lòng nói: “Vừa rồi tôi khoác lác thôi… tôi nói công phá hệ thống tầng ngoài và phòng ngự của anh ta… thật ra tôi căn bản chẳng tiến vào được, lúc đi thực tập, quản lý bảo tôi làm một tường lửa, vì muốn khảo nghiệm tường lửa này mà xem mình như người công kích nhưng kết quả… hack vào hệ thống của Laroe… tôi cũng không biết làm sao phát hiện cổ phiếu có biến động, có lẽ là mẫn cảm.”
“...”
Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi đưa mắt nhìn nhau…
Hơn nữa Hạ Tiểu Hi… hỏng bét rồi… nghe chẳng hiểu gì cả.
Lăng Vi nâng trán: “Vậy căn bản anh chẳng biết Diệp Đình đang thu mua cổ phiếu với giá thấph ả?”
“Nhất định không biết… làm sao tôi có được khả năng đó chứ…”
“…” đột nhiên Lăng Vi cảm thấy Diệp Đình bị lừa, Lý Thiên Mặc lại đột nhiên cười haha, vô cùng gian xảo: “Tôi cảm thấy Diệp Đình như cố ý để chúng ta biết anh ta đang thu mua cổ phiếu của Laroe vậy…”
“Tại sao chứ?” Hạ Tiểu Hi tò mò: “Đây chẳng phải là cơ mật làm ăn sao? Có thể tùy tiện nói ra sao? Nhỡ may chúng ta lỡ miệng sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch của anh ấy đúng không?”
Lý Thiên Mặc xua tay: “Vậy chỉ có thể nói cô quá coi thường Diệp Đình rồi. Anh ta tỉnh táo hơn bất cứ ai hết.”
Lý Thiên Mặc cầm đũa gắp một miếng thịt gà, chấm chút tương mới nói: “Nói thật với các cô vậy, đàn ông ai cũng có lòng hư vinh. Anh ta tốt với tiểu Vi đương nhiên muốn nói cho tiểu Vi biết, chỉ là tự mình nói ra thì có vẻ mình không có nhân phẩm lắm, không nói lại sợ người ta không biết.. haha… Diệp Đình, người này rất có ý tứ.”
Nháy mắt Lăng Vi đổ mồ hôi, ông xã nhà cô… quả thật phúc hắc cực kì phúc hắc.