Mục lục
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Sao Hoắc Ân không biết thủ đoạn của Diệp Đình... trong khoảng khắc lúc Hoắc Ân bị treo lên, anh ta nhanh chóng nói ra thủ tục mở hộp mật mã.

Hoắc Ân nhìn chằm chằm vào Diệp Đình, ánh mắt lạnh như băng nói: “Ông đây đã nói hết cả rồi, anh đừng có mà động vào vợ và con gái tôi!”

“Nếu anh thật lòng yêu vợ và con gái mình, đáng lẽ lúc trước không nên mắt mù lăn lộn trong hắc bang!” giọng nói của Diệp Đình cực kỳ ác liệt.

Diệp Đình buông lỏng tay ra, ra dấu tay với phía trên, tỏ ý bảo thuyền trưởng có thể kéo giây thừng.

Hoắc Ân nghiến răng nghiến lợi căm tức nhìn anh!

Hoắc Ân bị mắc kẹt và bị treo lên, anh ta giống như cọng rơm rạ trôi tới trôi lui trong bóng đêm. Máu của anh ta, vẫn không ngừng rơi từ trên cao xuống, giống như bầu trời đang đổ cơn mưa máu.

Dưới sự che chở của bóng đêm, Diệp Đình lấy được thanh nam châm, sau khi thu cất bí mật, mới mang cái hộp vàng leo lên phi cơ trực thăng.

Diệp Đình bước lên bậc thang để leo lên máy bay trực thăng.

Anh đưa cái hộp có thanh vàng giả đó giao cho thành viên chiến đội quốc tế.

Trên máy bay trực thăng, thành viên chiến đội quốc tế, đang báo lên sếp: “Báo cáo đội trưởng —— Hoắc Ân đã bị bắt!”

Ở một đầu khác, lại có người báo cáo nói: “Báo cáo đội trưởng! Người của chúng ta phát hiện ra số lượng lớn vàng, ma túy và súng ống đạn dược ở sau núi của Hoắc Ân!”

Đội trưởng chiến đội Quốc tế kết nối với Diệp Đình, trong video, đội trưởng cười dài nói: “Lần này bắt được Hoắc Ân, lão Cửu cậu là một trong những người có công đầu đấy!”

Diệp Đình nhìn vào video, híp mắt phượng lại, cười nói: “Người này không phải là Hoắc Ân thật, nửa năm trước, Hoắc Ân đã tìm người này làm thế thân.”

“...”

Máy bay trực thăng hộ tống Diệp Đình, Tần Sinh, Vinh Phỉ, Lôi Tuấn, Hoa Thiểu Kiền trở lại Giang thành, bọn họ vừa vào cửa nhà, đã bị mấy người phụ nữ vây lại.

Lăng Vi nhào vào trong ngực Diệp Đình nói: “Chồng, anh có bị thương không?” Nếu cô không mang thai, cô chắc chắn sẽ phải đi theo! Hừ —— hai cái cục nợ này, làm người ta tức chết đi được!

(Đại bảo, nhị bảo: Nào có cách khác, ai bảo mẹ và cha không biết tiết chế! Phốc... Thật ra thì, chúng con chỉ đi ra ngoài mua nước tương mà thô(*)...)

(*)我們就是出來打個醬油: Ý muốn bày tỏ mình không quan tâm hoặc không muốn trả lời một vấn đề nào đó. Câu nói này được phổ biến rộng từ năm 2008, khi một phóng viên đài truyền hình Quảng Châu phỏng vấn một người đàn ông đi đường về vụ rò rỉ ảnh nóng của Trần Quán Hy, người này đã trả lời “ Tôi chỉ đi mua nước tương”, câu nói này đã lập tức được lan truyền nhanh trên Internet.

Diệp Đình vuốt ve khuôn mặt nhỏ của cô, cười nói: “Chồng em là người anh minh thần vũ, sao có thể bị thương được.”

Lăng Vi “Phốc xuy” cười ra tiếng: “Em phải kiểm tra cả người anh mới được.”

Diệp Đình nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt cũng đều nóng lên, anh dán bờ môi đến bên tai cô, từ tính nói: “Em muốn kiểm tra mấy lần cũng được.” Lăng Vi hờn dỗi lấy cùi chỏ đẩy cánh tay anh. Diệp Đình nắm lấy tay cô, kéo cô lên tầng.

Kaya trực tiếp trao cho Tần Sinh một nụ hôn nóng bỏng ở trong phòng khách...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK