Mục lục
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lưu Dương đến tìm Lăng Vi nói chuyện rất nhiều lần. Lưu dương người này làm việc vô cùng để tâm, anh làm cái hình ảnh đó vô cùng xinh đẹp...

Hoa đào bay tán loạn, đỏ bừng đầy trời....

Hai người chắp tay, thâm tình nhìn nhau.... giống như chỉ cần nhìn đối phương như vậy đến sông cạn đá mòn....

Hình ảnh đẹp dne961 say lòng người...

Lăng Vi vẫn lắc đầu: “Đoạn video này, tôi để lại, cám ơn cậu....” Nhưng mà, là quay quảng cáo, sợ rằng Diệp Đình sẽ không đồng ý, anh là người khiêm tốn như vậy, vì cô cũng đã liên tục phô trương rất nhiều lần.

Cô biết, chỉ cần cô mở miệng, Diệp Đình tuyệt đối sẽ không phản đối. Nhưng mà, làm khó anh như vậy, cô cũng không muốn.

Lăng Vi từ chối Lưu Dương.

Nhưng mà...ai biết, bên Ninh Hạ đang quay quảng cáo đâu, Diệp Đình đã đồng ý thỉnh cầu của Lưu Dương...

Diệp Đình nhìn hình ảnh quảng cáo, cười nói: “Quay thật không tệ. Chúng ta có thể tiến hành song song. Hai quảng cáo có thể cùng nhau phát ra. Không giới hạn, mới có đột phá. Một xí nghiệp phát triển, phải có sáng tạo mới, dám thử nghiệm.”

Ninh Hạ quay quảng cáo như vậy, là vì mua một chiếc “Xe thay đi bộ cho người già” cho ông nội. hình ảnh rất trong lành, rất ấm áp. Lăng Vi cũng rất thích.

Diệp đình nói: “Chiếc xe này, vốn là làm cho người lớn tuổi, không cần suy nghĩ nhiều như vậy. Nếu như, có thể cho phụ nữ có thai mang đi thuận lợi cũng là tốt. Chờ xe này đưa ra thị trường, anh cũng mua một chiếc cho em, đỡ cho em đi tới đi lui trong xưởng, mệt chết.”

Lăng Vi chôn mặt vào ngực, cười ủi ủi anh... “Em còn chưa có tàn phế như vậy, được không?”

Diệp Đình lại nói: “Lời này của em còn quá sớm.... rất nhanh em sẽ biết, em hư cỡ nào.”

Lăng Vi suy nghĩ, đúng vậy.... cô mang thai là sinh đôi, mắt thấy sắp đến tháng sáu, hai tiểu bảo bảo cũng đã bảy tháng. Bụng của cô vốn là to hơn người khác, xe này.... không đúng nha, thật là cần dùng tới.

Hơn nữa, xe này còn có cổ phần của ông nội Lâm Nhất Kiệt, còn có giáo sư Dương bọn họ. Cô cũng muốn để cho bọn họ kiếm được nhiều.

Lăng Vi và Diệp Đình vừa thương lượng xong liền gọi điện thoại cho Lưu Dương. Lăng Vi nói: “Quảng cáo kia, cậu muốn dùng thì dùng đi. Hai quảng cáo cùng nhau dùng, đối mặt với bất đồng người, có lẽ hiệu quả sẽ tốt hơn.”

Ngày “Xe thay đi bộ cho người già” vừa đưa ra thị trường đó, Lăng Vi, Diệp Đình, Ninh Hạ cùng Kiệt Mễ đi cắt băng.

Kiệt Mễ.... ha ha.... Lăng Vi vừa nghĩ đến Kiệt Mễ liền mắc cười, có phải quá không phúc hậu hay không....

Kiệt Mễ chính là cái người thầy tóc vàng mắt xanh phong tao dạy Lăng Vi học, vẽ bức tranh Cô Lang kia.

Lần trước Diệp Đình mở buổi triển lãm trnah ở nhà, Lăng Vi còn nói: “Kiệt Mễ, vì cảm ơn anh, tôi quyết định tặng cho anh một chiếc xe tôi thiết kế.”

Lúc ấy, Lăng Vi đã nghĩ ra, “Xe thay đi bộ cho người già” cũng là xe cô thiết kế.

Kiệt Mễ còn vô cùng vui mừng nói: “Vậy tôi nhất định sẽ mang cô gái mình thích chạy xe đó trên đường lớn. ----”

Lúc cắt băng, Lăng Vi tặng cho Kiệt Mễ một chiếc “Xe - thay - đi - bộ - cho - người - già” màu đen vô cùng mạnh mẹ tại chỗ!

Kiệt Mễ:“...”

Kiệt Mễ bày tỏ, Lăng Vi! Cái hố này của cô, đào thật đúng lớn!

Mình đã bao lớn rồi, tại sao lại tin tưởng cô ấy sẽ tặng mình một chiếc xe đàng hoàng chứ?

Kiệt Mễ vỗ trán thật mạnh, tôi lớn như vậy, thật có thể nhét vừa cái hố này sao?

Ô ô ô.... người xấu.....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK