Cô buồn cười nghĩ, bà không có công phá bức tường lửa Mặc Thần của mấy người, bà chỉ công phá thể xác là tâm linh anh thôi!
Dựa vào... tôi lợi hại như vậy còn không thèm nói!
Lôi Niểu Niểu nín cười, chuẩn bị tranh giải.
Bắt đầu tranh tài, nháy mắt đã kéo ra chênh lệch mười lăm ngàn thước!
Không dối lòng nói.... cái tài nghệ đó của cô.... cùng Tào Duệ.... thật là.... không phải chỉ kém mười tám vạn dặm nha.
Mặc dù, ở ải nhập môn hacker cô có thể vọt đến 8 giây 03, dẫn đầu Tào Duệ, nhưng mà, kỹ thuật hacker chân chính lại cực kỳ rộng lớn phức tạp!
Các loại ngôn ngữ, số liệu, trình tự.... trên màn ảnh, mặc dù cô đã rèn luyện ba tháng, nhưng lại chỉ là mới vào nghề, so tài với Tào Duệ đại thần người ta, vậy thì thật là.... hành hạ chết!
Máu của hai bên, Tào Duệ chiếm 98%
Bên Lôi Niểu Niểu này, ha ha... chỉ chiếm 2%
Các chiến đội vây xem lại nổ: “Trời ạ... loại tài nghệ này,lại có thể công phá bức tường lửa của Mặc thần?”
“Anh em Lôi Niểu, cậu thật sự không phải tới chọc cười sao?”
Trong đầu Lôi Niểu Niểu nghĩ, bà thật là tới chọc cười đấy thì sao!
Kết thúc tranh tài, Lôi Niểu Niểu kiên trì đến một giây sau cùng! Lấy.... ưu thế tuyệt đối! Thắng....
Ách... đó là không thể nào, lấy hoàn cảnh xấu tuyệt đối, chiếm tỷ lệ 1%, thảm bại thua trận!
Đây chính là cuộc tranh tài thảm thiết nhất từ trước đến nay của chiến đội L-G!
Tiểu Thao của chiến đội L-G: “Trời ạ, Niểu Niểu, lợi hại nha! Lại còn có thể cố chịu được! Đối mặt với thế công mạnh mẽ của Duệ thần như vậy chị lại có nghị lực kiên trì không ngã, quá là tuyệt vời!”
Trong đầu Lôi Niểu Niểu nghĩ, anh Tào Duệ của tôi, nhất định là nhường.... anh liền cố ý giữ lại cho cô 1% máu....
Ngư vậy hành hạ mới thoải mái nha!
Đánh tranh giải xong, Lôi Niểu Niểu mở cuộc trò chuyện riêng với Tào Duệ: “...”
Tào Duệ: “...”
Sau đó, anh lại gửi tới một câu: “Đánh không tệ....”
Lôi Niểu Niểu: “Nói trái lương tâm như vậy, thật được không? Tài nghệ của em như thế nào em tự biết. Anh không cần khen em, em biết em rất có tiềm lực, có nghị lực.”
Tào Duệ: “Ha ha ha ha ha ha ha”
Tào Duệ: “Vẫn là nghịch ngợm như vậy, không thay đổi chút nào.”
Lôi Niểu Niểu: “Em chính là muốn nói cho anh, thấy không.... chiến đội L-G của chúng em có cá tính như vậy, với loại tài nghệ này của em, cũng dám để cho em lên tranh giải, chính là tự tin như vậy nha! Ha ha, em đây là, dùng sự thật nói chuyện, cũng không có khoác lác! Chiến đội chúng em không có coi trọng điểm như vậy. Anh Tào Duệ, nếu anh thật sự muốn nhảy đội, hãy sui nghĩ tụi em trước!”
Lúc này, Lý thiên Mặc đi tới sau lưng, thấy cô nói những lời này.... anh rất muốn tháo đài của cô!
Không coi trọng điểm? Có thật không? Ngày thứ nhất quen biết cô, cô hại anh thua tranh giải, anh phải dùng suốt một đêm mới bù lại!
Điểm không quan trọng? Nói chuyện vớ vẩn!
Nháy mắt Lý Thiên Mặc kéo cô dậy: “Đứng lên, đứng lên, anh nói với anh ta.”
Lôi Niểu Niểu mới không đứng lên đâu, cô lại ngồi xuống ghế, Lý Thiên Mặc nhìn cô, Lôi Niểu Niểu vỗ chân mình: “Lại đây, ngồi lên chân em.”
Lý Thiên Mặc: “...”
Anh là một người đàn ông.... ngồi lên chân cô?
Anh cũng không biết là bị cửa kẹo đầu hay sao, thật sự ngồi xuống.
Lôi Niểu Niểu ôm anh từ phía sau.
Lý Thiên Mặc chỉ cảm thấy từng dòng điện rơi vào cổ chạy loạn trong thân thể “vèo vèo”
Tay anh đặt lên bàn phím, nói với Tào Duệ: “Tôi là Lý Thiên Mặc.”
Tào Duệ đáp: “Ừ.”
Lý Thiên Mặc nói: “tới L-G, tất cả khó khăn tôi giải quyết giúp anh.”
Tào duệ nói: “Được, tôi suy nghĩ.”
Lý Thiên Mặc nói: “Lúc nãy Niểu Niểu nói điểm không quan trọng gì đó.... anh đừng để trong lòng.”
Tào Duệ gửi tới icon “ha ha” cười to: “Tôi là tuyển thủ nhà nghề.... cái này còn không hiểu sao?”
Lý Thiên Mặc nói: “Tôi chỉ sợ ánh mắt to sáng ngời của anh trong lúc nhất thời đã bị sắc đẹp che đậy.”
Tào Duệ: Ha ha ha ha...”