Mục lục
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Nếu người đi đường bình thường đi qua nơi này... sau khi nhìn thấy người phụ nữ bị trúng đạn, hơn nữa cả người đều là máu... Không phải là sẽ bị dọa sợ đến mức nhanh chân chạy mất sao?

Thậm chí có người nhát gan, còn có thể bị dọa sợ đến nỗi “Gào khóc” thảm thiết!

Nhưng sao vẻ mặt của người đàn ông này lại tràn đầy hưng phấn? Giống như vừa trúng được giải thưởng lớn 5 triệu vậy?

Chuyện gì xảy ra vậy?

“Không đúng không đúng!” Nhất định là có sự gia lận!

Angel chợt cảm thấy không ổn, cô ta qoắc mắt giơ súng lên, chĩa thẳng vào ngực tiểu Bạch, nhưng tiểu Bạch đè họng súng của cô ta lại, nhanh chóng đoạt lấy súng của cô ta: “Tôi đã nói sẽ cứu cô rồi, cô còn cầm súng chĩa vào tôi làm gì?”

Mồ hôi lạnh của Angel toát ra như tắm, thân thủ của người đàn ông này... Cũng rất tốt!

Lại... có thể đoạt súng trong tay cô ta chỉ trong khoảng khắc?

Angel lập tức nhấn cơ quan, cánh tay phải bắn ta lưỡi dao nhọn: “Xoẹt ——” tiểu Bạch bị cô ta vạch một nhát dao vào ngực, máu lập tức rỉ ra.

Tiểu Bạch giận đến mức gương mặt tuấn tú đã chuyển sang màu gan lợn: “Cô cái người phụ nữ này!”

Anh ta nghiến răng nghiến lợi!”Sao cô chẳng phân biệt được địch ta vậy? Đừng làm loạn! Không phải cô muốn tôi cứu cô sao? Tôi đã đáp ứng cô, tự nhiên tôi sẽ cứu cô.”

Tiểu Bạch giơ tay lên, chém mạnh một tay vào sau ót của cô ta.

“Ặc...” Người phụ nữ cũng không tin tưởng anh ta, ngay trước khi hôn mê, cô ta nhấn máy truyền tin của mình, dùng ám hiệu ra lệnh: “Tôi đã bị bắt làm tù binh, ra tay!”

Người phụ nữ muốn chạy, nhưng mắt đã hoa hết cả, hôn mê bất tỉnh.

Tiểu Bạch lập tức khiêng cô ta lên.

“Bịch bịch bịch —— “ Tiếng bước chân sau lưng, càng vang càng gần.

Tiểu Bạch vác Angel, nhanh chóng chạy vào trong hẻm, cửa an toàn sau lưng bị đá văng, tiếng bước chân càng ngày càng gần!

Tiểu Bạch quẹo thật nhanh vào hầm đậu xe.

“Anh Đình—— nơi này có vết máu!”

“Đuổi!”

Tiểu Bạch mặc kệ vết máu trên đất, bước thật nhanh vác người phụ nữ tìm được xe của mình, cũng may anh ta đậu xe khá gần. Anh ta mở cửa xe ra, nhanh chóng nhét người phụ nữ vào trong xe thể thao của anh ta...

“Ầm —— oanh —— “

Lúc Diệp Đình dẫn người vọt vào bãi đậu xe, trùng hợp nhìn thấy chiếc xe này đang khởi động ——

“Pằng pằng pằng pằng ——” Diệp Đình và tinh anh tiểu đội bóng tối lập tức giơ súng lên bắn vào bánh xe!

Xe của tiểu Bạch đột nhiên thụt lùi, sau đó cua một vòng lớn tại chỗ: “Ầm”, chạy về phía ngược với phía của bọn Diệp Đình, chạy đi ra ngoài.

Diệp Đình hận đến mức muốn giết người! Anh đã nhìn thấy người trong xe, chính là tiểu Bạch bạn tốt của anh!

Cũng chính là Nhị đương gia của tập đoàn Lan Mị, chú nhỏ của Henry và Louis... Cái tên hỗn đản này! Anh ta tới đây làm loạn cái gì?

Diệp Đình rõ ràng cảm giác được cọng tóc của mình cũng dựng đứng cả lên.

Nếu không phải tiểu Bạch đột nhiên lao ra cắm một cước, anh đã sớm bắt được người phụ nữ kia rồi.

Diệp Đình lập tức gọi điện thoại cho tiểu Bạch. Tiểu Bạch nhận điện thoại, Diệp Đình lập tức mắng—— “Anh cái tên khốn kiếp này! Người phụ nữ kia đả thương Lôi Tuấn, tay phải của tiểu Tuấn bị người phụ nữ này làm hỏng! Tôi không lột da cô ta, tôi sẽ nuốt không trôi cục tức này! Cậu mau chóng giao người phụ nữ này lại cho tôi!”

Tiểu Bạch làm việc, luôn luôn không theo lẽ thường, nếu đổi lại là Henry hoặc là người khác, Diệp Đình chắc chắn sẽ không nói nhảm nhiều với anh ta như vậy.

Nhưng... đối phương là tiểu Bạch...

Tiểu Bạch ở đầu bên kia: “Oh oh oh “ mấy tiếng: “Thì ra anh đang truy đuổi cô ta, không trách hôm nay cô ta bị thương nặng như vậy, đều đã cải trang thành người dân bình thường, mà vẫn để cho anh nhìn ra?”

“Bớt nói nhảm đi! Mau đưa người về đây! Nếu không, ngay cả anh tôi cũng cùng thu thập đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK