Lúc này xung quanh đột nhiên vang lên tiếng kêu to: “Nơi này là nơi quái quỷ gì vậy?” “Ông đây ra ngoài kiểu gì giờ?” có vẻ là có một số người vọt vào. Nhưng chỉ có thể nghe thấy tiếng những người này nói chuyện, không thể phân biệt được bọn họ ở phòng nào.
Lôi Thiếu Triệt đột nhiên kêu: “Nơi này có khí độc, có bom! Mọi người cố gắng tụ lại một chỗ, theo đường cũ tìm lối ra!”
Xung quanh có người hét lên, nhưng đám người không phân biệt được rõ đông tây nam bắc.
Lôi Thiếu Triệt nói với Lăng Vi: “Giờ anh phải làm nổ bom, nếu không, khí độc sẽ thấm qua quần áo nhanh hơn.”
Lăng Vi kinh ngạc: “Chú cài bom vào lỗ kia? Bom bổ, lỗ khí vỡ ra, khí độc chẳng phải sẽ lan nhanh hơn sao?”
“Sẽ không.” Lôi Thiếu Triệt lấy điều khiển ra: “Đoàng”.
Ông nói: “Đây là nổ vi hình, không có uy lực lớn đến vậy.”
Bom mini nổ, trong nháy mắt đẩy khí độc về hướng ngược lại, bởi vì có quần áo ngăn cách, khí độc không lọt ra được bao nhiêu.
Bom mini này uy lực không lớn, vừa đủ để đẩy khí độc về vị trí cũ của nó, những khí độc khác cũng bị đẩy lại, lan xuống mặt đất.
Mà chỗ khí độc rỉ ra, chính là trận địa đế quốc Hắc Dạ chiếm giữ.
“Hự... A ------“
Đội viên đặc chiến của ‘bộ đội vây giết quốc tế’ xa xa đột nhiên nhìn thấy bọn lâu la của đế quốc Hắc Dạ ngã xuống.
...
Lôi Tuấn nhận điện thoại của Lôi Niểu Niểu, lập tức dẫn người vây quanh tầng thương. Nhóm Bóng Đêm ở gần đó, cho nên Lôi Tuấn tới rất nhanh.
Lý Thiên Mặc từ tầng thượng đi xuống, đúng lúc bị Lôi Tuấn vây kín.
Lôi Tuấn nhìn người đeo mặt nạ vàng kim này, lập tức xác nhận với Lôi Niểu Niểu.
“Bắt ông ta lại!”
Lý Vân Hào kinh ngạc! Đám người này từ đâu xuất hiện vậy? Bộ đội vây giết quốc tế không nên ở đây chứ?
Lý Vân Hào lập tức xoay người, lại chạy lên tầng thượng. Đám người bất ngờ xuất hiện này, làm rối loạn kế hoạch của ông ta lần nữa.
Lôi Tuấn lập tức đuổi theo, sáu người nhóm Bóng Đêm đi theo anh, những người còn lại vây quanh tầng thượng, tránh cho người này chạy trốn từ đường hầm nào đó.
Lý Vân Hào cố gắng chạy về đến tầng thượng, ông ta đứng trong lan can, nhìn thấy nơi xa có một chiếc trực thăng đang bay về phía ông ta.
Đó là trực thăng ông ta vừa điều tới.
Lúc này, trực thăng còn chưa tới gần, người đằng sau đã gần đuổi kịp.
Ánh mắt của ông ta hừng hực như lửa, đến gần chỗ rẽ cầu thang, ông ta nghe thấy tiếng bước chân, bỗng giơ khẩu súng lên, nhắm ngay vào đầu người “Đoàng”.
May mắn Lôi Tuấn ngã nhào xuống đất, nếu không đầu anh đã nở hoa rồi!
Kinh nghiệm chiến đấu của Lôi Tuấn vô cùng phong phú, anh có thể dự đoán nguy hiểm, đã sớm ngờ được đối phương sẽ nổ súng, cho nên anh không rẽ, mà nằm rạp xuống đất.
Lập tức anh cũng giơ súng ra phản kích: “Đoàng đoàng ------“
Lý Vân Hào trốn ở góc tường, hai viên đạn đều bắn vào tường.
Trực thăng sắp tới, ông ta chỉ cần giữ vững trận địa này, là có thể chạy thoát!
“Đùng đùng đùng ---“ Đạn bắn vào vách tường nổ đôm đốp.
Lý Vân Hào nhìn thấy trực thăng càng lúc càng gần, ông ta lập tức co vào góc tường, thỉnh thoảng lại nổ súng vào cầu thang!
Nhưng, khi trực thăng đến gần ông ta, ông ta phát hiện... súng máy trên trực thăng, đang chĩa về phía ông ta!
Trái tim Lý Vân Hào bỗng co rụt lại! Chuyện gì xảy ra vậy? Những tên này muốn tạo phản? Người trên trực thăng, rõ ràng là thuộc hạ của King Lear mà! Vì sao họng súng trên trực thăng lại chĩa vào ông ta?
Trong nháy mắt Lý Vân Hào bị kẹp giữa hai kẻ địch: “Đoàng đoàng đoàng ------“ đạn trên trực thăng bắt đầu quét về phía ông ta -------------
“Bình bịch bình bịch -------“ Lý Vân Hào lập tức đi vào cầu thang, Lôi Tuấn giơ súng bắn vào bắp đùi ông ta, máu tươi phun ra, nhóm Bóng Đêm lập tức bắt ông ta!
“Đoàng ------------“ Chiếc trực thăng ném một viên lựu đạn về phía bọn họ.
Cả tầng thượng của căn nhà ầm ầm sụp đổ một nửa.