Hiện tại bọn họ có mấy chuyện dồn chung một chỗ, nên trong nháy mắt cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội, rất khó giải quyết.
Lăng Vi ngồi trên đùi Diệp Đình, hỏi anh: “Chồng, tiếp theo anh tính thế nào? Xử lý Paul trước? Hay là Hoắc Ân trước? Hay là tam giác vàng? Hay là tìm mẹ trước? Ô tô của em cũng sắp đưa ra thị trường rồi… Em phải bắt tay thiết kế xe mới…”
Sao đột nhiên cảm thấy như vậy, không thể phân thân thành mấy người, những chuyện này căn bản không làm xong ah!
Diệp Đình nhìn cô, hỏi: “Em nghĩ thế nào?”
Lăng Vi nói: “Thật ra… Em cảm thấy anh Yến nói đúng, bây giờ chúng ta vào núi, nhất định sẽ rất nguy hiểm. Chúng ta ở ngoài sáng, kẻ địch trong tối! Trong núi vốn ẩn chứa nhiều nguy hiểm, lỡ như bị kẻ địch phục kích, rất có thể có đi không có về. Hơn nữa, tổ chức sát thủ sẽ lợi dụng sơ hở. Lần trước em gây ra vụ sợi dây chuyền kia, nổ chết anh em ruột của Hoắc Ân, còn có trợ thủ đắc lực của Ryan – An Kỳ Nhi… Cục tức này, lão Hoắc Ân sao nuốt được?”
Diệp Đình gật đầu: “Còn gì nữa không?”
Lăng Vi suy nghĩ một lát, nói: “Đúng rồi, chúng ta còn muốn giế Hoắc Ân, thật ra không hề khó khăn… Anh quên mấy con chip kia rồi sao?”
Lăng Vi nhướng mày.
Cô nghịch ngợm chớp mắt: “Trong người tâm phúc của Hoắc Ân có con chip, ông ta còn chưa biết chúng ta đã động tay chân đâu. Gián điệp lần trước chúng ta bắt, không phải trả về chỗ cũ rồi sao? Bây giờ cô ta còn chưa liên lạc với Hoắc Ân. Chúng ta chỉ cần bất động, chờ cô ta liên lạc Hoắc Ân, chúng ta lập tức giết lão già kia trở tay không kịp!”
Diệp Đình lại gật đầu: “Còn gì nữa không?”
Lăng Vi suy nghĩ, nói tiếp: “Bắt giặc thì phải bắt vua trước! Chúng ta trực tiếp giết chết lão quỷ Hoắc Ân, lại bắt tâm phúc của ông ta, anh em ông ta đều bị chúng ta tiêu diệt, tổ chức hắc đạo của Hoắc Ân lập tức trở thành cát bụi.”
Mắt cô xoay chuyển, nói: “Đúng rồi… Có phải anh từng trộm một con chip của lão quỷ Hoắc Ân không?”
Lăng Vi đột nhiên nghĩ tới: “Lần đầu tiên anh xông vào nhà em… Không phải vết thương bị đạn bắn cũng vì trộm con chip của Hoắc Ân sao?”
Diệp Đình không vui: “Ai trộm con chip của ông ta? Đó là anh nể mặt ông ta, tiện tay lấy chơi chút thôi.”
“Đúng đúng đúng, chồng em có bản lĩnh nhất, tiện tay cũng có thể lấy thằng nhỏ của người ta để chơi…”
Diệp Đình bật cười: “Vợ, nói chuyện phải chú ý… Thằng nhỏ của lão già Hoắc Ân, anh không thèm lấy đâu, anh khinh…”
“Phốc ——” Lăng Vi lúng túng: “Bây giờ em rất nghiêm túc thảo luận với anh! Xin anh đừng đùa được không? Lão già đó da thô thịt dày, mắt có chút xíu, ai cũng muốn đánh ông ta! Em đang rất nghiêm túc, phiền anh cũng nghiêm túc đứng đắn có được không?”
Diệp Đình gật đầu, cằm để trên hõm vai cô: “Được, anh nghiêm túc, em nói tiếp đi.”
Lăng Vi đưa tay ôm cổ anh, hỏi: “Chồng, anh để con chip đó ở đâu? Có mở xem bên trong là gì không?”
Diệp Đình nói: “Anh xem rồi, đều là phim xxx.”
Lăng Vi 囧: “Anh nói dối… Không muốn cho em xem cứ việc nói thẳng, làm gì vu oan lão quỷ Hoắc Ân người ta là một lão háo sắc… Người ta dù gì cũng là lão đại hắc đạo có thế lực lớn nhất thế giới…”
Diệp Đình vô tội nha: “Thật sự là phim xxx, anh lừa em làm gì? Không tin anh tìm cho em xe, vừa vặn hai ta nghiên cứu thật kỹ.”
…