Mục lục
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Angle nhìn Hàn Yến đi vào phòng giải phẫu, trong lòng áy náy từng cơn, mặc dù cái vi khuẩn kia không có liên quan gì đến cô, nhưng mà, lần đó ám sát Diệp Đình, hành động của Hàn Yến và Lôi Tuấn là bị cô chặn lại.

Không nghĩ tới Diệp Đình, Hàn Yến bọn họ, lại vẫn rộng lượng tiếp nhận cô như vậy... bọn họ đối với Vinh Phỉ, thật đúng là trượng nghĩa.

Trong lòng Angle lặng lẽ cầu nguyện, hy vọng Hàn Yến có thể sớm bình phục.

Dưới sự làm chứng của mọi người, Vinh Phỉ và Angle tiếp nhận chúc phúc. Lăng Vi mang thai đã sáu tháng, bây giờ bụng cô lớn đến động đậy cũng tốn sức, cũng may Diệp Đình vẫn luôn đỡ cô.

Sau khi hôn lễ kết thúc, Diệp Đình vẫn luôn rũ mắt, thật giống như đang suy nghĩ gì đó.

Lăng Vi cười nâng càm anh: “Tướng công, nghĩ gì vậy?”

Khóe miệng Diệp Đình giật giật nói: “Hôn lễ của hai ta vẫn chưa có làm.”

“Ai nha!” Lăng Vi nghe nói anh đang nghĩ cái này, đột nhiên cần tay anh nói: “Đây là do em.... Ngày hai ta đi công chứng, anh hỏi em muốn loại hôn lễ nào, là em tự nói không muốn quá rườm rà, em nói chỉ cần hai chúng ta ở chung một chỗ là được. Hôn lễ chỉ là một nghi thức... anh đã cho em tình yêu tốt nhất, còn câu nệ những cái này làm gì?”

Diệp Đình nhìn cô chăm chú, lại nghe cô nói: “Sau đó, không phải anh muốn cho em một kinh hỉ sao.... sau đó bởi vì em và anh quân bị chụp lén, cũng không làm thành. Đều là trách em....”

Diệp Đình đưa tay xoa xoa tóc, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, cô bước lại gần bả vai ôm cánh tay anh: “Chồng, anh đối với em thật tốt, càng làm cho em cảm thấy hạnh phúc hơn là cử hành hôn lễ mười ngàn lần.”

Lăng Vi cảm nhận được Diệp Đình hít một hơi thật sâu. Cô đưa tay xoa xoa ngực anh: “Em biết anh muốn dành những thứ tốt đẹp nhất trên đời cho em, chúng ta từ từ đi. Sách vẫn là từ từ đọc, trà ngon từ từ uống, rượu ngon từ từ cất. Có đúng hay không?”

“Đúng.” Diệp Đình đưa tay ôm cô, đột nhiên Lăng Vi nói: “Ai nha, không được.... em có chút không thở được! Phải nằm một hồi....”

Bụng của cô quá lớn, bây giờ ngồi một lát là cảm thấy vô cùng khó chịu.

Diệp Đình mau chóng cho cô nằm xuống, vén quần áo cô lên, thấy làn da trên bụng cô đều bị tạo ra những lằn ranh, nhỏ nhỏ, thật giống như vảy cá vậy....

Diệp Đình giật mình: “Sao lại nhiều như vậy nha?”

Lăng Vi dựa vào cái đệm dựa anh đưa đến, cười nói: “Có gì phải ngạc nhiên, phụ nữ sinh con, ai mà không như vậy.... Cái đó, trong túi xách của em có dầu ô liu, mau chóng bôi cho em. Cái này có thể hóa giải....”

Diệp Đình cực kỳ đau lòng: “Có đau hay không?”

“Không đau.... chỉ là sinh đứa bé xong, cái bụng sẽ lỏng lại, vết nhăn cũng nhiều lên, đến lúc đó dáng người liền khó coi.”

Diệp Đình vội vàng cầm tay cô: “Vợ, khổ cực em.”

Lăng Vi giơ tay lên vỗ mặt anh: “Ai nha.... sinh đứa bé xong, em sẽ là người đàn bà xấu xí. Anh lại anh tuấn đẹp trai như vậy.... những cô gái điêm dúa ngoài kia không biết có bao nhiêu người nhào về phía anh đâu.... Ô, đáng thương em ngày ngày ở nhà sinh con, khổ khổ sở sỡ... anh lại ở nhà phong lưu sung sướng.”

Diệp Đình đưa tay bóp mặt cô: “Đúng, anh ném em ở nhà sinh con, khổ khổ sở sờ, anh lại ngày ngày ở bên ngoài phong lưu uống rượu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK