Phương Chính dương dương đắc ý nhìn Cầm và nói:
- Ta không biết vì sao ngươi lại có thể sống sót 1 cách thần kỳ như vậy nhưng mà kỳ tích mà ngươi tạo ra đến đây là dừng rồi. Trừ phi ngươi có thể tung ra 1 kiếm có thể sánh ngang với 1 đòn toàn lực của Hợp thể kỳ đỉnh phong không đừng nghĩ trọng thương tới ta.
- Vậy sao- Cầm cười nhẹ. Cảm ơn ngươi đã chỉ ta cách để chiến thắng. Cẩn thận rồi.
Chân anh đạp Lôi Phong bộ, cả người lao thẳng về phía trước, khí thế như rừng khiến tất cả mọi người ngỡ ngàng. Cả Phương Chính cũng vậy. nhưng dù ngỡ ngàng nhưng phản ứng của nó cũng không chậm chút nào. Hắn lập tức vận Thiết Giáp công đến cực hạn, vận bàn tử kinh khiến tất cả mỡ trong người co lại thành 1 đoàn tạo ra lớp giáp thứ 2. Đây chính là thủ đoạn phòng ngự lớn nhất của anh. Dưới tình trạng này, trừ phi là Đô Kiếp kỳ 1 đòn toàn lực nếu không thì còn lâu mới có thể khiến anh trọng thương.
Nhưng chỉ thấy 1 ánh sáng lóe lên. Thân ảnh Cầm lấp lóe hiện ra đằng sau Phương Chính. Ánh đứng dậy, khẽ vẩy thanh kiếm. từng vết rạn hiện ra và vỡ vụn. Cầm thở dài 1 hơi cảm khái:
- Quả nhiên là cứng rắn. Bảo khi dốc toàn lực mới có thể chặt bị thương a.
Ngay sau đó, 1 vài giọt máu tý tách rơi. 1 thân ảnh quỵ xuống. Là Phương Chính. Chỉ thấy nơi ngực anh 1 vết kiếm hiện ra. Không sâu nhưng tuyệt đối không nông. Để lại 1 vệt máu dài. Cả khán đài trở nên sôi trào.
Còn mấy vị tông chủ thì đã khiếp sợ:
- Phong Lôi bộ đã hiện ra hình dáng, thiểm trảm đã có chút hình dáng. Chỉ là ta nhớ 2 lão già đó không hợp nhau mà.Sao tuyệt chiêu của bọn họ lại cùng ở trên người tên tiểu tử này vậy.
- Xem ra tiểu tử Phương Chính kia gặp khắc tinh rồi. Thiểm trảm không chỉ tốc độ nhanh mà còn tuyệt đối sắc bén, tu luyện đại thành có thể không nhìn phòng ngự. dù bây giờ mới có chút bóng dáng nhưng không phải là Thiết giáp công có thể cản được. Nếu không phải vũ khí của tiểu tử kia quá cùi thì không chỉ là 1 vết cắt đơn giản như thế này a.
- Xem ra kết quả đã định rồi. Tấn công không thể nào qua được Lôi Phong bộ, mà phòng ngự cũng không ăn thua. Nếu mà tiểu tử kia không có lấ bài tẩy khác thì mọi thứ sẽ kết thúc sau cuộc chiến này rồi.
- Xem ra hắn có thể đi ra quả thật không phải là do tình cờ hay là dựa dẫm vào Thiên Nguyệt a.
Trên khán đài xôn xao, dưới sân đấu cũng không kém.
Cầm nhìn về phía Phương Chính lạnh nhạt lấy ra thêm 1 thanh kiếm nữa và nói:
- Ta nghĩ cuộc chiến này đến đây có thể kế thúc được rồi. Thanh kiếm này không dễ gẫy như thanh kiếm hồi nãy đâu.
- Ta nghĩ cuộc chiến này nên dừng lại ở đây rồi. Nếu như ngươi không muốn nhận thêm tổn thương.
Phương Chính đứng lên nhìn Cầm, vẻ mặt âm đi. Hắn lạnh lùng nói:
- Vốn dĩ ta định để dành lá bài tẩy này cho những vòng tiếp theo nhưng xem ra không thể nào không dừng ở đây rồi. dù sao thì ta cũng không muốn thành người lót đáy.
Ngay sau đó, cả người hắn bắt đầu biến hóa, cả người như thon đi, gầy đi trước sự kinh ngạc của rất nhiều người. Nhất là mấy vị tiên nữ. Từ 1 bàn tử biến thành 1 soái ca xem ngươi có sợ hay không.
Cầm cũng có chút ngỡ ngàng. Trước sự biến hóa này. Anh đã nghĩ đến rất nhiều lá bài tẩy nhưng biến thành soái ca thì quả thật dù cho anh thêm vài cái não nữa thì anh cũng không thể nào nghĩ đến a.
Nhưng vẻ mặt anh hiện lên sự ngưng đọng. Đây là lá bài tấy hiển nhiên cũng không phải là chuyện đơn giản. Tiên hạ thủ vi cường. Cầm lập tức đến 1 phát thiểm trảm.
Phương Chính quay người lại. Né không thèm né. Dường như anh đang mong chờ 1 kiếm này.
1 vết kiếm lóe lên. Cả 2 người lại tách ra. Thanh kiếm không gẫy nhưng mà cũng không có vết máu chảy ra. Hiển nhiên, dù đã đổi vũ khí nhưng 1 kiếm này lại không thể nào khiến cho Phương Chính bị thương.
Cầm quay người lại và nói:
- Lớp mỡ của ngươi thật khiến ta bất ngờ. Thế mà triệt tiêu hoàn toàn phát kiếm này. Ta thật không biết ngươi tu luyện như thế nào có thể áp súc như vậy nhưng ta đoán nó cũng không kéo dài được lâu đi. Ngươi có thể cản được nhưng mà có lẽ nó cũng sẽ không có thay đổi két cục đi. ta chỉ cần vận Lôi Phong bộ tránh đến khi trạng thái này của ngươi kết thúc là xong.
Phương Chính nhìn Cầm và nói:
- Không sai. Đây là bí pháp rất khó tu luyện, cần đối với cơ thể mình khống chế đến mức lô hỏa thuần thanh. Đè nén mỡ đến mức tối đa. Chính ta bây giờ cũng chỉ miễn cưỡng làm được điều này trong khoảng nửa tiếng mà thôi.
- Nhưng bằng đó đã đủ để ta giải quyết vấn đề này. Cẩn thận, ta cũng không biết bây giờ mình mạnh đến mức nào.
Nói rồi hắn xông đến tấn công. tốc độ cực nhanh, Cầm vội đạp Lôi Phong bộ tránh đi nhưng không kịp. 1 nắm đấm đã chờ đón anh. Cầm chỉ có thể đưa tay chắn trước ngực. Thân hình anh bay như đạn pháo đập vào vách tường khiến bụi bốc lên mù mịt. Không dừng lại ở đó, Phương Chính lại xông lên đấm liên tiếp vào trong đó. Hình ảnh đơn giản thô bạo khiến người ta không dám nhìn thẳng nhưng lại khiến người ta sôi trào.
Từ trong làn khói mờ, 1 thân ảnh vọt ra, thoạt nhìn trông có chút chật vật. Ngay sau đó, 1 thân ảnh khác đuổi theo không dời. Vũ khí của hắn cũng chỉ có nắm đấm. Hay nói chính xác hơn là hắn không có tu nhiều vũ kỹ mạnh mẽ. Nhưng mà thực lực tăng vọt đã kéo lại tất cả. Hắn lại lần nữa chiếm thế chủ động, hơn nữa còn chủ động tuyệt đối. Cầm chỉ có thể chật vật tránh lui.
Nhìn qua ai cũng tưởng là Phương Chính đã chiếm tuyệt đối nhưng mà những vị tông chủ thì không như vậy.
Bọn họ thân phận như thế nào, tầm mắt đủ độc đáo. Phương Chính bộc phát quả thật khiến tất cả bất ngờ nhưng mà thực lực của anh theo bọn họ thấy chỉ miễn cưỡng đi vào Hợp thể sơ kỳ đỉnh. Rất cường đại nhưng mà cũng chỉ đến thế mà thôi. Lúc bắt đầu hắn có thể gây bất ngờ khiến Cầm lâm vào bị động nhưng sau đó thì không. Cầm trông chật vật thật đó nhưng mà thực sự bị thương cũng không có. Anh hiển nhiên chỉ đang cố tỏ vẻ yếu thế, đến cuối cùng thắng hiểm trong thoáng chốc để tạo giả tượng. Đây có thể nói là 1 lựa chọn vô cùng chính xác. Muốn đánh bại được Phương Chính nhất định cần tốn khá nhiều sức, lại cần lộ ra bài tẩy. Trong khi đó chịu trận sẽ tiết kiệm hơn rất nhiều mà còn có thể tạo giả tượng. Có khi sẽ đưa đến những tác dụng ngoài ý muốn.
Do đó, trong mắt bọn họ, cuộc chiến này có lẽ đã kết thúc rồi
Y như rằng, sau khoảng 1 tiếng. Phương chính cuối cùng vô lực nằm xuống, không cam lòng mà chịu thua.
Cầm thành công tiến vào vòng thứ 2.