Cầm nhìn ra đại trưởng lão và thấy vẻ mặt của nàng ta cũng rất là nghiêm trọng. Xem ra nàng ta cũng nhận biết tình hình
2 người nhìn nhau rồi khẽ gật đầu. Cùng nhau tiến đến.
Tiến đến gần mới thấy căn nhà này cũng không có nhỏ như bề ngoài mà là khá to. Có thể coi như là 1 tòa lâu đài rồi. Quanh khu vực đó Cầm có thể cảm thấy dòng biển có sự khác biệt rất lớn. Xem ra là thâm hải ưu ái đến cô nàng công chúa của mình a.
Tiến đến gần căn nhà, Cầm càng cảm thấy được thiên uy quần quần. Trên trán anh chàng, vận mệnh chi nhãn mở ra. Và trước mặt anh là 1 màu đen chứng tỏ chủ nhân của nó đang nguy hiểm tính mạng, nếu không có gì thay đổi thì chỉ có 1 con đường chết mà thôi.
Rất rõ ràng, chủ nhân của nó đang độ kiếp và tình hình không ổn lắm.
Anh nhanh chóng tiến vào, nhanh chóng tìm đến căn phòng nơi mà thiên uy mạnh mẽ nhất. Người đang độ kiếp chắc chắn ở trong này.
Nhưng ngay khi anh định bước vào thì 1 dọng nói lành lạnh vang lên kèm theo uy thế kinh người:
- Ngươi định làm gì thế. Nhân loại. Và sao ngươi lại tìm đến đây.
Cầm quay người lại, trước mặt anh là 1 nam nhân ngư. Ấn tượng đầu tiên của Cầm là cường. Không phải là về tinh thần lực hay thực lực mà là sức mạnh thân thể. Khác với những nhân ngư khác, cơ thể của anh rất là cường tráng, cường tráng đến khó tin. Cơ ngực nảy nở, cơ bụng 8 múi cộng thêm các loại cơ bắp trên người. Có thể nói nếu đặt anh càng ở trái đất thì chắc chắn là 1 nam thần nha.
Kết hợp với gương mặt góc cạnh mang theo sự chín chắn vô cùng. Đúng chuẩn nam thần nha.
Quả đúng là tộc nhân ngư không có ai là không đẹp a.
Đồng thời nếu Cầm đoán không nhầm thì đây là:
- Nhân ngư vương.
Đại trưởng lão tiến đến rồi lên tiếng chứng minh suy đoán của Cầm là đúng.
Vị nhân ngư vương này cũng hơi kinh ngạc về sự xuất hiện của đại trưởng lão trong tộc. Khí thế của nàng thu lại rất nhiều nhưng con mắt của hắn vẫn nhìn Cầm mang theo đề phòng.
- Và đây là..
Cả 2 chưa kịp lên tiếng thì đã có người lên tiếng trước
- Dược Phong.
Và 1 thân ảnh lao đến ôm lấy Cầm. còn ai khác ngoài tiểu Kim nữa. tỉnh đây ở nơi xa lạ, thấy toàn người lạ. Không hoảng sao được. may sao cô cảm nhận được những hải thú này không có ác ý đồng thời bọn họ đã cứu cô nên cô mới đồng ý ở lại giúp đỡ bọn họ vượt qua thiên kiếp. Nhưng với điều kiện sau khi kết thúc thì những người này cần đưa cô tìm lại bạn của bản thân mình.
Nhưng chưa đến lúc đó thì Cầm đã đến tìm cô khiến cho lòng cô hơi kích động 1 chút, có cái gì đó vừa nảy mầm trong lòng 1 thiếu nữ.
Cầm hơi bất ngờ nhưng sau đó cười hiền, khẽ xoa đầu cô nàng:
- Xin lỗi đã để cô phải chờ lâu. Ta đã đến rồi đây.
- Ừm.
Cô nàng khẽ trả lời như tiếng muỗi kêu nhưng vẫn không có ý định buông bỏ.
Cầm lại khẽ vuốt đầu cô rồi nói:
- ta tưởng thụy thú cần ở cạnh người độ kiếp mới có thể phát huy tối đa sức mạnh chứ sao lại.
Nhân ngư vương nhìn Cầm, con mắt đã vơi bớt địch ý. Hắn trả lời:
- Không phải vậy. Cái chúng ta cần là khí vận của thụy thú, chỉ cần giữ thụy thú bên người, bản thân nhiễm khí vận của nàng từ đó giúp kiếp nạn giảm bớt đi rất nhiều, đột phá dễ dàng hơn.
- Không thể không nói, thụy thú quả thật là danh bất hư truyền. Vốn dĩ ta không thể vượt qua nhưng mà lại dễ dàng đến bất ngờ. Có lẽ người bạn già này cũng sắp vượt qua rồi a.
Lão không để ý sắc mặt của Cầm càng nhưng đọng hơn:
- Không ổn rồi, chỉ sợ rằng đã muộn.
Cầm khẽ đẩy tiểu kim ra rồi tiến đến mở cửa. Đập vào mặt anh là thiên uy quần quận. Ngồi ở giữa phòng là 1 thân ảnh nhỏ nhăn. Cơ thể nàng như thể làm hoàn toàn bằng nước vậy. Nhìn nàng như thể 1 búp bê nhỏ nhắn đáng yêu vậy.
Tuy nhiên trông tình trạng nàng không ổn lắm. Như thể nàng ta có thể tan biến bất cứ lúc nào.
- Không thể nào.. chẳng lẽ, độ kiếp thất bại sao.
Nhân ngư vương đi vào sau.. Vẻ mặt ngưng đọng, tình hình này quả thật rất là nghiêm trọng. Nhưng mà nàng cũng không biết nên làm thế nào.nếu mà nàng cưỡng ép giúp đỡ chỉ sợ càng chọc giận thiên địa khiến cho tình hình càng thêm bết bát.
Không ai dám hành động thiếu suy nghĩ. Đây có thể nói là đang đối chọi với thiên địa. Trời sinh hồn thú đã sợ những thứ đó, bọn họ cũng không dám đối đầu với nó a.
Nhưng Cầm thì không. Anh có thể nhìn ra được nét không cam lòng trong mắt vị công chúa này. Rõ ràng bằng hữu của nàng có tể vượt qua được mà nàng lại thất bại. Sao có thể cam lòng được. Thân làm người kế thừa vận mệnh, đứng trước 1 vận mệnh như vậy mà không thể làm gì được thì Cầm có chút không cam lòng. Trong đầu Cầm hiện lên 1 ý tưởng điên cuồng. Nếu thành công không chỉ thay đổi 1 số phận mà Cầm còn có được chỗ tốt không nhỏ
Cầm hít 1 hơi thật sâu rồi nói:
- Thâm hải công chúa, ta biết được cô có thể nghe được ta. Ta cũng đoán cô đã biết tình hình của bản thân bây giờ. Nếu không có cái gì thay đổi thì cô biển lại trở về với biển mà thôi.
- Ta có thể nhìn ra được cô không cam tâm. Cô vẫn muốn sống.
- Bây giờ ta có 1 biện pháp giúp cô sống tiếp. Dù cho đó không thật sự là sống lại nhưng rõ ràng so với tình trạng bây giờ của cô bây giờ thì tốt hơn cả vạn lần.
- Tiếp theo ta sẽ bắt đầu tiến hành 1 khế ước, cô không nên chống chịu mà hãy tiếp nhân đó.
- Ta biết cô có lẽ vẫn nghi ngờ nhưng bây tình hình bây giờ không phải là thời gian để thuyết phục. sau đây ta sẽ tiến hành khế ước.Nếu mà cô đồng ý thì đứng chống cự khế ước này.
Rồi Cầm khoanh chân ngồi xuống đất bắt đầu tiến hành khế ước. Rất thông thuận không có bất cứ chống cự này. Xem ra cô công chúa này cũng đồng ý với ý định của Cầm dù không biết anh định làm cái gì.
Chỉ thấy khế ước bao trùm lấy cơ thể cô nàng cũng như Cầm. Ánh sáng từ 2 người phát ra.
Rồi thân ảnh vị công chúa kia kia biến thành 1 chìm nước trong khi đó có ánh sáng nhập vào trong người Cầm. anh thành công thu được hồn linh thứ 8 của bản thân mình. Sau lưng anh, 9 hồn hoàn hiện ra đỏ đen đỏ đen đen đỏ đỏ đỏ đỏ. 1 tổ hợp khủng bố đến không thể khủng bố hơn.
Đồng thời khí thế của Cầm cũng cấp tốc tăng lên, 81..82…đến tận cấp 83 mới dừng lại.
Tuy nhiên Cầm vẫn nhắm nghiền mắt lại, vẻ mặt hiện lên vẻ thống khổ. Thiên uy vẫn quần quận chưa có dấu hiệu dừng lại dù cho kẻ chịu kiếp đã biến mất
Rõ ràng, Cầm đang là kẻ chịu tội thay. Rất rõ ràng, vận mệnh không dễ thay đổi như vậy. Muốn thay đổi nó không phải cứ thích là được. Cần trả cái giá tương xứng với những gì đã thay đổi.
Xem ra lần này anh đã chơi lớn rồi a.
Liệu Cầm có thể vượt qua không