- Yên tâm, chúng ta cũng không có ý định bắt cậu làm luôn đâu,lượng sức mà làm. Trong khoảng thời gian đó chúng ta cũng không có cấm ngươi qua lại với con gái chúng ta. Yên tâm đi.
Ý tứ trong đó rất rõ ràng. Thử thách cứ đặt ra đó nhưng nó chỉ là 1 nhiệm vụ của ngươi thôi. Chúng ta sẽ không can thiệp vào chuyện tình cảm của mấy đứa. Muốn làm gì, có mấy đứa con thì tùy.
Cầm bị lời nói đánh thức.Anh hít 1 hơi nói:
- Vậy ta xin tổng kết lại yêu cầu. của ngài Ra thì là 1 bầu rượu cùng với 1 trận chiến. của ngài Muler thì là 1 bình rượu như vậy. của ngài Murad thì là ly rượu của ngài Muler. Nhưng ta nghĩ nếu có 1 bình rượu thì ngài sẽ không tiếc 1 ly rượu đi. Do đó thứ ta cần tìm là 2 bình rượu ngon kia cùng với 1 trận chiến cùng ngài Ra đi.
Muler ngồi trên nhất gật đầu:
- Đúng, có thể coi yêu cầu là như thế. Trận chiến thì có lẽ lão Ra không nhịn được rồi còn 2 bình rượu kia thì từ từ mà tìm cũng được. Trong khoảng thời gian đó, ta không cấm ngươi đi lại với con gái chúng ta nhưng sẽ chưa chấp nhận ngươi làm con rể của chúng ta.
Khóe môi Cầm giật giật. Cho quan hệ không cho làm con rể ư. Đến khi anh làm cho các cô nàng ễnh bụng ra thì bác sĩ bảo cưới chứ không phải là không cho nữa. Lời nói quả thật chính là vô nghĩa mà.
Nhưng dù sao anh cũng không muốn mọi thứ đi đến mức đó. Khiến cho con gái chịu ủy khuất hay là để lại mầm mống tai vạ đều là thứ không nên làm.
Thứ rượu đó chỉ có 1 bình cũng dễ hiểu thôi bởi vì đơn giản người bán rượu chỉ là bất đắc dĩ mới mang nó ra. Ngửi thấy mùi rượu khiến cho Cầm lại nhớ đến khi mới tới đây. Lúc đó anh tứ cố vô thân không biết đi nơi nào. Đen ở chỗ là bị vất ở trên 1 hành tinh không chỉ là 1 viên tinh thạch khá to ngoài vũ trụ nào đó không người. May mà anh hóa thần không cần quá hít thở nếu không chết nghẻo rồi.
Nhưng nếu không có người cứu thì anh cũng xác định thôi.
May sao số ăn cũng không quá xui khi có 1 con tàu bán hàng đi qua và cưu mang anh. Để trả ơn Cầm đã để lại 1 bình rượu thuộc loại quý nhất của anh
Không sai, chính là cái bình rượu này đây. Đó là bình rượu Cầm để vào công đức hoàn từ thế giới
DxD, là bình rượu làm từ quả cầu vồng mang màu sắc bảy màu cũng như vị biến đổi liên tục. Kết hợp với men rượu khiến say lòng người. 1 trong vài loại rượu quý nhất của anh.
Không ngờ nó lại đượ bán đi lại còn vào tay của Muler nữa chứ. Bây giờ lại lôi ra làm nhiệm vụ của anh. Thật là tạo hóa trêu ngươi mà.
Anh cũng không biết nên khóc hay nên cười nữa đây.
Có lẽ là cười a.
Cầm mỉm cười lôi từ trong công đức hoàn ra 2 bình rượu nói:
- May mắn thứ đó ta lại có.
Không khí như đọng lại. không ai nghĩ mọi thứ lại kết thúc như trò đùa như vậy.
Nhất là Muler. Lão đưa ra yêu cầu này thuần túy là ác thú vị thôi. Như Cầm nghĩ, lão cũng như 2 vị
gia chủ khác cũng không có ý định lầm khó thanh niên này. Chỉ là cho hắn biết rằng muốn chiếm được con gái của bọn họ không dễ dàng đâu. Lão cũng bắt đầu chuẩn bị thử thách khác để khi mà chàng thanh niên này không tìm được ông vẫn có biện pháp dự phòng.
Nhưng người tính sao bằng trời tính. Chàng thanh niên này không ngờ lại có thứ rượu mà lão luôn mong muốn. dù cho nó là điều tốt nhưng mà…. Bao kế hoạch cũng như hoạch định của ông đã đổ bể hoàn toàn. Thử thách. Giờ trở thành trò cười.
Tuy nhiên, thân là 1 gia chủ quyền lực bậc nhất vũ trụ thì lão rất nhanh lấy lại bình tĩnh nói:
- Trước hết thì cho chúng ta nên kiểm hàng chứ nhỉ.
Cầm mỉm cười nói:
- Tất nhiên rồi.
Anh mở ra niêm phong của cái bình. Lập tức, cả căn phòng tràn ngập mùi rượu đầy quyến rũ. Anh sáng cầu vồng như ẩn như hiện tạo nên 1 ảo ảnh thật kỳ diệu.
Mùi rượu rất giống ly rượu mà vị gia chủ gia tộc Fransis vừa mang ra nhưng nó nồng và quyến rũ hơn rất nhiều. 2 loại quả thật không cùng 1 đẳng cấp.
Không thể nghi ngờ gì nữa, đây chính là thứ mà Muler đã luôn tìm kiếm.
Muler vẫn ngồi trên ghế gia chủ, vẻ mặt vẫn không có bất cứ biến hóa gì nhưng chỉ cần nhìn sâu vào ánh mắt của hắn có thể thấy được sự kích động vô cùng. Dù sao thứ mất bao công tìm kiếm vẫn không ra. Bây giờ hiện ra trước mắt thì
Nhưng so với lão thì có người càng kích động hơn.
Dó là lão Ra.
Nếu như Muler đơn giản chỉ là thích rượu ngon thì Ra coi rượu như mạng vậy. Không chút do dự. lão rời khỏi ghế tộc trưởng, tiến đến cầm lấy bình rượu vừa mở và… tu 1 ngụm lớn. tu… tu… và tu. Cả căn phòng im lặng chỉ có tiếng tu ừng ực.
Không bao lâu sau, bình rượu- vốn đã không nhiều, hết sạch sành sanh. tuy nhiên, trông lão vẫn không có vẻ gì là đã thèm cả. ánh mắt lão lom khom nhìn về phía bình rượu còn lại.
- Khụ khụ….
Tiếng ho vang lên đánh gãy ý định của Ra. Dù cho rất muốn nhưng dù sao lão cũng là 1 gia chủ, chút phép tắc bình thường vẫn là phải có.
Lão thở dài 1 hơi nói:
- Hảo tửu, hảo tửu. vị biến đổi liên tục. Nếu như nhâm nhi thì quả thật là dư vị vô cùng. Thảo nào mà lão Muler vốn kén chọn lại thích như vậy Loại rượu này quả thật là quá hợp với lão.
- Chỉ tiếc nó không đủ kình. Rươu là rượu ngon nhưng mà không quá phù hợp với ta. Đáng tiếc, đáng tiếc mà.
Lời nói của lão khiến cho cả căn phòng im lặng. Lão nói như thể người vừa tu cả bình rượu không phải lão mà. Quả đúng là dể lên đến địa vị này thì không có ai da mặt không dày mà.
Cầm mỉm cười. Lại lật tay phát nữa. 1 bình rượu lại hiện ra trong tay anh. 1 bình rượu to hơn. Anh mỉm cười nói:
- Có lẽ cái này sẽ khiến ngài thỏa mãn.
Nắp bình được mở ra. Mùi rượu lại tỏa khắp không gian. Nhưng nếu nói bình rượu vừa rồi là thơm thì bình rượu này là nồng. Mùi rượu nồng nàn. Chỉ ngửi đã muốn say.
1 loại rượu khác hoàn toàn nhưng chỉ cần ngửi mùi rượu thôi đã thấy được phẩm chất của nó không thấp hơn bình rượu thất thải vừa rồi.
Lão già Ra nước miếng đã chảy ra rồi. bình rượu vừa rồi rất ngon nhưng nó càng giống rượu trái cây, dù rất ngon nhưng quả thật nó không hợp khẩu vị của lão vì nó không đủ đã, đủ sảng.
Nhưng bình rượu này thì khác.Chỉ cần ngửi thôi mà lão có thể cảm thấy bản thân như say rồi. đây chính là loại rượu lão thích không còn nghi ngờ gì nữa.
Đến lúc này, bao da mặt đều bỏ mất. với 1 kẻ yêu rượu như mạng như lão thì sao có thể chịu được cảnh cực phẩm tửu trước mặt cơ chứ.
Tuy nhiên, Cầm sao có thể dễ dàng để lão đạt được như ý nguyện. Anh dễ dagf né tránh đòn giành dựt của lão. Đã thế còn trêu ngươi khi mà cố ý ngửa cổ lên mà tu 1 ngụm. anh nhìn về phía Ra:
- Ta nhớ rằng bình rượu mà chúng ta ước định đã vào bụng ngài đi. Bình rượu này bây giờ ta mang ra chỉ để uống thôi
Mắt của Ra đã bắt đầu đỏ lên:
- Tiểu tử, ngươi muốn gì mới đưa ta bình rượu đó.