Chẳng lẽ cần đi tìm nơi đó sao. Không dễ dàng.
Thở dài 1 hơi, xem ra vẫn cần đi tìm a. Tuy nhiên giờ đã tối rồi, không thuận lợi cho việc đi tìm.
Thế là 3 người chờ tới buổi sáng, có lẽ sẽ có những phát hiện mới.
Nhưng mà hiển nhiên mọi thứ không đơn giản như vậy.
Bọn họ tìm được gấu nhưng mà nó không chỉ 1 con mà cả đàn, thử tất cả ư. Hiển nhiên không thể
nào tìm từng con được.
Bọn họ đặt hi vọng vào địa hình, vào các khu vực giống hình gấu. Nhưng hoàn toàn không thấy.
Hoàn toàn không có bất cứ gợi ý nào. Chẳng nhẽ lại tìm từng con gấu để xem con nào mình cần. Mà cái hình đó cũng không có bất cứ đặc điểm nào để tìm kiếm.
Quả thật có chút vô sách. Cầm ngồi trên đỉnh núi cao nhất lâm vào trầm ngâm. Hòn đảo này không quá rộng, với thực lực của cả 3 thì đi tìm cả hòn đảo cũng không mất bao nhiêu thời gian. Bọn họ đã tìm 4,5 lần rồi nhưng kết quả cũng vẫn vậy. Hoàn toàn không tìm thấy đến bất cứ địa điểm nào như vậy.
Đột nhiên, anh nghĩ hình như mình đã sai rồi. Mình đã bị hình ảnh này đánh lừa. những điểm anh chọn có lẽ là không sai nhưng mà nhỡ đâu nó không phải có ý là tìm con gấu thì sao. Nhỡ đó chì là 1 đòn đánh lừa thì sao.
Càng nghĩ, Cầm càng thấy điều đó có khả năng.
Hình anh vẽ ra cố nhiên là đúng nhưng nó không phải hình tượng hình mà có thể là…. đáp án và việc anh cần làm là tìm kiếm nơi điền vào.
Nghĩ đến đó, mắt cầm tỏa sáng. Anh đứng đó lại nhìn bao quát xung quanh, và ánh mắt anh khóa chặt 1 vị trí, 1 khu toàn đá là đá, hoàn toàn không có nhiều cỏ.
Khi anh đi qua chỗ đó chỉ nghĩ đây là 1 nơi bình thường thôi, là cô nàng kia ngẫu hứng tạo nên. Nhưng giờ nghĩ lại thì thấy nó hoàn toàn không bình thường.
Có lẽ nó chính là nơi anh cần đến.
Lập tức, Cầm dẫn 3 người tiến đến nơi đó. Cả khu vực tồn tại toàn đá lởm chởm nhưng so với những nơi khác, nơi này mất đi 1 chút vẻ tự nhiên mà càng giống nhân tạo hơn.
Không chút do dự, Cầm tiến hành tìm kiếm, đào móc.
Rồi cái gì đến cũng đến, Cầm tìm ra được thứ bản thân mình cần. 1 bàn sắt vùi sâu dưới nền đá, 1 bàn với 100 cái lỗ. Không khác gì anh vẽ cả.
Trên đó đã có sắn 100 viên sắt ở trên rồi.
Việc của anh bây giờ có lẽ chỉ là… lấy những viên bị không phải ra.
Rất nhanh.Cầm đã hoàn thành 90% công việc. Còn 10% còn lại thì anh lâm vào suy ngẫm. Bởi những chỗ đó là những chỗ bị dẫm mất.Lúc mới làm, Cầm cũng không có để ý bởi vì hình dáng cần thiết đã hoàn thành, cũng không cần thiết phải suy đoán.
Nhưng giờ không giống vậy. bây giờ là cần phải điền chính xác. Anh không nghĩ cô nàng bí ẩn kia sẽ cho anh bao nhiêu lần thử nhưng hiển nhiên sẽ không quá nhiều. Thậm chí có khi chỉ có 1 lần.
Do đó Cầm cũng không có ý định sẽ thử quá 1 lần. 1 phát phải ăn ngay.
Trong đầu cầm không ngừng hiện lên các con số, các vị trí của bông hoa, không ngừng suy đoán.
Số viên bị anh cần tìm ra có lẽ chi còn khoảng 4-5 viên là cùng nhưng so với việc suy tính tất cả những viên kia còn khó khăn hơn.
Thậm chí có khi có vài viên không theo dự đoán ở các vị trí khác.
Sau hơn 30 phút, cuối cùng Cầm đã điền vào.
Nhưng mà hoàn toàn không có bất cứ điều gỉ xảy ra.
Rất rõ ràng anh đã sai rồi.
Cầm cũng nghĩ như vậy nhưng anh vẫn chưa biết bản thân sai ở chỗ nào. Chẳng lẽ anh đã đoán sai ư.
Cầm lại đứng đó, nghiền ngẫm suy nghĩ, không ngừng suy luận, không ngừng suy diễn.
Lần này anh còn mất nhiều thời gian hơn. Mãi đến khi trời tối, Cầm mới dừng lại.
Anh thở dài 1 hơi rồi ngồi xuống, không có bất cứ dấu hiệu nào cho việc chỉnh xửa.
Đêm dần xuống, ánh trăng lại chiếu lên. Cả 3 ngồi lẳng lặng chờ.
Khi ánh trăng chiếu xuống thẳng mặt sắt thì có dị biến xảy ra. Cả bàn sắt như sáng lên. Hiển hiện trên đó là đồ án con gấu.
Cả khu vực như rung động, dường như có gì đó vừa được khởi động.
Cầm lúc này mới mỉm cười. Xem ra anh đã đúng, anh không có lắp sai mà là do thời cơ chưa đến. Hóa ra câu gợi ý cần có ánh sáng không phải chỉ là nhắc nhở cho vòng 1 mà là cho cả vòng này nữa.
Chỉ khi ánh sáng chiếu đến thì cơ quan ở đây mới khởi động.
1 cái bẫy vô cùng là tỉ mỉ. Ngẫm lại mà xem, khi mà lắp theo ý của mình mà không chạy thì có ai sẽ như Cầm ngồi yên chờ đợi. Theo lẽ thường thì sẽ tiến hành thay đổi, thêm thắt hay là bớt đi. Khi đó có khi đúng sẽ trở thành sai, và khi ánh trăng chiếu lên cũng không có gì thay đổi. Nhất là với những người thu được càng ít dữ liệu thì càng dễ dàng bị như vậy.
Thật đúng là giảo hoạt, bẫy mọi lúc mọi nơi a.
Vẫn may anh tâm lý kiên định cộng thêm việc dữ kiện cũng có đủ nhiều nên mới không có dính cái bẫy đáng chết này, còn may, còn may.
Giờ thì chờ xem rốt cục cái thứ anh sắp đào ra là cái gì.
Chỉ thấy cả bàn sắt rung lên bần bật và rút về 2 bên kèm theo đó là 1 cánh cửa kiểu như thang máy dần dần đi lên. Cánh cửa làm bằng sắt nổi bật lên trên đó là 1 bảng mã số từ 1 đến 9. Trông không khác gì 1 cánh cửa số hiện đại cả. Thật bất ngờ.
Nhưng Cầm cũng không có bất ngờ lắm. Đến cả cải tạo con người mà bọn họ còn có thì những cánh cửa thế này cũng không có việc gì phải ngạc nhiên a.
Nhìn màn hình, theo anh đoán thì cánh cửa này cần điền 4 con số vào. Còn những con số là gì thì hiển nhiên sẽ phải có những gợi ý chứ.
Đúng lúc đó, dọng nói của kẻ sau màn vang lên:
- Các ngươi có thể nhanh chống khiến cánh cửa mở ra khiến ta thật bất ngờ. Đã lâu lắm rồi mới có kẻ làm được điều đó.
- Ta thật mong chờ biểu hiện của các ngươi.
- Nhưng trước khi đó, các ngươi cần phải tiến vào trong khu vực chính đã.
- Như các ngươi thấy, muốn vào khu vực hạch tâm thì các ngươi phải tiến vào cánh cửa này để đi xuống. nhưng muốn tiến vào cánh cửa thì ngươi cần tìm 4 con số để điền vào. Các ngươi sẽ có 3 lần để thử, nếu cả 3 lần đều sao thì… cánh cửa sẽ nổ tung và các ngươi sẽ hết cơ hội.
- Tất nhiên, đã là thử thách thì sẽ không khiến các ngươi điền các con số trong vô vọng. ta sẽ tặng các ngươi 1 bài thơ như sau.
- Râu trắng đi xa mất thập trưởng.
Chính quyền thế giới mất tứ tinh.
Hải quân thảm bại tử 2 tướng.
Tam tai bay màu chẳng còn chi.
(đoạn này định chế nhưng mà cạn từ nên ae đọc tạm. Không hay lắm nhưng chịu rồi)
- 1 gợi ý quá rõ ràng đúng không. Ta ở trong này chờ các ngươi. Đừng làm ta tụt hứng nha.