Đế Thiên cũng dừng ra lệnh. vẻ mặt có chút nghi hoặc. rõ ràng khí tức sinh mệnh của thụy thú đã biến mất, sinh mệnh của nó cũng đã tắt nhưng giờ đây, nó lại hiện ra hơn nữa đang không ngừng tăng mạnh. Nhưng dường như vẫn có cái gì đó cản trở nên là bầu trời vẫn còn rất âm u.
Tuy nhiên nó đủ chứng minh 1 điều: cô nàng chưa chết. có thể là đang lâm vào trạng thái chết giả đi.
Bích Cơ vẻ mặt hiện lên vẻ hi vọng.Dường như mọi thứ vẫn chưa phải là không thể nào không cứu vãn được.
Cô nhìn sang Đế Thiên nói:
- Bây giờ phải xử lý ra sao đây.
Đế Thiên vẻ mặt cũng bình tĩnh trở lại. Trầm ngâm như đang suy nghĩ cái gì. Cuối cùng hắn phất tay.
- Ta cho hắn 2 tháng. Nếu hắn không mang được thụy thú an toàn trở về thì ta vẫn kích động thú triều, tấn công Sử Lai Khắc Thành.
Bích Cơ như muốn nói cái gì đó nhưng lại thôi. cô biết tình hình này có thể nói là đã là tốt nhất rồi. Cô nhìn về phương xa.
- Mau về đi, cháu của ta. Trước khi tình hình càng tồi tệ hơn.
…….
Tại trên 1 con thuyền lênh dên dưới biển. 1 thiếu niên mở mắt. Vẻ mặt của hắn bình tĩnh đến lạ. run rẩy chống người ngồi dậy. Cầm từ từ đi xuống giường. đi dần dần ra chửa.
Đúng lúc này, cánh cửa mở ra và 1 thân ảnh đi vào. Là Mã tiểu Đào. Thấy Cầm đang run rẩy.
Cô lập tức đặt bát cháo nóng hôi hổi trong tay xuống mà đỡ lấy anh chàng.
Cầm thấy thế mỉm cười yếu ớt..
- Đã làm cho các cô lo lắng.
Nhưng đáp lại anh chàng chỉ là cái lắc đầu đầy nước mắt:
- Không phải như vậy. Là lỗi của chúng ta, chúng ta không nên bỏ ngươi 1 mình
Trong chuyến đi lần này, không có bất cứ cô gái nào đi với Cầm. Không phải là các cô không đi nữa mà các cô đều có công việc cũng như là những kỳ ngộ ở trong người.
Mã Tiểu Đào cái thai cũng đã đến tháng thứ 5, cuối cùng đã có dị động. Nếu Cầm không nhầm thì tiểu phụng hoàng trong người nàng ấy đã đến bước phát triển tiếp theo. Cầm cũng không biết bước tiếp theo cần cái gì nhưng mà từ những « kinh nghiệm » đọc trong sách, giai đoạn này thì đứa nhỏ cần rất nhiều dinh dưỡng. Phượng hoàng dinh dưỡng là cái gì. Tất nhiên là hỏa diễm rồi.
Nhưng mà có rất nhiều thứ có thể ẩn chứa hỏa diễm. có thể là đấu khí, có thể là các loại khoáng thạch, cũng có thể là lửa thiên nhiên.
Mà mỗi loại lại thiên kỳ bách quái. Do đó cần chính Tiểu Đào đi cảm nhận.
Nhưng hiển nhiên không thể để tiểu Đào đi 1 mình được. Do đó cần có 1 người đi theo.Cầm để Liên Tâm đi theo cô nàng.
Còn lại 2 người là Phương Tuyết Mai và Lăng Lạc Thần thì cũng có những nhiệm vụ riêng của mình. Phương Tuyết Mai thì dường như cảm thấy có cái gif đó đang triệu hoán nàng ta nên đã ra khơi còn Lăng Lạc Thần sẽ là dại diện của anh chàng tiếp tục phổ biến hồn linh.
Do đo, Cầm không trách các cô nàng khi mà các cô không ở bên anh. Thậm chí anh còn cảm thấy may mắn vì như vậy các cô mới không bị tổn thương.
Anh lắc đầu mỉm cười yếu ớt:
- Không, ta cảm thấy may mắn khi các nàng không ở đấy. Nếu không thì có lẽ ta sẽ không bao giờ tha thứ cho mình nữa.
Anh giơ tay ra ngăn cô nàng định nói cái gì, mỉm cười yếu ớt nói:
- Đừng nói nữa, ta biết nàng định nói gì. Yên tâm, ta không nghĩ quẩn đâu. Sau chuyện này ta đã thông suốt rất nhiều. Tiểu Kim hiện giờ thế nào rồi.
Mã tiểu Đào hơi sững sờ nhưng vẻ mặt lại có chút buồn bã:
- Không ổn lắm. Sinh mệnh lực của nàng đã ổn định nhưng không biết vì sao lại không tỉnh lại được. thực bà đã mời rất nhiều bác sĩ đến nhưng đều bó tay.
- Mời rất nhiều. Vậy chẳng lẽ…. Ta đã ngủ mê bao lâu.
Đáp lại anh chỉ là 1 cái lắc đầu:
- Ta cũng không biết. Sau khi có người về báo cáo thiên hỏa đảo lại bão nổi mà các người đang ở đó thì chúng ta lập tức lên thuyền đi đến nơi. Nhưng mà sau khi đến thì ở trên đảo bộc phát ra khí thế kinh người khiến chúng ta không dám lại gần. Cảm thấy tình hình không ổn, thực bà cử 1 thuyền canh giữ trước đảo đồng thời cử 10 chiếc thuyền đi xung quanh tìm kiếm. May ra.
- Và tìm được thật, nhưng mà tại 1 hoang đảo cách đó tận mấy hải lý. Khi chúng ta tìm đến nơi thì thấy được cả 2 đang hôn mê trong tình trạng…
Đến đây thì cô không nói nữa, bởi tình trạng lúc đó quả thật là … không nói nên lời mà.
Cầm cũng không cần nghe nữa cũng biết được tình trạng lúc đó thế nào.anh khẽ thở dài 1 hơi nhưng vẻ mặt càng trầm trọng nói:
- Tình hình thiên hỏa đảo thế nào.Khí tức kinh khủng trên đó đã kết thúc chưa.
- Rồi, đã kết thúc từ 5 giờ trước. 1 đội thuyền đã đi lên đảo thám hiểm nhưng bây giờ vẫn không có bất cứ thông tin nào truyền về.
Nghe vậy sắc mặt Cầm biến sắc. Anh vội vạng nói:
- Nhanh, nhanh lên, lên đường đến đảo đầm lầy. Dùng tốc độ nhanh nhất để đi đi. Hi vọng đội thuyền có thể cản được chốc lát
Mã tiểu Đào có chút không hiểu nhưng mà nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Cầm, cô cũng tin vô điều kiện mà lập tức đi làm.
Chỉ 1 lúc sau, Cầm cảm thấy được tốc độ thuyền tăng lên và thân ảnh của Mã tiểu Đào lại hiện ra, sau lưng còn có Lăng Lạc Thần, Liên Tâm.tửu ông thực bà,Thiên tuyết, đại trưởng lão nhân ngư tộc thậm chí Cầm còn thấy thân ảnh nóng bỏng của Liệt Diễm cùng với 4 thân ảnh xa lạ nữa.
Anh mỉm cười yếu ớt nói:
- Mọi người đều ở đây à.
Thực bà vẻ mặt nghiêm trọng nói ;
- Chúng ta đến vì dị biến của thiên hỏa đảo. đội tiên phong do ta cùng ngũ đại bá chủ phái đi đã 5 tiếng nhưng không có bất cứ thông tin nào, sợ rằng đã lành ít dữ nhiều. Đội 2 cũng đã lên đường rồi nhưng mà chỉ sợ sẽ về tay không.Vấn đề này cực kỳ nghiêm trọng. Cái khí tức hắc ám đó khiến người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu nhưng mà nó cũng cực kỳ cường đại. Nếu mà kẻ đo đi ra, chắc chắn sẽ là đại họa.
- Nhưng chúng ta không có bất cứ thông tin nào của kẻ địch. Do đó cũng không dám tấn công thiếu suy nghĩ.
- Chỉ có cậu, người duy nhất được biết đã có mặt ở quần đảo đó. Mà tình huống của cậu khi tìm thấy quả thật không được tốt cho lắm. Xem ra là do hậu quả của việc cậu biết gì đó mà chúng ta không biết đi.
Cầm nhìn mọi người hết 1 lượt. Khẽ thở dài nói:
- Chi tiết cụ thể có lẽ chưa phải lúc nói. Nhưng các người chỉ cần biết kẻ đó chính là 1 con quái vật. 1 con quái vật mà chúng ta không có cách nào chiến thắng. Nếu mà chúng ta có thể tìm được hắn sớm hơn thì chắc còn có cách nhưng bây giờ sợ rằng khó rồi.Dung hợp 2 món thì chỉ sợ ngoài thần ra không có bất cứ ai có thể lưu lại hắn. 5 tiếng trôi qua đầy đủ hắn đến nơi chữa vị trí món thứ 3 rồi. Nếu để hắn dung hợp 3 món thậm chí là 4 món thì. Ta thật không biết các vị hợp lại cùng chiến đấu với hắn liệu có phần thắng hay không.
- Kẻ địch rốt cục là ai.
Cầm lắc đầu nói ;
- Bây giờ ta cũng không nói được. Các vị cũng không nên ép hỏi. Việc duy nhất bây giờ các vị nên làm là làm mọi cách khiến cho con thuyền này có thể chạy nhanh nhất đến đầm lầy đảo. May chăng còn kịp.
1 người đàn ông thân thể tràn ngập khí tức âm trầm đứng ra nói ;
- Tiểu tử, nói rõ ra đi. ở đây ngươi cũng không phải là người chỉ huy. Nếu không phải do ngươi là tháp chủ hồn tháp thì chúng ta đã không khách khí như vậy rồi.
Nhưng Cầm vẫn kiên quyết lắc đầu:
- Không được, ta vẫn chưa đủ tin tất cả mọi người ở đây để lộ bí mật. Các vị muốn làm theo hay không thì tùy nhưng mà ta chỉ khuyên thôi, hạo kiếp sợ rằng không ngăn được đâu.
- Tiểu tử ngươi nói sao. Chẳng lẽ ở đây có kẻ nào không đáng để ngươi tin hay sao. Ngươi dám ám chỉ ngũ đại bá chủ chúng ta là người bên con quái vât kia sao.
Cầm không nói nhưng từ ánh mắt của anh đủ thấy đây đúng là thứ anh đang nghĩ tới.
Không khí trở nên nặng nề hơn rất nhiều.Dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát chiến đấu.
Nhưng đúng lúc nào, 1 khí tức kinh khủng quét qua.