- AAAAAAAAAAAa
Tiếng gào thét vang lên mang theo sự đau đớn vô cùng. Vẻ mặt Cầm vặn vẹo đi. Nỗi đau xác thịt chỉ 1 phần, cái chính là ngọn lửa này như muốn thiêu đốt cả linh hồn anh.
Cầm cũng không ngờ cô vẫn còn 1 chiêu như thế này. Anh đã quá chủ quan rồi.
Lúc này, thanh kiếm lại càng đâm sâu vào. Vẻ mặt MA Phượng tràn đầy lãnh đạm nhìn Cầm đau khổ. Hoàn toàn không có bất cứ biến hóa nào về mặt tình cảm.Cứ như người cô vừa đâm chỉ là 1 con kiếm thấp hèn.
Tuy nhiên, Cầm tất nhiên sẽ không có khiến mọi chuyện dễ dàng như vậy. Anh gào lên:
- Đừng có coi thường ta.
Khí tức của anh cũng dần kéo lên. Hàn khí tỏa ra càng lúc càng mãnh liệt không ngừng đối kháng với hỏa diễm
- Đi chết đi, nhất tâm chỉ.
- Ầm.
Hỏa cũng thủy xung khắc nhau. Kịch liệt va chạm khiến cho chúng nó càng lúc càng càng lúc càng mất ổn định. Càng lúc càng điên cuồng. VÀ không gì bất ngờ khi mà phát sinh nổ lớn.
Cầm cũng nhân lúc đó mà điểm 1 chỉ cuối cùng giữa trán Ma Phượng. 1 luồn chân khí truyền vào.
Lập tức những điểm khác cũng sáng lên tạo nên 1 đồ án quỷ dị.
Ngay khi thấy đồ án đó xuất hiên, cả người Câm ma khí bạo rạp như muốn bao phủ cả đấu trường. Ý đồ che dấu đi sự dao động của chân khí. Không chỉ thế, anh còn lấy ra 1 áo choàng phủ lên người cô. Áo choàng vừa đụng vào người lập tức biến mất như chưa hề xuất hiện kèm theo đó là linh khí tỏa ra cũng biến mất theo
Đây chính là thứ mà Vô diện nghiên cứu, dùng chân khí để áp chế ma khí trong người đồng thời khơi mào linh khí trong đó giúp cho cuộc chiến giành quyền kiểm soát trở lại thế cân bằng.
Vị trí truyền linh khí là do Vô Diện căn cứ kinh nghiệm đề ra, chưa qua thử nghiệm nên chính hắn không biết hiệu quả thế nào. Đây là lần đầu đưa vào trong thực tế.
Theo tính toán của hắn, với tình trạng của Chu Tuyết thì hiệu quả trợ giúp linh khí sẽ không diễn ra mà chỉ là áp chế ma khí. Vì thế nó cũng sẽ không lộ quá nhiều linh khí. Chỉ cần tạo nên 1 lượng ma khí đủ lớn có lẽ có thể qua quan.
Tất nhiên, để cho an toàn thì lão còn đưa Cầm 1 ẩn hình y giúp che dấu đi linh khí.
Giờ chỉ còn là tìm cách làm sao để cô nàng có thể được anh mang đi thôi.
Đây có thể nói là 1 vấn đề vô cùng khó. Với những gì cô gái này thể hiện thì cô chính là 1 mầm mống vô cùng tốt, chỉ sợ không có ai có thể bỏ qua. Trong tình trạng cô nàng này “ ngất” đi như thế này thì ngươi giang tay cứu giúp chẳng khác nào bước 1 bước chân qua cánh cửa thu phục. Mà dù không ai động giao cho người có thẩm quyền xử lý cũng không ổn, ẩn hình y có tác dụng che dấu linh khí thật đấy nhưng nếu kiểm tra kỹ hoàn toàn có thể phát hiện ra.
Chính vì thế, làm cách nào đi nữa thì cũng phải biến cô ấy thành người của mình. Nhưng làm cách nào. Nô lệ. Đó là cách duy nhất. Biến cô nàng thành nô lệ của anh. Chỉ cần khế ước hoàn thành thì việc Cầm mang cô nàng này đi là điều hiển nhiên.
Thời gian cho anh cũng không còn nhiều, Cầm cũng không dám lưỡng lự nữa.
1 tờ khế ước hiện ra trước mặt cả 2. Cầm lập tức nhỏ 1 giọt máu lên rồi đến bên người Ma Phượng, lấy 1 giọt máu của cô và cho lên đó.
Lập tức, tờ khế ước lóe sáng rơi vào mi tâm của Ma Phượng, ngay sau đó, 1 cột sáng bốc lên kèm theo 1 ấn ký hiển hiện trên trán cô nàng.
Tia sáng xuất hiện bất ngờ khiến cho tất cả mọi người không kịp phản ứng. Đến khi bọn họ định thần lại thì mọi thứ đã qua. Vẻ mặt rất nhiều người biến ảo khi nhìn tình trạng dưới sân. 1 người đứng và 1 người nằm. Điều quan trọng là kẻ bại đo đất kia lại có 1 dấu hiệu nô lệ trên trán.
Tất cả đều hiểu truyện gì đã xảy ra. Hiển nhiên là thanh niên này là người chiến thắng cuối cùng. Nhưng hắn lại nhân lúc con gái nhà người ta ngất mà… mà.. bắt nàng thành nô lệ.
Điều này thật ngoài sức tưởng tượng. Có trường hợp đánh bại rồi bắt làm nô lệ không. Có, có rất nhiều. Buôn bán nô lệ ở đây cũng không bị cấm. Nhưng vấn đề là để tránh lòng người bang hoàng thì vẫn có điều luật ngăn cấm việc buôn bán cũng như bắt giữ nô lệ trừ phi cả 2 bên đều đồng ý.
Tình hình bây giờ thế nào. Đây là giữa cơn sóng, toàn dân chú mục nên hoàn toàn không thể nào chối cãi. Đã thế kẻ bị nguyền thành nô lệ còn đang hôn mê như thế kia thì tất nhiên không phải là đồng ý rồi.
Đây rõ ràng là vi phạm, là trần trụi vi phạm. Đã thế còn vi phạm trước mặt tất cả mọi người. Không ai ngờ lại có 1 kẻ lớn gan đến như vậy. Đây có thể coi như giết người trước mặt vua đi. Tình hình nghiêm trọng vô cùng. Dù sau lưng kẻ này có là Vô diện đi nữa thì cũng không làm gì.
1 dọng nói cổ lão vang lên:
- Ta cho ngươi 1 cơ hội trả lời. Ngươi biết bắt người khác làm nô lệ sẽ phải trả giá làm sao không.
Cầm lạnh nhạt nói:
- Làm nô lệ khổ sai 1000 năm. Mỗi ngày đều phải tự cắt 1 miếng thịt coi như tạ lỗi.
- Thế sao ngươi vẫn làm vậy. Không chỉ ngươi không đâu, những người thân cận với ngươi cũng chịu liên lụy đó. Ngươi còn gì để nói.
- Ta không còn gì để nói. Bởi ta muốn đi qua luyện ngục.
Nghe đến đây tất cả đều sững người. Đây là thế giới mà sức mạnh vi tôn, dù có luật pháp để chấp hành nhưng mà vẫn có những biện pháp khác. Ở đây, dù là tội nào thì chỉ cần ngươi đi qua 1 nơi thì hoàn toàn có thể miễn mọi tội lỗi. Và đó là luyện ngục, địa điểm đáng sợ nhất của ma giới mà không có bất cứ ai dám đi vào.
Bởi đi vào thì đều bị điên hết. Không sai, không có bất cứ ai chết nhưng bất cứ ai đi qua đó đều thần trí mơ hồ, sống không bằng chết. Do đó mới có câu thà chết không vào luyện ngục. Vào luyện ngục, cả dũng khí để chết ngươi cũng không có nữa.
Cực kỳ kinh khủng. thế mà lại có kẻ dám công bố sẽ đi vào luyện ngục. Không trách những người này lại kinh ngạc như vậy.
Dọng nói phiêu miểu kia lại vang lên:
- Ngươi chắc chứ.
- Ta chắc chắn.
- Được, như ngươi mong muốn. Xét hành vi của ngươi thì ngươi cần ở lại trong đó 1 ngày. Nếu 1 ngày sau ngươi có thể đi ra mà thần trí vẫn thanh tỉnh thì cô gái này sẽ là người hầu của ngươi. Không chỉ thế ngươi còn có thể tiếp tục khiêu chiến. Nhưng nếu ngươi mà triệt để điên thì chúng ta sẽ dùng biện pháp mạnh để xóa bỏ khế ước này.
Cầm gật đầu, vẻ mặt hiện lên kiên quyết. Ngay sau đó, 1 luồng gió đến cuốn anh đi cứ như anh
chưa từng ở đây. dọng nói kia lại vang lên:
- Cuộc chiến tiếp tục. Còn cô gái này thì… cứ tạm thời mang về chữa thương đã.
- Chậm.
1 dọng nói vang lên, Vô diện đứng ra ngoài hàng:
- Ma Phượng bây giờ tạm thời cũng coi như là nô lệ của đệ tử ta. Do đó việc chữa thương có thể giao cho ta được hay không.
Dọng nói kia trầm ngâm trong chốc lát rồi nói:
- Được. Hi vọng ngươi sẽ “ chăm sóc” cẩn thận cô gái này.
Nói rồi nó biến mất như chưa từng xuất hiện, để lại tất cả mọi người vẫn còn sững sờ.