Không sai, chính nhờ cái hồn hoàn bị phong ấn đó mà Cầm mới có thể thoát thân nhưng cái giá phải trả thật quá lớn.
Đại chiến suốt 1 ngày 1 đêm khiến cho anh bị nội thương ngoại thương nặng nề, có thể nói là mấy lần gần với tử thần. Mà kẻ địch của anh thì sao, Long Tiêu Xa cũng bị thương đó nhưng vết thương cũng không đủ sâu. Rõ ràng, dù đã đột phá đến phong hào đấu la nhưng mà Cầm cũng khó lòng chiến thắng cực hạn đấu la mà còn là người thân kinh bách chiến. Vết thương nặng nhất mà anh gây nên chỉ là 1 nhát chém sau lưng do đột ngột sử dụng thuấn di. Ngoài ra đều không đáng nhắc tới.
Đó là chênh lệch, là chênh lệch mà kỹ năng hay là hồn hoàn mạnh mẽ cũng khó lòng san bằng.
Cầm có thể nói đã đến giới hạn của bản thân mình, Long Tiêu Xa cũng nhận ra điều đó, nó khiến lão buông lỏng 1s.
Chỉ 1s đó thôi đã thay đổi tất cả.
Cầm thi triển hồn hoàn thứ 5 của bản thân minh:
Vận mệnh quang lâm.
Hồn hoàn thứ 5 của anh bị phong ấn không phải do anh chưa thể sử dụng mà nó hoàn toàn không có kỹ năng. Chính xác, nó không có kỹ năng nên Cầm mới tưởng là nó bị phong ấn.
Nó là 1 cái hồn hoàn rỗng mang màu sắc 10 vạn năm.
Đừng nhìn nó như vậy nhưng mà tác dụng của nó lớn hơn 10 vạn năm hồn hoàn rất nhiều. nó có thể chứa kỹ năng, kỹ năng mà người sử dụng lĩnh ngộ ra. Như Hạo Đông Tam tuyệt của Hoắc Vũ Hạo vậy, nếu anh chàng mà có hồn hoàn như thế này thì chắc chắn ta tuyệt đó sẽ trở thành những hồn kỹ mạnh mẽ.
Nhưng xem ra hồn hoàn này của Cầm cũng có hạn chế, nó chỉ hạn chế ở vận mệnh mà thôi. Nếu không khi mà Cầm nghiên cứu không gian thì anh đã phát hiện rồi.
Hồn hoàn này chính là nơi chứa đựng những cảm ngộ về vận mệnh của anh, từ đó diễn luyện ra hồn kỹ, trở thành 1 phần thực lực của anh.
Nhờ có Vọng Xuyên Lộ khiến cầm ngược dòng vận mệnh, trở thành người xem của bộ phim “ quá khứ Đỗ Mạnh Cầm”. Từ đó khiến cho anh cảm ngộ vận mệnh càng sâu. Và thế là hồn hoàn thứ 5 của anh đã thành hình.
Vận mệnh quang lâm.
Nó khiến cho kẻ địch tự ngược dòng thời gian, lâm vào trong hình ảnh quá khứ của bản thân. Chấp niệm càng sâu thì lâm vào càng sâu, càng khó thoát ra.
Nhưng chiêu thức càng cường đại thì trả giá càng nhiều. Khiến người ta ngược dòng thời gian, thân lâm kỳ cảnh sao không trả giá được.
Áp lực mà nó gây nên cho tinh thần lực là vô cùng vô cùng lớn, có thể nói nếu không phải Cầm dù là Hoắc Vũ Hạo cũng không sử dụng được mấy lần với kẻ cùng cấp.
Đã thế anh còn sử dụng với 1 người có cảnh giới cao hơn anh không biết bao nhiêu lần, có lẽ tinh thần lực không bằng anh nhưng cũng không thua kém quá nhiều cấp bậc đi. Áp lực mang lại không thể đo lường.
Dù là Cầm cũng có chút ăn không tiêu
Nhưng mà anh cũng không có thời gian dừng lại mà lập tức dốc toàn bộ sức lực bay về tinh đấu đại sâm lâm với hi vọng kịp thời ngăn lại cuộc chiến này.
Để bây giờ Cầm có mặt ở đây.
Nhìn lên bầu trời xa xa, sắc mặt anh có chút khó coi. Xem ra vẫn muộn rồi. Cuộc chiến đã bắt đầu. Chỉ hi vọng nó chưa khốc liệt đến mức không thể cứu vãn a.
Dùng cánh tay còn lại sờ lên ngực mình, nơi có 1 vết móng vuốt sâm hoắm. dù đã ngưng chảy máu nhưng trong vẫn rất kinh khủng.
Nhưng cái anh sờ không phải cái đó mà là 1 thứ màu trắng được bảo vệ cẩn thận ở đó.
- Chỉ 1 chút nữa thôi, chỉ 1 chút nữa thôi. Hi vọng ngươi sẽ nở đúng lúc.
Kéo cái thân tàn, Cầm lại đập cánh bay đến chiến trường.
Nhưng chưa bay được bao lâu thì Cầm dừng lại.
Trong tầm nhìn của anh, 2 thân ảnh như ẩn như hiện sau làn cây. Mục tiêu của chúng hình như là khu vực hạch tâm,
Bây giờ đại đa số 10 vạn năm hồn thú đều ra ngoài chiến đấu, phòng ngự khu vực hạch tâm rõ ràng đang yếu ớt nhất.
Nếu bây giờ có kẻ tấn công vào rõ ràng là cơ hội tốt nhất a.
Nhưng vấn đề là bây giờ tấn công khu vực hạch tâm thì làm được gì. Các loại dược thảo quý hiếm, các loại khoáng thạch quý hay là bí mât hạch tâm.
Nếu là chúng thì Cầm cảm thấy thật may mắn nhưng trong đầu anh nghĩ đến 1 khả năng đáng sợ hơn. Chúng là tà hồn sư, kẻ đang muốn cho cuộc chiến này càng khốc liệt càng tốt. Diệp Tịch Thủy hiển nhiên là người hiểu Long Tiêu Xa. Tất nhiên nàng ta sẽ không thể nào giao tất cả cho lão già này được. Vậy hì cách nào để khiến cho cuộc chiến này không thể dừng lại. Chỉ có 1 cách, đó chính là giết chết thụy thú- nguyên nhân của cuộc chiến này.
Thật là ác độc.
Không được, không thể nào để việc này xảy ra được.
Lập tức đổi hướng, Cầm tiến lại về khu vực hạch tâm.
………..
1 nơi ở khu vực hạch tâm, 10 thân ảnh tụ tập lại với nhau.
1 người quỳ xuống nói:
- Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, ở ngoài kia cuộc chiến đã bắt đầu. Nhất thời Đế Thiên có lẽ không thể nào tiến vào được. Nhưng để đề phòng thì chúng ta cũng đã dùng 5 món hồn đạo khí cấp 9 bố trí kết giới. dù là Đế Thiên thì cũng bị cầm chân trong trong chốc lát đủ để chúng ta hành sự.
Người này khẽ gật đầu:
- Tốt lắm, hồn đạo khí để phong ấn đã chuẩn bị chưa.
- Đã chuẩn bị tốt, con kim mao sư vương kia dù đã đạt đến 20 vạn năm nhưng chí ít cũng bị nhốt gần nửa tiếng. Còn có 1 con tử điện xà mới 10 vạn năm thì 2 chúng ta có thể đối phó.
- Tiểu Mê, nhớ, ngươi phải dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào trong, sử dụng con rối của ngươi tiêu diệt Tam Nhãn Kim Nghê. Nhưng trên đường nhất định phải để lại dấu vết, giá họa cho đám hồn sư kia.
1 thân ảnh nhỏ thó nở nụ cười tự tin sau lớp áo choàng.
- Yên tâm, việc này ta lành nghề.
- Vậy thì- người này nở nụ cười tàn nhẫn- Tiến hành thôi. Hãy để hồn thú hủy diệt Sử Lai Khắc hành đi.
Từng thân ảnh dùng tốc độ như quỷ mị tiếp cận 1 căn phòng gỗ gần bờ hồ.
…………
Kim mao sư vương rất bực tức. thân là hồn thú 20 vạn năm, nó có thể nói là bá chủ 1 phương của. thế mà bây giờ lại phải chịu nhục ngồi ở đây trong coi thụy thú. Kẻ nào dám vào tấn công vào đây cơ. Hắn coi đây là sự hạn chế của Đế Thiên vào hắn. Sợ hắn ra chiến trường đại phát thần uy, khiến uy vọng vang cả khu rừng.
Thật là tức không thể nói.
Lại nhìn con Tử Điện Xà bên cạnh hắn càng cảm thấy chán ghét hơn. Bắt ta hợp tác với 1 kè vừa mới lên cấp bậc 10 vạn năm thế này là có ý gì. coi hắn chỉ sánh ngang cấp bậc với con này thôi sao.
Nhưng hập hực là hậm hực như vậy hắn cũng không dám tự tiên tham gia chiến trường, ở khu rừng này thì lời nói của Đế Thiên là tuyệt đối. Nếu hắn trái lệnh thì chờ đợi hắn chỉ là 1 cái chết mà thôi.
Nhưng điều đó cũng không tránh được hắn nhàm chán mà lười biếng. dù sao từ lâu nay khu vực hạch tâm của Tinh Đấu đại sâm lâm là cấm địa của loài người. Làm sao có kẻ nào dám tiến công cơ chứ.
Thế là nó nằm xuống 1 bên ngáp 1 cái, nhắm mắt dưỡng thần. Sau đó, từng tiếng thở đều đều phát ra mà không để ý từng thân ảnh đang lặng lẽ tiếp cận.