Nhưng mà anh tin rằng sẽ có người bán cho anh. Cơ hội buôn bán thế này mà mấy con buôn kia không có kiếm thì anh cũng không tin. Hơn nữa theo kinh nghiệm đọc rất nhiều truyện lịch sử thì vọng nguyệt không phải là vấn đề khó. Do đó những con buôn kia có lẽ sẽ có thể chế tác càng nhiều để bán. Do đó có lẽ chỉ cần chờ 1 chút là có 1 đống bài cho anh tham khảo.
Và y như rằng, không chờ đến 10 phút đã có rất nhiều kẻ cầm từng tệp giấy đi tiếp xúc các vị tài tử, nhất là những vị trông có chút thô kệch kia. Có thể nói là bán đắt như tôm tươi. Và có 1 người tiến đến tiếp cận anh, trên tay cầm khoảng 10 tờ giấy.
Cầm cũng không nói nhảm mà tiến đến xem xét.
Xong thì anh thở dài 1 hơi. Bởi đại đa số những bài thơ này đều viết theo thể loại tự do cũng tức là số câu số từ không cố định, cái quan trọng là ý cảnh.
Tất nhiên cũng có rất nhiều bài viết theo những thể thở với những quy tắc nghiêm khắc.
Nhưng điều này đủ chứng tỏ rằng ở thế giới này thì thi từ cũng khá là mở chứ không gò bó, quy chuẩn quá mức.
Cầm tùy tiện mua 1 bài rồi vất đó.
Anh bắt đầu viết hoặc đúng hơn chính là đạo 1 bài thơ.
Chỉ mất có 1 phút, 1 bài thơ đã hoàn thành. Cầm đóng quyển và lẳng lặng chờ.
Rất nhanh, nửa tiếng đã qua đi, mọi người lục tục nộp bài, trên mặt ai cũng có vẻ tự tin cả mấy tên vai u thịt bắp. Chỉ sợ là bị mấy tên con buôn lắc lư què, làm mờ mắt đi. Thật không biết trong số những tên này sẽ có bao nhiêu tên được chọn a.
Cầm vẫn nghĩ quá trình chấm rất lâu nhưng mà nhanh hơn anh tưởng, chỉ nửa tiếng, 1 người lả lướt mang 1 tờ giấy đi ra.
- Bây giờ ta xin công bố danh sách những người sẽ được ở lại, mọi người chú ý kỹ.
1 tờ danh sách lăng không giữa bầu trời, từng cái tên hiển hiện cũng như là bài thơ mà bọn họ chế tác.
Cầm nhíu mày, bởi vì không thấy tên của anh. Không có lý, bài này ở tiền kiếp dù cho có lẽ không phải là đỉnh cấp nổi danh thế giới nhưng hiển nhiên là đủ hay và đủ ý cảnh để có thể đưa vào sách giáo khoa. Với trình độ cảm thơ của mình anh cũng có thể thấy được ý cảnh của bài này hơn hẳn những bài thơ anh đọc của những tên con buôn kia. Không vào được quả thật có chút vô lý. Chẳng lẽ những người kia đều là Lý Bạch, Đỗ Phủ sao.
Nhưng rất nhanh anh đã để ý thấy được điểm khác lạ. bởi vì trên bảng chỉ có 97 người mà rõ ràng công bố là 100 người. Cầm cũng không tin ở đây có tấm màn đen. Dù sao có mặt ở đây cũng không thiếu những người có bối cảnh. Trừ phi là bối cảnh vô cùng nếu không sẽ dẫn đến bất mãn.
Y như rằng, vị thị nữ lúc nãy lại bước ra nói:
- Bây giờ tôi sẽ công bố danh sách 3 người xuất sắc nhất ngày hôm nay.
- Vị trí thứ 3 chính là Lục Phong công tử. Không hổ là đệ nhất hoa hoa công tử hoa thành. Bài Thu Nguyệt quả thật viết vô cùng hay. Có thể coi như là danh tác. Nhưng xem ra hôm nay ngài gặp đối thủ rồi.
- Vị trí thứ 2 là 1 vị công tử chưa từng xuất hiện. Xin chúc mừng Đỗ Phong công tử. Bài Nhân vọng nguyệt quả thật vô cùng xuất sắc. Mượn cảnh tượng người nhìn trăng để diễn tả sự cô độc giữa không gian. Cô độc mà không cô đơn lại có 1 cỗ khí thế bệ nghễ thiên hạ. Thật hay, thật hay nha.
- Nhưng đó không phải là là bài thơ xuất sắc nhất ngày hôm nay.
- Bài thơ xuất sắc nhất ngày hôm nay thuộc về Dược Phong công tử. Bài Vọng Nguyệt. Thật không ngờ hôm nay ta lại được gặp 1 bài thơ hay như vậy. Lập ý cũng như là bài nhân vọng nguyệt nhưng ở bài này, người vọng nguyệt không phải là 1 người thường mà là 1 tù nhân. 1 tù nhân lại là 1 thi nhân, ngồi tù nhưng vẫn còn tâm tư thưởng nguyệt. Vẫn tìm đến cái đẹp, điểm sáng trong những trường hợp tối tăm nhất. Thật tuyêt.
- Có lẽ mọi người đều rất tò mò muốn biết được bài thơ tuyệt tác như thế nào nhỉ.
- Giờ ta xin mời 3 vị đứng đầu lên trên này.
Cầm cũng với 2 thanh niên nữa đi lên trong sự rì rào bàn tán của mọi người. Cả 3 đều nhìn nhau ánh mắt có chút tò mò. Nhất là 2 người lạ mắt. Ai cũng tò mò người đoạt quán quân và á quân hôm nay là thần thánh phương nào.
Vị thị nữ kia lại lên tiếng:
- Được rồi, ta nghĩ nó có lẽ thừa nhưng mà chúng ta không thể nào không làm. Do đó xin mời những vị đa trúng tuyển viết lại bài của mình và mang lên đây để chứng thực. Và xin mời 3 vị đứng đây hãy để mọi người chiêm ngưỡng tuyệt tác của các vị.
3 tấm giấy được đặt ra trước mặt 3 người, hiển nhiên để bọn họ ở hiện trường viết lại.
Cả 3 người đồng thời viết. Cầm cũng vậy, Bài anh chọn chính là “ Vọng nguyệt” của Bác Hồ:
獄中無酒亦無花,
對此良宵奈若何。
人向窗前看明月,
月從窗隙看詩家。
Vọng nguyệt
Ngục trung vô tửu diệc vô hoa,
Đối thử lương tiêu nại nhược hà?
Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt,
Nguyệt tòng song khích khán thi gia.
Dịch thơ
Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”
Dù cho chữ viết của Cầm có lẽ không đủ đẹp, đủ rông bay phượng mua nhưng mà ý thơ của bài đã đủ để rất nhiều người trầm trồ. Cũng đúng, bài Vọng Nguyệt có lẽ không phải là 1 bài tuyệt tác đến mức lưu truyền sử thi nhưng dù sao thì nó cũng coi như là 1 bài thơ hay. Ý cảnh sâu xa. Cầm không nghĩ nó có thể đứng đầu bảng nhưng nó có thể đạt đến mức đó thì anh cũng không ngạc nhiên. Nhìn vẻ mặt của những người này sợ rằng bài thơ này có ý cảnh còn sâu xa hơn a.
Dọng vị thị nữ lại vang lên:
- Mang 3 bài thơ này treo lên vị trí trang trọng thay thế 3 bài cũ đi. Và sau đó, chúc mừng 100 vị có cơ hội gặp mới với Mị Cơ thánh nữ.
- Những người còn lại thì xin mời rời khỏi khởi nơi này. Bên ngoài vẫn có những chỗ công cấp cho các vị có thể thưởng thức tài hoa của thánh nữ. Mong rằng các vị lần sau có thể may mắn hơn.
Không thể không nói những người ở đây rất biết điều. Dù có vài tiếng không cam lòng nhưng bọn họ đều lục tục rời đi, chỉ có 100 người đậu cũng như hạ nhân của bọn họ ở lại.
Vị thị nữ này phất tay, lập tức có những người mang bàn ghế ra, đủ 100 bộ.
Trong đó nổi bật nhất chính là 3 bộ ở 1 vị trí vô cùng đẹp, bàn ghế cũng như bình trà đều tỏa ra sự cao quý, làm hoàn toàn bằng ngọc thạch óng ánh.
Hơn nữa sự khác biệt giữa chúng còn rất lớn. Hiển nhiên là hơn nhau 1 cấp là cách nhau 1 trời 1 vực a.
Dưới sự dẫn dắt của 1 kỹ nữ, Cầm tiến nhập bàn trà xa hoa nhất.
Cũng cùng lúc đó, tiếng nhạc cất lên.