Vừa nãy đám người mải đi theo những suy nghĩ của bản thân nên không để ý nhưng bây giờ khi mà được Âu Dương Y “trợ công” thì sự nghi ngờ càng đẩy lên cao. Việc tên này còn trẻ, việc công chúa bị thủy tinh thể có lẽ không có vấn đề gì nhưng khi mà chúng ở gần nhau thì là 1 vấn đề không hề bình thường a.
Bọn họ dường như thấy được 1 âm mưu kinh thiên đang được bày ra trước mặt.
Vẻ mặt Cầm cũng trầm đi, anh vẫn biết cô nàng này sẽ gây ra biến cố nhưng không ngờ lại đúng lúc này. Anh hoàn toàn không biết được cô nàng này vì sao biết đến chuyện anh hiểu về thủy tinh thể. Cầm không nghĩ cô có thể đọc tâm trí vì 1 kẻ có thể thần không biết quỷ không hay đọc được ý nghĩ của anh thì có lẽ cũng không cần nhiều lời như vậy a.
Do đó, càng nhiều khả năng hơn là cô nàng này đoán ra. Nhưng mà vì sao đoán ra được thì anh
không biết.
Cầm âm thầm hít 1 hơi. Những lúc như thế này tuyệt đối không thể nào mất bình tĩnh. Nếu không sợ rằng anh sẽ gặp nguy hiểm. Cầm nhìn thẳng vào mắt Âu Dương Y và nói:
- Âu Dương tiểu thư, ta thật không biết cô đang nói gì. Đối với thủy tinh thể thì ta hoàn toàn không có bất cứ hiểu biết gì. Nếu không phải có Diệp tiền bối giới thiệu thì có lẽ ta cũng không biết trên đời có 1 loại thể chất đặc thù như vậy. Thật sự cô lấy chứng cứ ở đâu mà nói ta hiểu rõ về loại thể chất này còn hơn cả vị tiền bối này.
- Cảm nhận. bởi vì ngươi không phải là chân chính y sinh. Cố nhiên là ngươi biết y thuật nhưng chắc chắn không đạt đến mức thần y. Ngươi lại dùng mọi cách để vào đây chứng tỏ ngươi phải có 1 mục đích gì đó. Trước đó ta không biết nhưng sau khi mà diệp lão tiết lộ thể chất của Bạch An thì ta đã hiểu tất cả. Ngươi hiển nhiên là biết thậm chí là biết rất rõ về thủy tinh thể cũng như những điều cần lưu ý khi chữa cho nó đi. Thậm chí có khả năng công pháp ngươi tu luyện là thứ cần thiết để mà chữa trị. Ta suy đoán không sai chứ.
Câu nói của Âu Dường Y lập tức khiến cả căn phòng xôn xao, ánh mắt nhìn về phía Cầm mơ hồ có địch ý. Ở đây hầu như toàn là những người có chút danh tiếng, tự cao tự ngạo. Khi thấy 1 tiểu tử vắt mũi chưa sạch đứng cùng mình đã khiến bọn họ cảm thấy khó chịu rồi nhưng đây là 1 cuộc thi công bằng nên là bọn họ không thể phát tạc.Giờ đây, khi nghe được Âu Dương Y, 1 trong những người chủ khảo nói tên này không phải y sinh khiến cho cảm xúc khó chịu biến thành địch ý. Nếu không phải ở đây là phòng tiểu công chúa và vị Ngụy lão đứng kia không lên tiếng thì có lẽ bọn họ đã dùng lời nói để công phá kẻ này rồi.
Cầm ánh mắt khẽ chuyển. Thật không ngờ cô nàng này lại sắc xảo như vậy, suy luận đâu vào đấy, vô cùng có sức thuyết phục. Mà quả thật nó lại có rất chính xác, chí ít thì đa phần là chính xác.
Nhưng lúc này không phải là lúc Cầm cảm khái, tình hình bây giờ của anh khá là nguy hiểm. Nếu như mà anh không thể chuyển biến thì cái kết của anh là gì. Nhẹ thì bị mời đến 1 phòng tối uống trà và “trò truyện” 1 cách nhẹ nhàng. Mà nặng hơn thì sẽ bị vài thứ không hay ho mò vào trong đầu của anh.
Tất cả là phụ thuộc vào vị đế quân kia sẽ điên cuồng đến mức nào.
Mà kèm theo đó thì cánh cửa để tán 2 vị mỹ nữ coi như triệt để đóng lại hoàn toàn.
Đây là 1 cuộc đấu trí, là 1 cuộc đấu sống còn. Và vẫn còn có đường để anh lật bàn.
Cầm vẫn ung dung nói:
- Ta không phải là là y sư. Thât buồn cười. Chẳng lẽ cô nghĩ sẽ có cách nào để ta gian lận trước ánh mắt sáng như đuốc của những vị chân tiên, kim tiên sao.
- Không, ta không nghĩ ngươi sẽ gian lận. Nếu không phải là như vậy thì ta cũng sẽ không nói ngươi không thật sự là y sư mà là giả y sư. Ngươi hiển nhiên biết bốc thuốc, biết khám và bốc thuốc theo bệnh, còn có giỏi như những gì mà ngươi thể hiện hay không thì ta không biết.
- Quả thật lúc đầu ta cũng không có nghĩ đến điều đó, ta chỉ nghĩ rằng ngươi là 1 quỷ tài mới trong giới y sư. Nhưng mà khi thấy được ngươi châm cứu thì ta triệt để thay đổi cách nhìn. Đối với y sư, bốc thuốc cố nhiên quan trọng nhưng mà một kỹ năng không thể thiếu chính là châm cứu. Nhưng mà ngươi đã làm thế nào. Có lẽ ngươi không biết đi, trong mỗi căn phòng các ngươi đều có 1 vọng thạch được che dấu vô cùng kín đáo. Và sự lóng ngóng, sự vùng về trong châm cứu của ngươi đã thể hiện. Ngươi châm không sai nhưng những gì ngươi thể hiện còn chẳng bằng 1 vị y sư có chút tay nghề.
- Bốc thuốc, khám bệnh hay nhận biết thảo dược là tri thức có thể bổ túc được nhưng mà châm cứu là kỹ năng cần có sự trải nghiệm thực tế. Do đó, nói không ngoa đây là thước đo cực kỳ chính xác để đánh giá 1 người y sư. Đây chính là thứ khiến cho cái đuôi của ngươi bị lộ.
Tất cả mọi người kể cả Cầm nghe xong thì đều cảm thấy vô cùng có lý. Tất cả lại lần nữa chú ý đến Cầm kể cả vị ngụy lão kia. Hiển nhiên những lời của Âu Dương Y đã đả động ông và ông đang có ý định động thủ làm gì đó.
Cầm cũng có chút bất ngờ, anh cũng không ngờ bản thân mình bị lộ vì điều đó. Quả thật không ngờ được. Tuy nhiên, đây là điểm yếu nhưng cũng là cơ hội để anh lật bàn.
Anh nhìn cô hừ lạnh 1 tiếng nói:
- Ta chuyên tâm vào nghiên cứu các loại thảo dược cũng như là nghiên cứu cách phối hợp giữa chúng để có thể tạo ra càng nhiều phương thuốc hay do đó châm thuật không quá xuất sắc. Nhưng như ngươi đã nói, châm cứu là 1 khả năng không thể thiếu của người thầy thuốc. Ta không giỏi nhưng mà chắc chắn không kém đến mức bị ngươi đem ra mà xỉa xói, mà lăng mạ. Đây là 1 sự xỉ nhục không hề nhẹ.
Không khí trở nên căng thẳng hơn rất nhiều, cả 2 người nhìn nhau không ai chịu thua.
Đúng lúc đó, 1 dọng nói vang lên:
- Nếu vậy ta nghĩ vị công tử này nên chứng minh đi.