Cả huyền lão cùng với Đế Thiên khẽ nhíu mày. Bọn anh khẽ phất tay, lập tức từng khỏa lưu tinh bị đánh tan trong chớp mắt. rõ ràng đòn đó chẳng là gì với những người đẳng cấp như bọn anh.
Ngay sau đó, 1 tiếng phượng minh vang lên giữa chiến trường khốc liệt. dù cho chiến trường đầy tiếng thú rống nhưng tiếng phượng minh vẫn rất vang, khiến cho đoàn quân hồn thú đột nhiên chững lại giữa chừng.
Đế Thiên hơi nhíu mày trong khi đó vẻ mặt của Huyền Lão hơi giãn ra. Lão sao không nhận ra đây là hồn hoàn của ai chứ. Dù cho nó hơi khác với trước nhưng không còn nghi ngờ gì nữa. Đây chính là Mã Tiểu Đào.
Theo như ông nhớ thì Mã tiểu Đào đọt nhiên biến mất nhưng có lẽ là chạy theo Dược Phong.
Nếu cô nàng trở về thì có lẽ Cầm cũng ở đây mà thôi.
Dù cho ông luôn nói sẽ luôn bảo vệ Cầm dù anh làm sai nhưng trong thâm tâm ông vẫn hi vọng Cầm là vô tội. Và việc anh trở về giải thích tất cả là điều tốt nhất hiện giờ.
Lão nhìn sang Đế Thiên nói:
- Có lẽ người chúng ta chờ đã chờ về rồi
Đế Thiên hừ lạnh 1 tiếng rồi không nói nữa. Dường như hắn cũng đã nghĩ cũng như chờ đợi điều đó.
Từ trên bầu trời, từng thân ảnh xuất hiện. Các cô như những thiên thần đang hạ phàm.
Nhưng ánh mắt mọi người lại nhằm vào 1 người đang nằm trên lưng 1 cô gái khác.
Bởi đó chính là người đã dẫn đến cuộc chiến này Đế Hoàng Thụy Thú Tam Nhãn Kim Nghê.
Từ trong đàn hồn thú, 1 thân ảnh bay ra, sắc mặt có chút ngưng đọng nhìn tiểu Kim.
- Để cho ta xem tình hình của cô ấy.
4 cô nàng hội ý với nhau. Nhìn thấy Mã Tiểu Đào và Lăng Lạc Thần gật đầu, Liên Tâm mơi đồng ý cho Bích Cơ tiến đến bắt mạch cho tiểu Kim.
1 lúc lâu, cô nàng lùi ra vẻ mặt ngưng đọng:
- Tình hình Thụy thú thế nào rồi.
Người hỏi là Đế Thiên. Không biết từ lúc nào mà tất cả cao tầng của 2 bên đã tiến đền đằng sau lưng cô. Dù sao thì tình hình cuộc chiến này hoàn toàn phụ thuộc vào tình hình của cô nàng lúc này có thể quyết định đến vận mệnh cuộc chiến này.
Bích cơ cũng biết vậy nên cô trả lời cực kỳ thận trọng.
- Ta cũng không biết nói thế nào về tình hình của cô nàng lúc này. Thật không biết nên nói thế nào. Sinh mệnh của cô tràn đầy nhưng khí tức trong người rất hỗn loạn. Đây là 1 loại khí tức cực kỳ lạ. Chúng đang đạt đến 1 tình trạng cân bằng vị diệu nào đó. Tôi cũng không dám động chạm gì vì chỉ cần xơ xẩy 1 chút thôi thì Thụy thú sẽ.. bùm. Có thể nói trong người cô nàng có 1 quả bom nổ chậm vậy. nhưng nếu tôi cảm nhận không nhầm thì có ai đó đang từng chút từng chút 1 hỏa giải quả bom đó. Cứ đà này có lẽ không đầy 1 tháng nữa khí tức trong người cô ấy sẽ khỏi hoàn toàn. Nhưng trong quá trình đó nhất định không thể ngừng điều trị vì nếu mất đi khí tức điều hòa thì ta cũng không biết tình hình sẽ trở thành như thế nào.
Không thể không nói Bích Cơ quả thật là tuyệt. Dù cho không biết âm dương nhị khí trong người của tiểu Kim nhưng chỉ cần cảm nhận khí tức thôi là có thể đoán được phần nào tình hình của tiểu Kim. Chỉ có 1 điều là cô nàng hơi nhầm đó là tiểu Kim không cần tiếp tục chữa trị. Khí tức trong người cô vẫn còn hơi hỗn loạn nhưng sau hơn 2 tháng Cầm không ngừng điều hòa không ngừng dẫn độ thì cơ bản chúng nó đã có thể tự vận chuyển 1 cách an toàn. Chỉ cần không có người ngoài mạnh mẽ can thiệp phá vỡ sự cân bằng đó thì tiểu Kim sẽ tự động khỏi.
Tất nhiên, khỏi ở đây chỉ là cơ thể bình phục chứ không phải cô nàng tỉnh lại. Đó chính là lý do vì sao mà Cầm không có ở đây.
- Khí tức này ta cũng không dám động chạm vào. Có lẽ người có thể giải quyết vấn đề này chỉ có người đang giúp thụy thú đi.
Tất cả ánh mắt hướng về phía tam nữ, ý tứ trong đó không cần nói cung biết. Cầm đâu.
Mã Tiểu Đào hít 1 hơi bình tĩnh lại tâm tình. Cô đứng ra nói:
- Dược Phong để chúng ta về trước ngăn cuộc chiến phi lý này. Còn chàng ấy đang đi tìm thuốc chữa trị hoàn toàn bệnh trạng của tiểu Kim. Hãy cho Dược Phong 2 ngày đi.
Đế Thiên nói:
- Ta việc gì phải tin tiểu tử kia chứ.
Khí thế áp bách khiến cho cả 3 cô gái hơi lùi 1 chút.
Mã Tiểu Đào vẫn cứng rắn nói:
- Bởi vì chúng ta đều là muốn tiểu Kim khỏe lại. Như Bích Cơ đã nói đó, tình hình bên trong tiểu Kim chỉ có mình Dược Phong là có cách mà thôi. giờ ngoài anh ấy ra chẳng còn ai có thể giúp được tiểu Kim.
2 phe đứng nhìn nhau, khí thế dương cung bạt kiếm. Không ai nói gì cả mà chỉ chú ý đến lời nói của Đế Thiên. Vì hắn chính là người sẽ quyết định vận mệnh cuộc chiến này.
Sau 1 hồi lâu, Đế Thiên mở miệng:
- 2 ngày, ta cho hắn 2 ngày. Nếu trong 2 ngày hắn không hiện diện trước mặt ta thì cả Sử Lai Khắc sẽ là nơi ta trút lửa giận khôn cùng.
- Toàn quân lui về.
Đám hồn thú gào lên từng tiếng vang dội rồi thành đàn rút về.
Tiểu Kim cũng được bích cơ mang về. việc này thì không ai dám có ý kiến gì. Dù sao ở đây cô nàng vẫn là người hiểu và là lựa chọn hàng đầu để chăm xóc Thụy thú đi.
Cuộc chiến chưa bắt đầu nhưng đã kết thúc.
Tất cả yên lặng chờ đợi, chờ đợi người về giải quyết vấn đề này.
Vậy bây giờ câu hỏi là Cầm đang ở đâu. Nơi nào có thứ có khả năng cứu tiểu Kim.
…………
Lạc Nhật sâm lâm cách Tinh Đấu đại sâm lâm hơn 1000km về hướng bắc, nếu đi lên phía bắc sẽ đến vùng cực bắc, do đó nhiệt độ thấp hơn nhiều. Cũng vì thế cây cối ở đây sinh trưởng thích hợp với vùng lạnh, cây lá kim là chủ yếu, dĩ nhiên cũng có những cây cận nhiệt đới.
So với Tinh Đấu đại sâm lâm, thực vật nơi này không phong phú bằng, có vẻ thưa thớt, nhưng năng lực sinh tồn của nó lại có vẻ mạnh hơn.
1 thân ảnh tiến vào Lạc Nhật sâm lâm, đi không được mấy bước thì trong phạm vi cảm ứng tinh thần lực của anh chàng bắt đầu xuất hiện hồn thú, chẳng qua thực lực lại yếu thê thảm, chỉ cần Cầm thở một hơi đã làm chúng chạy mất dép.dù sao nó cũng chỉ là 1 con 10 năm hồn thú.
Lạc Nhật sâm lâm không có gì uy hiếp, Cầm cũng không muốn phí thời gian, lập tức đẩy nhanh tốc độ.
Cũng do rừng cây ở đây không dày đặc như Tinh Đấu, nên tốc độ của anh chàng cũng nhanh hơn nhiều, Cầm lại vội vàng, gần như sử dụng tốc độ tối đa lao đi.
Dùng tốc độ cao chạy chừng một giờ, anh đã vào sâu trong Lạc Nhật sâm lâm. Càng vào sâu, cây cối càng rậm rạp, nhưng Cầm kinh ngạc bởi anh không không tìm ra một con hồn thú cường đại nào, đừng nói vạn năm, ngàn năm cũng không có mấy con.
Nhưng không vì vậy mà anh chàng khinh thường,Cầm vẫn quyết định nghỉ ngơi, khôi phục trạng thái tốt nhất rồi đi tiếp. Nhiều lần xâm nhập cư địa hồn thú, kinh nghiệm cho thấy luôn đạt trạng thái đỉnh phong là quy tắc sinh tồn, dù thực lực lúc này đã mạnh, nhưng thân trong thế giới hồn thú vẫn rất bé nhỏ.
Hơn nữa nếu trong truyện là chính xác thì anh sắp đến nơi đó rồi.
Vì lúc nãy đi cũng không lâu, nên lần này nghỉ ngơi cũng ít, 15p sau Cầm đứng dậy, nhìn phía trước.
Chiều tà, đã sắp đến đêm, nhiệt độ giảm xuống, rừng rậm trở nên lạnh lẽo hơn nhiều.
Số lượng hồn thú Lạc Nhật sâm lâm quy mô không lớn, ít nhất là theo hướng này tiến vào, Cầm quan sát cho ra kết luận như vậy.
Trước kia khi tiến vào Tinh Đấu đại sâm lâm, hắn không cảm thấy thế này. Tinh Đấu đại sâm lâm hồn thú đông đúc, mấy con mạnh cũng nhiều. Nhưng thực trạng Lạc Nhật sâm lâm cho thấy rõ sự nghiêm trọng của thế giới hồn thú bị Hồn Sư phá hoại. Có lẽ, không lâu nữa Lạc Nhật sâm lâm sẽ chỉ còn là một mảnh rừng bình thường.
Có điều Hồn Sư muốn tăng tu vi, nhất định phải săn giết hồn thú, thu hoạch hồn hoàn. Nhu cầu làm cho mâu thuẫn không thể hòa giải, trừ phi đến ngày hồn thú tuyệt chủng, thì lúc đó cái nghiệp Hồn Sư của con người cũng không còn nữa.
Xem ra, việc phát triển Hồn Linh phải nhanh lên, nếu không thì hồn thú sợ sẽ diệt tuyệt mất.
Tất nhiên, thân là người đã đọc cả 3 phần truyện và đã đọc quyển 1 phần 4 thì anh biết kết cục của hồn thú thế nào nhưng biết đâu, với sự biến động của lịch sử như thế này thì sẽ có điều bất ngờ xảy ra thì sao.
Với việc Cầm để nhân ngư tộc là người tiếp quản Truyền Linh Tháp thì rõ ràng mối quan hệ giữa con người và hồn thú ở ngoài khơi sẽ điều hòa hơn rất nhiều. Biết đâu sẽ ảnh hưởng đến tình hình thế giới thì sao.
Quên đi, khoan nghĩ tới những điều cao sang đó, bất kể tương lai ra sao, trước tiên phải hái được tiên thảo cho tiểu Kim đã.