Chưởng nhãn pháp mà đạt đến mức độ này cũng quá là kinh khủng đi. Thảo nào mà đám người kia lại dám để cả 2 đi chấp hành nhiệm vụ thập tử vô sinh này.
Công tôn tiên sinh nhìn về 2 người và nói:
- Thủ pháp của ta dù cho có tốt nhưng người hữu tâm có lẽ vẫn nhìn ra. Đối với Loan Bích tiểu thư thì chỉ cần kim ma trở lên hoàn toàn có thể nhìn ra chút gì, nếu hắn có ý định kiểm tra hoàn toàn có thể nhìn ra mánh khóe. Do đó ngươi nhất định cần cẩn thận, không nên vận dụng sức mạnh hay tiếp xúc với những vị như vậy. Ta cố ý khiến ngươi trở nên xấu đi để tránh ngươi gây sự chú ý, hi vọng ngươi có thể hiểu cho.
Phượng Loan Bích lạnh nhạt đáp:
- Không có vấn đề, ta cũng không có quá quan tâm đến vấn đề nhan sắc.
Công Tôn tiên sinh gật đầu, hiển nhiên lão cũng chỉ hỏi theo tính lễ phép. Dù sao cũng làm rồi a. Lão nhìn về phía Cầm và nói:
- Về phần ngươi, do ngươi có sẵn ma khí trong người nên lớp ngụy trang càng hoàn hảo. Thật sự mà nói thì chỉ cần ngươi sử dụng chủ yếu là thân thể như ngươi đã làm trong cuộc chiến thiên kiêu thì ngươi hoàn toàn có thể ẩn núp tại ma giới. Nhưng mà nếu như ngươi vận dụng linh lực trong cơ thể, dù là ma khí đều có thể bị lộ. Ngươi đã trải qua nên cũng hiểu đi.
- Mục tiêu của ngươi là vào top 10, lần này không dễ dàng như những gì ngươi đã trải qua đâu. Ma giới không phải tiên giới, hơn nữa trong ma giới ngươi cũng không có căn cơ. Để vọt vào top 10 có lẽ ngươi cần ra gần như toàn lực. Chí ít cũng phải sánh ngang với lúc ngươi chiến đấu cùng với Chu Vương.
- Do đó ta chủ yếu làm là phong ấn linh khí của ngươi, khiến nó có thể vận chuyển nhưng sẽ không tiết ra ngoài. Đủ để ngươi phát huy được 8 thành sức mạnh. Không nên vượt qua cái ngưỡng đó bởi vì khi đó ngươi có thể sẽ bị phát hiện. Cẩn thận đó, đừng xúc động.
- Nhiệm vụ này của 2 ngươi tràn ngập nguy hiểm, khắp nơi là tử vong dấu hiệu, nhưng vẫn có 1 tia sinh cơ. Hi vọng các ngươi có thể nắm chắc nó.
- Bây giờ, ta hơi mệt. Không thể tiếp 2 vị đường, mong 2 vị thông cảm.
Nói rồi, Công Tôn tiên sinh cúi người và lui vào trong để tiểu đồng đưa 2 người trở về. Trước khi đi, Cầm nhìn vào trong vẻ mặt ngưng đọng. Không biết đúng hay không nhưng dường như anh thấy vị công tôn tiên sinh này già đi thì phải.
Có lẽ lần sau gặp lại sẽ biết đi.
Anh cũng không biết, lúc này, trong phòng, vị Công tôn tiên sinh hào hoa phong nhã hồi nãy đã biết thành 1 lão giả gần đất xa trời, dường như có thể chết bất cứ lúc nào.Hơi thở thì mỏng manh như thể lão sẽ đi luôn vậy.
Ánh mắt lão nhìn theo bóng người đi xa, nhỏ dọng thì thầm:
- Cuối cùng ngày này cũng đến, vận mệnh tiên giới nằm trong tay các ngươi. Hi vọng…. các ngươi sẽ đi đúng đường vì tiên giới.
Nói rồi lão nhắm mắt lại, im lặng như 1 pho tượng.
……..
- Vẫn biết Thủ pháp của Công Tôn tiên sinh thần kỳ nhưng đến mức này quả thật là không ngờ a.
Huyền Lăng Vũ- vị huyền tiên trấn thủ nơi này nhìn Cầm và Lăng Tuyết khẽ cảm thán. Mối lần chứng kiến vị Công Tôn tiên sinh kia thi triển trưởng nhãn pháp quả thật là mãn nhãn a. Đến cả lão nếu như không để ý cũng không thể phát hiện. Chính vì vậy mà bọn họ mới có được 1 trụ sở tại Ma Đô, dù rất cấp thấp nhưng đây là 1 bước tiến lớn a.
Cảm khái 1 phát, vẻ mặt lão nghiêm lại:
- Được rồi, với lớp ngụy trang như thế này thì khả năng sống sót của các ngươi cao hơn rất nhiều. Đây là điều tốt. hi vọng các ngươi có thể thành công.
Lão phất tay, 1 ngọc giản rơi vào tay 2 người:
- Trong này có địa đồ mà chúng ta vẽ ra về nơi các ngươi sắp đến cũng như những thông tin đơn giản về Ma Đô, nó sẽ giúp các ngươi không bị bỡ ngỡ. Thông tin chi tiết thì ta sẽ không nói ở đây. Khi các ngươi đến đó, tìm đến địa điểm trên bản đồ thì sẽ có người cho các ngươi biết thông tin chi tiết. Trong này cũng có 3000 ma thạch thượng phẩm. Chính là lộ phí cho các ngươi lên đường.
- Chúc các ngươi may mắn.
Cầm cũng không ngờ mọi thứ diên ra nhanh như vậy. Không nói nhảm nhiều 1 câu, cả 2 lại lần nữa lên đường. Bước qua khe hở tiến vào ma giới.
Và đây là bước chân trên con đường đau khổ của Cầm tại Tiên Giới.
…………
- Ma khí thật nồng đậm.
Đây là cảm giác đầu tiên của Cầm khi xuyên qua khe nứt đến ma giới. Ma khí nơi đây quả thật rất dày. Tuy chưa bằng khu vực trung tâm của cánh rừng nơi mà Cầm đi qua nhưng đã ăn đứt khu vực ngoài rồi. Xem ra nơi đây quả thật là gần trung tâm ma giới đi.
Ngay sau anh, Phượng Lăng Tuyết xuất hiện, vẻ mặt cô hiện lên sự chán ghét. Hiển nhiên cô nàng cũng không ưa thích nơi này hay nói chính xác là những người thuộc tiên giới không ai ưa thích cả.
Nhưng cô cũng không phàn nàn mà chỉ lặng lặng đứng đó, im lặng, như 1 người hầu không dám nhiều lời.
Cầm nhìn cô không biết nên làm gì để chinh phục cô nàng này. Cuối cùng anh thở ra 1 hơi. Lấy ngọc giản bắt đầu xem xét bản đồ. Không thể không nói, bản đồ khá là chi tiết, không chỉ thế nó còn đánh dấu những điểm nguy hiểm nên tránh nữa. Thật không biết vì tấm bản đồ này thì bao nhiêu người đã ngã xuống a.
Cảm khái như vậy nhưng tốc độ xem bản đồ của anh cũng không chậm. Sau đó anh nhíu mày. Bởi vì ngay bước lên đường đã có chút khó khăn rồi. Theo như trong này. Có 3 con đường có thể đi.
Con đường ngắn nhất chính là đi đến 1 tòa thành phụ cận, Dạ Ma thành. Ngồi truyền thống trận đến ma đô. Nhanh chóng, gọn nhẹ. Nhưng hung hiểm cũng không ít. Bởi không phải ai cũng có quyền ngồi truyền thống trận. Điều này hơi khác với tiên giới bởi không gian nơi này yếu kém hơn nên xuyên qua cũng tồn tại hung hiểm hơn cũng như đắt đỏ hơn. Do đó không chỉ cần nhiều tiền mà cần ngươi có nhất định thân phận mới có thể đi qua.
Cách này nhanh nhất nhưng cũng hung hiểm nhất.
Cách thứ 2 là đi theo đường mòn. Từ đây đi khoảng 2 ngày đường có thể đến đường mòn nối thẳng đến ma đô. Men theo đó mà đi hoặc nhờ các thương đội thì chỉ khoảng hơn nửa tháng là đến.
Tuy nhiên, là con đường độc đạo nên chắc chắn sẽ có những toán cướp vô cùng hung hãn. Nếu không tìm được 1 thương đội đủ lớn đi cùng thì xác định là mất xác.
Khá nhanh nhưng chông chờ rất nhiều vào vận khí. Nhân tố không xác định có quá nhiều.
Con đường thứ 3 là con đường dài nhất, bật hết tốc lực cũng phải mất 1 tháng. Đã thế đường đi đều là đường rừng, tồn tại rất nhiều ma thú hung mãnh. Sự nguy hiểm không cần nói. Nhưng chí ít thì ở đó mọi người có thể tung toàn lực. Không lo bị lộ. Vì thế nó vẫn được đưa vào.
3 con đường ưu nhược khác nhau nhưng đều khó đi. Nhất thời Cầm cũng không biết nên đi đường nào.