- Ngươi có biết ngươi vừa làm mất hết hoàn toàn điểm cộng của ngươi trong mắt ta cũng như những người ở đây không. Ta coi như mình chưa nghe được gì hết. giờ ta hỏi lại ngươi, ngươi chọn cách 1 hay cách 2.
Cầm vẫn bình tĩnh nói:
- Cảm ơn ngài, nhưng mà ta vẫn lựa chọn cách 1.
Vẻ mặt của ông trở nên âm trầm đi, dọng của ông vẫn đầy bình tĩnh nhưng người ta có thể nhận ra trong đó sự tức giận:
- Được. Nếu ngươi chọn cách đó thì ta cũng không còn lời gì để nói. Ta chấp nhận ngươi ở rể ở đây. Nhưng ta nói luôn, nếu như mà con gái ta không thích mà quyết định bỏ ngươi thì ta cũng không có cách nào. Hi vọng đến lúc đó ngươi vẫn có thể giữ bình tĩnh mà ra đi.
- Người đâu, dẫn “ cô gia” vào gặp mặt tiểu thư. Bãi triều.
Cuộc họp kết thúc trong không vui, dưới sự dẫn dắt của 1 thị nữ, Cầm nhanh chóng tiến vào căn phòng sang trọng. Ở đó, 1 thân ảnh đang ngồi chờ. Còn ai khác ngoài Chu Tuyết. Nhưng mà vẻ mặt cô có chút không vui. Hiển nhiên là cô nàng này cũng ở nơi thượng triều lúc nãy và có lẽ giờ đây cô đang rất thất vọng đi. Nghĩ cũng đúng, cô vẫn luôn hi vọng người chống của mình là 1 anh hùng đỉnh thiên lập địa, 1 nam tử hán đại trượng phu. Giờ đây kẻ mà cô chọn lại quyết định… ở rể- chấp nhận ăn bám để mạnh lên. Hỏi sao cô không thất vọng cho được. Cô vẫn chưa lập tức quyết định từ chồng đã là cực kỳ khắc chế rồi.
Cầm tiến vào, nhìn cô và mỉm cười nói:
- Thế nào, thất vọng lắm hả.Thất vọng vì gả cho 1 người chồng yếu đuối cam chịu ở rể. Có lẽ hình tượng của ta trong đầu cô đã bị thay đổi đi. Bây giờ muốn từ hôn không. Ta sẽ không có ý kiến gì đâu. Còn những gì cô giúp ta, tương lai ta sẽ trả hết.
Chu tuyết trầm mặc không nói. Đúng ra thì là cô cũng không biết nên nói gì trong tình trạng này. Cô cũng không muốn nói trái lương tâm của bản thân nhưng cô cũng không có ý định từ hôn. Cô thuộc tuýp người đã quyết định sẽ không bao giờ thay đổi. Nếu như chỉ vì nhìn thấy mặt tối của kẻ này mà quyết định bỏ hắn thì… Nhân quả có lẽ sẽ nhấn chìm cô.
Hơn nữa, cái mạng này là do người thanh niên trước mặt này cứu cô, tránh đi bị lăng nhục. Dù sau đó chính nhờ cô mà anh mới sống lại nhưng mà đối với cô thì cô vẫn nợ thanh niên này rất nhiều. Do đó cô chỉ trầm mặc.
Đột nhiên Cầm lên tiếng:
- Ta có thể hỏi 1 câu. Hình tượng lý tưởng của ngươi là gì. Chính là hình tượng cho người chồng tương lai của cô.
Trầm mặc 1 chút, Chu tuyết lên tiếng:
- Từ khi ta còn nhỏ, ta đã được lên chiến trường. Chứng kiến những người lính, những vị tướng liều mình đã để lại sự rung động rất lớn trong ta. Do đó, người mà ta hi vọng lấy sẽ là 1 người đỉnh thiên lập địa, người sẵn sàng đứng trước tất cả đối mặt với ma tộc, dẫn dắt mọi người đi tới thành công.
Cầm nghe xong thì gật đầu:
- Rất ấn tượng. Ý nghĩ của cô rất tốt. Đúng là như vậy. Nếu quả thật có 1 người như vậy thì không chỉ cô, có lẽ rất nhiều người sẽ thích người đó. 1 anh hùng chân chính.
- Nhưng mà, nếu cô chỉ là những cô gái nông cạn như vậy thì quả thật tôi có hơi thất vọng đó.
Chu tuyết ngẩng đầu lên, ánh mắt như điện. Đây có thể nói là mộng tưởng của cô trong bao năm qua. Bây giờ có người nói đây chỉ là điều nông cạn. Sao cô có thể chịu được cơ chứ. Cô nhìn Cầm, chỉ cần anh không cho cô 1 câu trả lời thích đáng thì cô tất nhiên sẽ không bỏ qua cho người này.
Cầm vẫn lạnh nhạt nói:
- Ta không biết cô vì sao lại có cái ảo tưởng đó nhưng mà cô nên biết đây là chiến tranh. Nếu như sức 1 người có thể giải quyết được thì có lẽ mọi thứ sẽ không kéo dài đến hiện giờ. Cô nghĩ rằng sẽ có 1 vị anh hùng xâm nhập ma giới, qua ải trảm tướng, đánh bại ma vương và kết thúc chiến đấu? hay là 1 vị anh hùng, huy động sức cả tiên giới để giải quyết tất cả.
- Trường hợp thứ nhất là vô vọng. Nếu như có thể dùng thực lực tuyệt đối đè ép thì có lẽ mối họa ma giới không kéo dài đến hiện tại nhưng nếu mà hắn có thể thì… hắn đích xác là anh hùng và tôi sẽ tự mình cúi đầu nhận sai.
- Nhưng nếu là cách thứ 2 thì… Đây sẽ là chiến tranh, 1 cuộc chiến tranh toàn diện. Đến lúc đó, không chỉ vị kia là anh hùng mà tất cả những người tham gia cuộc chiến đều là anh hùng. Bởi vì bọn họ sẵn sàng đánh đổi mạng sống để chiến. Bọn họ có phải là anh hùng không. Tất nhiên là có. Bọn họ cũng là anh hùng. Nhưng sao chỉ có những người mạnh mẽ, những người dẫn đội, những người chỉ huy mới được vinh danh. Cố nhiên đóng góp của họ là không thể nào phủ nhận nhưng đó không có nghĩa là bọn họ sẽ có thể hưởng hết vinh quang để những người chân chính liều chết kia làm anh hùng trong im lặng không ai biết đến.
Chu tuyết vẻ mặt khó chịu, cô đứng lên nói:
- Đừng có phủ nhận công lao của những vị anh hùng đó. Có rất nhiều vị tướng quân dẫn đầu quân đội làm mũi nhọn tấn công. Họ chính là anh hùng.
Cầm vẻ mặt như có chút cười nhạo:
- Đích xác đây là những anh hùng chân chính. Nhưng cô nghĩ bọn họ sẽ có bao nhiêu người nguyện ý vào cái vị trí nguy hiểm như tướng tiên phong. Và bao nhiêu người trong số đó còn sống trở về. Và bao nhiêu người trở về mà còn nguyên vẹn? Cô nghĩ nếu như 1 vị anh hùng tiên phong không có đủ cả 3 yếu tố trên thì sẽ đáp ứng được yêu cầu của cô và có thể được Chu Tước đế quốc chấp thuận? Đó là còn chưa kể liệu bọn họ có nguyện ý lấy cô không nữa.
- Tiếp theo còn có 1 yếu tố cần nhắc đến là liệu 1 cuộc tồng quyết chiến có diễn ra hay không. Đích xác là ma tộc vẫn luôn quấy phá nhưng cả 2 phe vẫn dừng lại ở mức dằng co tại chiến trường giữa 2 bên. Dù cho thỉnh thoảng ma tộc vẫn thông qua những vết nữa để vào đồ sát tiên giới nhưng mà cuối cùng cũng chẳng có cuộc tổng quyết chiến nào cả. Bởi đơn giản cao tầng không muốn vậy. Bọn họ biết bọn họ vĩnh viễn không bao giờ chinh phục được ma giới. Hoàn cảnh ác liệt, tài nguyên thiếu thốn, những vùng đất nguy hiểm không biết đến. đó là còn chưa kể đến hàng đống thế giới có thể đi. Đã thế thực lực của 2 phe cũng không chênh lệch quá nhiều, dù cho có thêm 1 yếu tố đủ sức để thay đổi cuộc chiến thì cái giá phải trả cũng là cực kỳ khủng bố. Chiến thắng chẳng được cái gì chỉ có thương vong thảm trọng mà khi thua thì mất nhà mất nước. đó chính là thứ dẫn đến tình trạng hiện giờ. Có thể nói sau 1 cuộc chiến thì cách cục của tiên giới sẽ khác. Và có lẽ sẽ có kha khá các tông môn bị chôn vùi. Ngươi nghĩ sẽ có ai nguyện ý làm điều này nếu như chưa đến mức tận cùng. Ta nghĩ cái này cô cũng biết đi. Cô đặt ra điều đó chỉ là để thể hiện phẩm giá của bản thân. Chứng minh cô không hề thua kém bất cứ ai kể cả chồng của mình.
Không khí cả căn phòng sau lời phán định của Cầm đã trở nên vô cùng nặng nề.