- Theo ta biết thì gia tộc của cô cũng rất là thoáng. Cũng không cần đến mức 1 thiên tài như cô phải đi lấy chồng không theo ý. Mà còn là lấy chồng với em họ mình nữa.
- Hình như anh hiểu sai ý của ta rồi. Ta chỉ muốn mượn chủng mà thôi. Chứ không có ý định làm vợ hay cái gì.
- Ta không như Kaylin thích con gái. Ta coi như là dạng thích cả trai lẫn gái. Nhưng so với con gái, con trai càng khó lọt vào mắt của ta hơn. Ánh mắt này của ta là khiến ta có thể chọn được người bản thân cần thiết nhưng cũng vì thế khiến tầm mắt của ta cao hơn. Bao nhiêu thanh niên tài tuấn ta gặp mặt đều không được cặp mắt này chấp thuận.
- Vậy ta là người được vinh hạnh đó đi.
- Không, cậu cũng không phải là người ta được chọn. Cậu là người ta cần để phát triển học viện nhưng không phải là ứng cử viên làm chồng của ta.
- Vậy sao.
- Không phải ứng cử viên làm chồng nhưng cậu đủ khả năng làm cha đứa con của ta
- 2 thứ này khác nhau sao?
- Tất nhiên là khác rồi. Làm chồng ta cũng tức là chung sống với ta, người có thể đi với ta đến cuối cuộc đời. Nhưng làm cha đứa con của ta thì khác. Ta chỉ cần mượn chủng từ cậu mà thôi. Không cần cậu lo lắng việc chăm xóc. Hiểu theo cách của cậu thì muốn làm chồng thì cần cơ sở tình cảm để vững chắc nhưng nếu có con với nhau thì đơn giản hơn. Chỉ cần cả 2 thỏa mãn dục vọng của riêng mình là được.
- Ta không có tình cảm với cậu, chỉ có thể coi như là hứng thú mà thôi. Nhưng mà cậu đủ ưu tú để có thể làm cha của con ta. Đó chính là ý tứ về yêu cầu của ta.
- Sao nào, không phải nó rất đơn giản sao. Cậu chỉ cần coi như đây là tình 1 đêm là được. Sau đêm nay, chúng ta sẽ không còn quan hệ gì. Chỉ cần tình 1 đêm thôi.
- Cô bảo ta gieo chủng linh tinh rồi coi như không có việc gì sao. Coi ta như 1 kẻ sở khanh khốn nạn bỏ mặc vợ con mình khi chưa biết mặt sao. Xin lỗi, việc này ta không làm được.
- Mà có lẽ cô cũng đã đoán được như vậy nên mới chuẩn bị 2 thứ này đi. Có lẽ sau khi 2 ta phát sinh cái gì đó thì cô cũng sẽ không quan tâm và mặc ta biến thành 1 tên khốn nạn đi.
- Không cần cứng nhắc như vậy đâu. Cả 2 ta người tình ta nguyện. Tình 1 đêm cũng chỉ cần như vậy thôi. Tôi cũng chỉ cần hạt giống của cậu để tạo ra 1 người nối nghiệp đủ ưu tú thôi. Cha mẹ đều ưu tú thì khó lòng đứa con không ưu tú thì rất khó.
Cầm có chút không kiên nhẫn:
- Cô thôi nói điều đó như thể nó nhẹ tựa lông hồng như vậy ư. Ta chán ghét cái điều này của cô. Lúc đầu, khi mới gặp mặt, ta cứ nghĩ cô sẽ như Chistina, 1 cô nàng nhiều tiền lắm của thích làm theo ý mình. Nhưng giờ thì ta đã biết. Cô chẳng bao giờ con trọng bản thân cả. Mọi thứ cô làm chỉ là vì 1 lợi ích, đó là lợi ích gia tộc. ta thật không biết sao cô lại như vậy nhưng ta không cảm nhận được bất cứ cái gì hay ho từ cô cả. Cô sống mà như không sống vậy. Thật đáng buồn làm sao.
- Cô có thể cho ta biết lý do được sao. Lý do vì sao mà cô lại trở thành 1 con người như vậy. biết đâu, khi mà ta biết được thì sẽ cho cô mượn chủng thì sao.
Vivi nhìn Cầm 1 cái thật sâu:
- Có lẽ anh suy nghĩ nhiều. Ta đương nhiên lo cho gia tộc nhưng mà chưa đến mức phải làm tất cả vì gia tộc. Ta muốn mượn chủng đơn giản vì ta muốn thử cảm giác làm mẹ. Muốn trải nghiệm 1 cái gì đó mới mẻ mà thôi. Nhưng thân là người có tầm mắt vô cùng cao, ta tất nhiên không tùy tiện kiếm 1 tên cà lất cà lơ nào làm chồng ta được. con ta sẽ phải là người có thiên phú hàng đầu.
Rồi đột nhiên cô đứng lên:
- Mà, ta biết anh sẽ biết điều này mà. Nhưng xem ra lần này anh đã phạm 1 sai lầm rồi. anh đã để ý dược trong ly rượu, mùi của căn phòng. Nhưng mà cậu bỏ quên đi 1 thứ rồi, đó là mùi thơm cở thể của ta. Mà cũng đúng thôi, cái này là ta mới tình cờ phát minh ra, không có bất cứ trong sách vở nào. Tất cả là nhờ thực nghiệm. Ta không nghĩ cậu sẽ có cơ hội để thử tất cả chứ.
Cầm định đứng lên nhưng mà đột nhiên anh nhân ra bản thân tràn đầy vô lực. Linh lực bản thân cũng không thể nào vận dụng.
Thật không ngờ còn có 1 loại dược như vậy.
Vivi tiến đến người Cầm, nhẹ nhàng vuốt ve anh:
- Yên tâm đi, đây không phải là thuốc độn mà nó chỉ có khả năng giãn cơ khiến cho anh vô lực mà thôi. Chất độc này ta đã thử rồi,dù cho là những đỉnh cấp võ giả cũng không thể nào chịu được.
- Nó có lẽ chỉ có tác dụng trong vòng 1 tiếng nhưng thế có lẽ là quá đủ rồi.
- Nào, 1 khắc tựa thiên kim. Chúng ta có lẽ nên bắt đầu thôi nhỉ, yên tâm, ta vẫn là xử nữ. Cậu là người con trai đầu tiên có diễm phúc đó đấy.
Rất nhanh, trong căn phòng vang lên tiếng lột quần áo kèm theo đó là tiếng thở dốc không ngừng.
Không biết qua bao lâu, kèm theo 1 đợt phun trào và tiếng kêu đầy thoải mái, mọi thứ như đã kết thúc. Vivi vừa lòng thỏa ý định bước xuống, cả người có chút hư thoát. Dù sao đây cũng là lần đầu của cô.
Nhưng mà Cầm sẽ để yên sao. Hừ.
Đột nhiên 1 dọng nói vang lên:
- Cô nghĩ ta sẽ để yên cho cô đi sao.
Bằng 1 động tác ưu nhã. Cầm đảo khách thành chủ rồi đè cô xuống:
- Từ nãy đến giờ cô cưỡi ngựa uy phong quá nhỉ. Nhưng ta làm sao có thể để cô uy phong mãi được. Còn gì là mặt mũi của đàn ông.
- Cô biết không. Hành động của cô vừa rồi đã đẩy cô vào sai lầm.
- Ồ, vậy sao.
- Ta từ trước đến giới sẽ không từ bỏ người con gái của ta. Mà người con gái của ta bao gồm cả người ta thích lẫn người… có quan hệ với ta. Cô đã thành công khơi dậy ý chí chinh phục cô của tôi rồi đó. Không biết phải qua bao lâu cũng không cần biết thế nào, ta sẽ biến cô thành người của ta. Khiến cô thích ta chết đi sống lại. Ta không cần biết cái ánh mắt của cô thể hiện điều gì nhưng ta tin trên đời này không gì là không thể. Ta sẽ biến cô thành người của ta… không, từ khi cô muốn quan hệ với ta thì cô đã chú định thành người của ta rồi.
- Ồ, đã lâu lắm rồi mới lại có 1 người tuyên bố như vậy đó. Vậy ạnh định làm cái gì để chinh phục ta nào.
- Chưa biết.
- Hể.
- Cô là 1 người vô cùng khó chinh phục, cô luôn tỏ ra mị hoặc, tùy ý nhưng ta có thể nhìn ra sau đó là 1 linh hồn tràn đầy xiêng xích, tràn đầy khép kín. Cô rất khó để chinh phục. đặc biệt là khi chúng ta hoàn toàn không có bất cứ liên kết nào.
- Nhưng giờ đây thì khác. Chúng ta đã có liên kết cực kỳ sâu. Đó chính là liên kết từ xác thịt. Ta biết nó chưa đủ sức để ta có thể chinh phục cô nhưng nó là tiền đề để ta làm điều đó.
- Mà việc ta có thể làm bây giờ là… khiến cái liên kết xác thịt này càng lúc càng thêm chặt chẽ. Ta sẽ khiến cô cầu xin tha thứ mới thôi
Ngay sau đó, cả căn phòng lại vang lên tiếng thở dốc không ngừng kéo dài đến tận bình minh.