Trong 1 cái hố khổng lồ, 1 thân ảnh dần dần bước ra. Khí tức có chút suy yếu, cả người cháy đen. Người này tất nhiên là Cầm, người vừa độ kiếp. hiển nhiên anh đã có chút coi thường thiên kiếp khiến cho bị đánh tơi tả như thế này. Tất nhiên, bị đánh tơi tả nhưng Cầm vẫn hữu kinh vô hiểm trải qua. Rất nhanh, các vết thương trên người anh đã biến mất, thay vào đó là 1 lớp da trắng bóc. Bây giờ, dù không muốn nhưng mà anh càng lúc càng giống 1 tiểu bạch kiểm. Thêm việc ở rể nữa thì. Sao bâu giờ anh giống như những nhân vật chính trong mấy bộ truyện mà được nữ đế bao nuôi vì mặt thế nhỉ.
Nhưng nếu ai dám nghĩ thân thể anh yếu thì kẻ đó sẽ phải trả giá. Cấp 6 và cấp 7 như trời và đất. Nếu như thân thể anh đạt đến cấp 6 có thể vô địch dưới chân tiên.Chỉ nguyên cơ thể đã có thể đánh 1 trận với Hợp THể. Còn độ Kiếp có lẽ có thể áp đảo anh nhưng mà muốn giết anh là 1 chuyện vô cùng, vô cùng khó. Nếu không thể 1 kích trí mạng thì đừng nghĩ đến việc giết anh.
Nói vô địch là hơi quá nhưng mà có thể nói là tiếp cận vô cùng gần đến vô địch.
Nhưng độ phá đến cấp 7 thì như đột phá 1 chân trời mới. Bây giờ, dù là độ kiếp kỳ muốn đả thương thân thể anh cũng không dễ dàng. Nếu không có vũ khí cực sắc bén hoặc có những vũ kỹ cực mạnh thì đừng nghi có thể khiến anh bị thương.
Còn đột phá thành tiên mà muốn giết anh ư. Hiển nhiên sẽ không dễ dàng như vậy. Bởi vì bây giờ, anh đã có thể tái sinh cả tim lẫn đại não. Không sai, giờ đây nếu như không thể 1 kích khiến anh thành thịt nát thì chỉ cần cho anh cơ hội rời đi, Cầm hoàn toàn có thể đầy máu sống lại và chiến đấu.
Bây giờ nếu gặp phải tên ma tộc kia, dù cho vẫn bị đánh tơi bời nhưng mà lúc đó anh sẽ không cần phải đứng giữa sự sống và cái chết như là lần trước nữa.
Càng lúc anh càng chờ mong khi “ phá thể quyết” đạt đến cực hạn, cấp 9 mà theo mô tả thì có thể tích huyết trọng sinh.
Cảm nhận sức mạnh cuồn cuộn trong người mình, Cầm mỉm cười. 2 năm nằm gai nếm mật luyện thể có thể nói cực kỳ có giá trị. Anh vẫn là Luyện Hư đỉnh Phong nhưng mà chiến lực đã tăng lên không biết bao nhiêu lần.
Thở dài 1 hơi, sức mạnh thật là khiến người ta mê muội nhưng mà để có sức mạnh như thế này thì những gì anh phải trả quả thật là rất lớn.
Hấp thụ thú huyết không bao giờ là dễ dàng. Mà thú huyết anh hấp thụ cấp bậc tất nhiên không thấp chứ không muốn nói là rất cao. Nhất là lần cuối cùng này, có cả thú huyết của chu tước, thú huyết của thần thú có thể đạt đến huyền tiên. Nỗi đau đó thật sự vô pháp có thể hình dung. Mà còn phải chịu đến 2 năm trời Thật sự là vô cùng gian khổ đồng thời đủ để thấy công pháp này nó khó tu luyện thế nào.
Thật sự không biết làm cách nào mới có thể đột phá đến tầng 8 a.
Đúng lúc đó, 2 thân ảnh bay đến. Hiển nhiên là Chu Tuyết cùng Chu Thái.
Chu Thái nhìn Cầm chậc chậc nói:
- Tiểu tử, ngươi càng lúc càng giống tiểu bạch kiểm đó. Ai nghĩ 1 tiểu tử da trắng mặt trơn thế này lại là 1 cao thủ luyện thể cơ chứ. Có lẽ chỉ có tên Man Tử trên thiên kiêu bảng thì mới có thể sánh với ngươi đi. Thật không ngờ ta lại được chứng kiến 1 con quái vật sinh ra. Càng lúc ta càng tò mò về kỳ ngộ của ngươi a.
Cầm xấu hổ cười 1 tiếng nói:
- Ngài cứ đùa, chút kỳ ngộ đó sao có thể vào pháp nhãn của ngài. Cũng cảm ơn ngài 2 năm nay chiếu cố cũng như là hỗ trợ nếu không ta cũng không biết đến ngày tháng nào mới có thể đột phá.
Chu Thái phất tay:
- Không cần nói mấy lời xáo rỗng như vậy. Nghe khó chịu lắm. Tiểu tử, ngươi cũng đã đột phá rồi, tiếp theo ngươi muốn làm gì.
Cầm mỉm cười nói:
- Lời hứa của ta với ngài thì ta cũng đã hoàn thành rồi. Có ngài lên tiếng thì tiểu Tuyết sẽ tuyệt đối an toàn. Do đó ta cũng an tâm.
- Ta ưa thích tự do, cuộc sống xa hoa nơi kinh thành này rất mê người nhưng không phù hợp với ta. do đó ta dự định tiếp theo sẽ đi thăm thú thế giới này, hưởng thụ sự tự do.
- Thế sao. Ngươi định bao giờ sẽ đi.
- Vài ngày nữa đi.
Chu Thái không hỏi nữa mà ánh mắt có chút ý vị thâm trường nhìn về phía Chu tuyết.
……..
Đêm hôm đó, đang tĩnh tu đột nhiên Cầm mở mắt, bởi vì 1 người tiến vào phòng anh. Là Chu tuyết.
Cầm đứng dậy mỉm cười nói:
- Khuya thế này đến tìm ta có mục đích gì.
Chu Tuyết như đang xoắn xuýt điều gì, cô đứng đó, cúi đầu không nói. Cầm cũng lẳng lặng chờ đợi. Không nóng cũng không vội.
- Ngươi có bao nhiêu người phụ nữ rồi.
Chu tuyết đột nhiên hỏi khiến Cầm có chút sững người. nghĩ 1 lát rồi anh nói:
- Nếu như chỉ tính những người đã cùng ta song tu thì có lẽ hơn 40 người đi. Nhưng nếu như tính cả những người con gái mà mập mờ cùng ta thì ta cũng không nhỡ rõ là bao nhiêu người nữa.
dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng mà cô vẫn bị số lượng to lớn làm chấn động. hơn 40 người đã đủ để tạo ra 1 hậu cung vô cùng hùng hậu. dù cho thế giới này nam tử tam thế tứ thiếp là bình thường, càng mạnh càng có nhiều người phụ nữ. Nhưng mà số lượng này vẫn quá nhiều đi. Đến cả cha cô cũng chưa có nhiều như vậy dù là đế vương đi nữa.
- Ngươi yêu bọn họ chứ.
- Nói sao nhỉ, với mỗi người trong bọn họ ta đều có rất nhiều kỷ niệm, có nhiều người đều cùng ta trải qua sinh tử. Ta không dám nói ta yêu tất cả. có lẽ có những người thì trong lòng ta chỉ là có hảo cảm mà thôi. Nhưng mà vì các nàng ta có thể liều cái mạng này. Đó là điều ta hứa chắc chắn.
- Ta tu là song tu công pháp nhưng ta sẽ không bao giờ coi những người phụ nữ ta song tu là công cụ để tu luyện, là lô đỉnh. bọn họ là 1 phần không thể thiếu trong lòng ta.
Chu tuyết lại lâm vào trầm mặc, trong lòng cô rất loạn. Rốt cục cô hỏi tiếp:
- Vậy lần chúng ta gặp mặt là do ngươi sắp đặt đi. Ngươi đã có ý định tiếp cận ta từ trước rồi nhỉ.
Cầm nhìn cô thật sâu và nói:
- Cô muốn nghe lời nói thật hay là lời nói dối.
- Cả 2 đi.
- Lời nói dối hiển nhiên là tình cờ gặp. Còn lời nói thật là đó hoàn toàn là do ta thiết lập.
Chu tuyết cảm thấy choáng váng, dù đã biết được câu trả lời nhưng mà nỗi đau mà nó mang lại vẫn khiến cho cô đau đớn.
- Ngươi có gì để giải thích không.
- Không, chẳng có gì mà giải thích cả. Ta tiếp cận cô bởi muốn thu cô vào hậu cung của mình. Bởi cô vừa đẹp lại vừa cường đại. Song tu hiển nhiên là làm ít công to.
Lời bộc bạch thẳng thừng của Cầm khiến cho không khí của căn phòng đã nặng nề nay càng nặng nề hơn.