3 người đứng ngoài vẻ mặt lo lắng nhìn về phía Cầm. bọn họ quả thật là không hiểu rốt cục có chuyện gì xảy ra. Nhất là nhân ngư vương. Trong mắt lão thì thanh niên này làm cái gì đó khiến cho thâm hải công chúa tan biến và nhập vào người hắn. Tiếp sau đó hắn thế chỗ cô nàng ngồi chịu khổ. Thật không hiểu mô tê gì. Chẳng phải nếu chủ nhân kiếp nạn biến mất thì kiếp phải tan chứ nhỉ. Sao lại.
Tuy nhiên có 1 điều chắc chắn là thanh niên trước mắt này đang phải chịu thiên kiếp thay cho thâm hải công chúa.
Có được không. 1 đấu la phải chịu thiên kiếp mà đến cả 20 vạn năm hải thú cũng không chịu được. Không bị tan biến ngay đã là cực kỳ kinh khung rồi. Thoát được ư, không tồn tại.
Dù biết như vậy nhưng hắn cũng không có cách nào. Đây là Cầm tự chuốc lấy. Giờ mà hắn ra tay chỉ càng khiến cho tình hình tệ hơn mà thôi. Nhỡ đâu chọc giận thiên đạo thì… tất cả mọi người ở đây có lẽ tắt điện hết nha.
Nhưng lão chịu thua cũng không có nghĩa là những người khác chịu thua.
Chỉ thấy tiểu Kim hít 1 hơi, ánh mắt hiện lên vẻ quyết tâm.
Cô tiến đến bên Cầm, cố gắng chịu đựng áp lực của thiên đạo mà dùng trán đụng trán anh chàng. Trên trán của cô, 1 con mắt từ từ mở ra bộc phát ánh sáng màu vàng chói trang. Như cảm thấy hô ứng, trên trán của Cầm cũng hiện lên 1 con mắt thăm thẳm như có thể nhìn thấu tất cả mọi thứ trên đời.
Ánh sáng màu vàng từ người tiểu Kim truyền vào người Cầm khiến cả 2 đều phát sáng. Ánh sáng đó như liều thuốc giảm đau. Trên mặt Cầm, vẻ thống khổ giảm dần và biến mất hẳn, thay vào đó là cảm giác thoải mái vô cùng.
Sau 1 lúc, ánh sáng giảm dần giả dần rồi biến mất. Tiểu Kim đứng dậy, con mắt tràn ngập cảm giác hỗn tạp nhìn Cầm. có chút kinh ngạc, có chút mộng, có chút nghi hoặc.
Nhưng khi thấy thanh niên trước mặt này ngắm nghiền mắt, hơi thở đều đều thì vẻ mặt cô trở nên bình thản đi rất nhiều. dù hắn là cái gì thì bây giờ hắn cũng là Dược Phong, là đồng bạn của cô.
Cô nhìn về phía nhân ngư vương:
- Có thể cho ta mượn 1 phòng hay không. Xem ra là hắn có thể phải ngủ 1 thời gian đi.
Nhân ngư vương như người trong mộng bị đánh thức. Chỉ thấy lão cười cười che đi sự xấu hổ rồi nói:
- Đi theo ta.
............
- Ai da, đau quá. Lần này quả thật là chơi lớn rồi
Từ trong cơn mê, Cầm tỉnh dậy, cả người có chút đau nhức.Nhưng đau nhất vẫn là nội thể của anh. Có thể nói là bị tàn phá không nỡ nhìn a. Nếu không phải giữa chừng có ánh sáng màu vàng tiến vào trợ giúp anh, xoa dịu cơ thể anh thì sợ rằng anh cũng không chắc bản thân có thể vượt qua không a.
Cầm cũng không ngờ hành động này của bản thân lại khiến thiên đạo tức giận và kết quả là kẻ xui xẻo này phải hứng chịu thiên kiếp thay cho cô nàng công chúa kia. Đã thế thiên kiếp này còn tấn công nội thể khiến Cầm càng khó phòng chống. Như nhân ngư vương nói, hắn có thể chống đỡ thời gian lâu như vậy đã là rất kinh khủng.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng mà thôi, trừ 1 số loài đặc biệt thì hồn thú bình thường luôn nổi tiếng là da dày thịt béo, nếu thiên kiếp mà về hướng đó thì nhiều loài sẽ có được lợi thế hơn rất nhiều. Ngược lại nội thể dù là loài nào cũng cực kỳ yếu ớt. Tấn công vào đó thì dù là loài da dày nhất cũng sẽ hẹo mà thôi.
Tất nhiên thì khảo nghiệm và ban thưởng tất nhiên là song hành. Chỉ cần vượt qua được thiên kiếp thì sẽ thu hoạch được ban thưởng phong phú.
Cầm cũng không biết những hồn thú khác thế nào nhưng như anh, kẻ đột phá thay đã tăng liền 5 cấp đạt đến cấp 88. Không chỉ thế, cái quan trọng nhất là lục phủ ngũ tạng cũng như nội thể của anh dù bị tàn phá rất nghiêm trọng nhưng đang được 1 lực lượng thần bí nào đó không ngừng chữa trị. Chỉ sợ sau khi chữa trị xong, chúng nó sẽ có thể dục hỏa mà trọng sinh, trở nên càng cứng cỏi..
Đến lúc đó những loại âm công tấn công ngũ tạng Cầm cũng đỡ kiêng kị phần nào a.
Không chỉ thế, anh chàng còn kiếm được hồn linh thứ d8 của bản thân. 1 hồn hoàn đạt đến 20 vạn năm.
Và hiển nhiên hồn kỹ nó mang lại cũng không đơn giản.
Chữa trị chi quang: tùy vào vết thương cũng như là thực lực của người dùng mà khả năng chữa trị khác biệt.
Thâm hải ý chí: Người được ban phước sẽ được biển sâu chiếu cố. Chiến đấu dưới nước có thể tăng phúc thực lực thêm 20%.
Hồn kỹ đầu tiê không cần nói. Là chuyên về chữa trị, dù chưa thử nhưng mà Cầm tin chắc chắn rằng nó không tầm thường. Nên nhớ nó là 10 vạn năm hồn kỹ a.
Ngược lại thì hồn kỹ thứ 2 có chút gân gà. Bởi vì nó chỉ có tác dụng khi chiến đấu trong phu vực nước. Ở nơi này có thể nói là tác dụng không nhỏ tuy nhiên nếu trở lại đấu la đại lục thỉ quả thật là gân gà a. Chẳng lẽ khi chiến đấu lại chạy đến khu vực có nước hay sao.
Tất nhiên Cầm cũng không phủ nhận độ cường đại của nó. Tăng phúc 20% sức mạnh. Có lẽ có người cho rằng 20% là không phải nhiều lắm nhưng vấn đề ở đây là không hạn chế cấp bậc a. Tức là dù là đấu la, phong hào đấu la thậm chí là cực hạn đấu la đều có thể tăng phúc thêm 20%.
Tất nhiên, để có thể tăng phúc cho người mạnh hơn bản thân thì Cầm cần trả giá cũng nhiều hơn rất nhiều. Đạt đến mức nào thì có lẽ cần thực tế mới trả lời được a.
Dù cho Cầm cũng không có hài lòng lắm nhưng Cầm cũng không có cái gì tiếc nuối.Nếu biết trước thì Cầm vẫn làm như vậy a. Không chỉ là do anh động lòng trắc ẩn mà còn là do Cầm có thể dựa vào đó để càng cảm ngộ sâu thêm về vận mệnh, coi như cũng không tệ a.
Tuy nhiên, trong sự kiện lần này cũng đã lộ ra sự yếu kém của anh. Cầm còn thiếu quá nhiều át chủ bài.
Giả sử nếu lần này mà Cầm có bảo vật hay công pháp nào đó có thể bảo vệ nội thể thì làm sao có chuyện sml như thế này. Cầm không có sao. Không, anh có, thậm chí không chỉ 1 nhưng anh vẫn không tu luyện
Trong truyện, không nhân vật nào mà không có những át chủ bài, những tuyệt chiêu cuối cùng để dứt điểm hay là vượt cấp giết địch. Nó có thể là võ kỹ cường đại, có thể là bảo vật vô song.
Còn Cầm thì sao,anh không có những thứ đấy. Không phải là Cầm không có khả năng tạo ra chúng mà là anh lười hay nói chính xác hơn là không quan tâm đến chúng. Từ khi xuất đạo đến nay, Cầm hoặc là gặp những kẻ yếu hơn hoặc là gặp những kẻ mà anh không có biện pháp chiến thắng. Anh cũng không có tâm tình đi nghiên cứu cái gọi là tuyệt kỹ bảo mệnh.
Đó có thể nói là thiếu sót cực lớn của Cầm. Anh vẫn nhận ra được thiếu sót của bản thân nhưng mà vẫn chưa có thời gian đi nghiên cứu bởi Cầm biết để nghiên cứu ra được 1 vật hay là võ kỹ bảo mệnh cần rất nhiều thời gian. Tri thức thì Cầm có sẵn nhưng để thông hiểu tất cả chúng, để kết hợp và tu luyện chúng đến 1 trình độ nhất định thì cần nghiền ngẫm 1 khoảng thời gian không hề ngắn.
Cầm vẫn chưa có cơ hội để ngồi lại như vậy bởi có quá nhiều chuyện xảy ra khiến anh vẫn phải luôn tay luôn chân.
Hơn nữa, với việc thu hoạch được hồn hoàn cũng như hồn kỹ cường đại khiến cho anh chàng càng lơ là việc chế tạo những át chủ bài để bảo mệnh.
Xem ra đó là 1 sai lầm rất lớn mà anh đã mắc phải.
Rất may, Cầm vẫn nhận ra nó đủ sớm. Chứ nếu để đến khi chiến đấu cùng những kẻ địch kinh khủng, những kẻ có những thủ đoạn mà không ai biết thì, có lẽ anh sẽ chết thật biệt khuất a.
Sau thời gian này có lẽ nên tĩnh tâm chuyên tu a.