Tinh xảo ngon miệng, dường như tác phẩm nghệ thuật bò bít tết, cùng ẩm thực giấu ở trong bùn, đơn giản từ ngoại hình mà nói, liền có hthể biết được người thắng kẻ thua.
Chỉ cần liền "Hình" hạng mục chấm điểm mà nói, Mạnh Cầm tựa hồ liền bị thua.
nhưng đúng lúc này dị biến lại xảy ra. Khối bòn đang bóc từng lớp bùn. Và rồi...
Từng sợi từng sợi hơi thở ấm áp, đang không ngừng nhô ra.
-.. Đây là cái gì?
Nhìn chăm chú vào bùn đoàn, Dojima Gin trầm thấp hỏi.
-Một loại đặc sản của Trung Hoa, nhưng mà, ta đã đem nó "Cải tiến".
Mạnh Cầm không chút hoang mang trả lời. Ở "Cải tiến" hai chữ, hắn nhấn mạnh cường điệu.
Chapelle Ronald không lên tiếng.
Đối với ánh mắt cuả ban giám khảo, Cầm không thèm để ý.Trở về bệ bếp mang tới một cái búa nhỏ, ngắm chuẩn mặt bàn bùn đoàn, nhẹ nhàng gõ xuống.
-Ca
Theo nhẹ nhàng tiếng vang, dường như vỏ trứng vỡ tan, vết rạn nứt dọc theo cây búa gõ chỗ, nhanh chóng khuếch tán đến toàn bộ bùn đoàn.
Chùy thứ hai!
Đùng.
Lần này Mạnh Cầm gia tăng sức mạnh, một búa nện xuống, cả khối bùn liền vỡ vụn, lộ ra tầng trong ám sắc bùn đất.
-Thơm quá ——
Bất tri bất giác, Pandora hộp ma mở ra, hương vị tràn ngập phép thuật mị lực trở nên nồng nặc, trong nháy mắt tập kích toàn bộ căn phòng, để những người có mặt ở đây không ngừng mà nuốt nước miếng, nhu động yết hầu.
-Hương liệu bùn sao?
3 vị bình thẩm đều tập trung bao lấy gà đất ẩm thực tầng cuối cùng ám sắc bùn đất.
-Thứ ba chùy!
Mạnh Cầm một hơi đập xuống, ca, vỏ trứng bể nát, hơn nữa hắn tay trái nắm nắm một thanh dao nhỏ, nhanh tay nhanh mắt, ngắm chuẩn tầng trong lá sen, vạch một cái mà qua, quấn quanh lá sen dây thừng cùng nhau kéo đứt, lá sen lập tức tứ tán mở ra, giống như nở rộ hạ chi hoa!
Ầm ầm!
Lần này, mùi thơm càng như thực chất, hóa thành suối phun, hung hăng tuôn hướng bầu trời, sau đó hướng toàn bộ tràng quán rơi ra.
Mọi người ở đây lạ được 1 phen trợn mắt há mồm vì hiện ra trước mắt bọn họ là 1 con gà đất đang uyển chuyển nhảy múa.
Không!
Không phải gà đất!
Tắm rửa Thánh Diễm... Phượng Hoàng!
Là ngọn lửa, để gà đất lột xác!
Tĩnh.
Bình thẩm tịch, bầu không khí nghiêm nghị.
Đứng ở bên cạnh Tsukasa Eishi, biểu tình trống không, cả người đều là mộng bức.
-Loại này ẩm thực... Ta rất chờ mong!
Nakiri Senzaemon trầm giọng nói.
-Ta cũng rất chờ mong!
Mạnh Cầm nở nụ cười.
Nói rồi Mạnh Cầm hướng mấy vị bình đưa 1 đôi đũa, cùng sử dụng vừa mới dao nhỏ, cắt con gà đất thành từng miếng.
Gà đất toàn thân hiện một loại ngọn lửa màu da cam nhan sắc, phi thường tươi đẹp, giống như gà tây vậy.
Loại này đẹp đẽ vẻ ngoài nhưng thật ra là hương liệu nước ướp muối công lao, Mạnh Cầm ở lúc nhỏ đã thí nghiệm rất nhiều lần, cuối cùng đem "Hình" này một hạng phân số cũng tăng cao đi lên.
-Đùi gà cho ta!
Chapelle Ronald vứt bỏ dùng chiếc đũa, trực tiếp duỗi tay nắm lên một cái đùi gà, phù phù cắn xuống, biểu tình bỗng nhiên nhu hòa hạ xuống.
Dojima Gin đồng dạng gắp một khối thịt gà, đưa vào miệng nghiền ngẫm, nguyên bản vẻ mặt ngưng trọng, trở nên đặc sắc.
-Quả nhiên là củi lửa tạo nên ẩm thực a, mùi vị này liền hoàn toàn không giống... Chờ chút!
Dojima Gin ngồi ngay ngắn người lại:
-Loại này hương liệu phối hợp là xảy ra chuyện gì? Nhục quế, riềng, bạch chỉ... Còn có đinh hương... Loại kia mang theo cay độc mùi vị hương liệu, hẳn là đậu khấu, không, còn có thảo quả... Loại này nhiều loại hương liệu hỗn hợp, thế nhưng không thốt ra, còn rất thuần hậu lâu dài, khẳng định dùng đến trần bì...
-Ôi——
Lỗ mũi đột nhiên phun ra hai nói hơi nóng hầm hập, Dojima Gin bỗng nhiên đứng thẳng đứng dậy, chiếc đũa ở trong tay hắn bị nặn gãy:
-Còn có loại thứ chín hương liệu mùi vị! Không! Không phải hương liệu!
-Là ngọn lửa!
Nghiền ngẫm kia trong nháy mắt, tám loại hương liệu, đều bị ngọn lửa đốt, ở khoang miệng hỗn hợp bùng nổ, Dojima Gin cả người đều đang run rẩy, hắn ẩn ẩn gặp được một cái màu vàng óng chìa khoá, đang ở cạy ra hắn vị giác kho báu ——
Cực hạn!
Sắp leo đỉnh cực hạn!
Mặt đất chảy xuôi dung nham, ở xa miệng núi lửa đang tỏa sáng, cả vùng không gian đầy rẫy một loại hanh liệt lửa than vị.
Một tiếng lanh lảnh mà xa xưa tiếng hót, bầu trời bỏ ra đến mảng lớn bóng mờ, Doujima Gin kinh ngạc nhìn đến một con Thần Thoại sinh vật đang đắm chìm trong hoàng kim Thánh Diễm, từ từ đáp xuống ở trước mặt mình, vỗ cánh mà vũ.
Cẩn thận đếm đếm, Doujima Gin phát hiện con này Phượng Hoàng, có tám cái màu sắc rực rỡ lông đuôi, mỗi một cái lông đuôi đều bị ngọn lửa bao trùm, mùi thơm nồng nặc nức mũi mà tới.
Phượng Hoàng giống như ở mời hắn, DouJima Gin bò lên trên lưng nó, kinh ngạc phát hiện, lượn lờ Phượng Hoàng Thánh Diễm thế nhưng không có thiêu đốt hắn, trái lại ấm áp, làm hắn cả người thoải mái, hầu như lại muốn phát ra xấu hổ rầm rì tiếng.
Nhẹ nhàng vỗ cánh, Phượng Hoàng với trên chín tầng trời bay lượn.
Doujima Gin cả người cũng theo Phượng Hoàng bay lên, gần như mọc cánh thành tiên.
-Ha ——
Đem trong miệng thịt gà nuốt vào,Tootsuki tổng soái đã bung lụa, toàn thân đều đang bốc lên sương mù.
Nakiri Senzaemonkhẽ ho 1 tiếng 2 vị bình thẩm tỉnh lại, ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút.
Dojima Gin, Chapelle Ronald cũng là một bộ không sao cả dáng vẻ.
-Ta thế nào cảm giác, tám loại hương liệu cùng một loại khác mùi vị phối hợp cấu tạo, có loại quen thuộc cảm giác.
Dojima Gin nâng cằm lẩm bẩm nói.
Chapelle Ronald vuốt chính mình ẩn ẩn toát mồ hôi tích đầu trọc, vững vàng tập trung Mạnh Cầm, loại kia ánh mắt tán thưởng, gần giống như đang nhìn một loại truyền lại đời sau trân bảo:
-Ngươi để ta khó có thể tin...
Liên tiếp nói rồi mấy cái khó có thể tin, Chapelle Ronald giọng nói mang theo chút run rẩy, hỏi:
-Đạo ẩm thực này, tên gọi là gì?
-Chủ yếu nấu nướng kỹ xảo, là gà ăn mày, nhưng lại không phải truyền thống gà ăn mày, ta giao cho nó gần như hoàn mỹ hương liệu phối hợp, nhưng sau đó, là hoàn mỹ hỏa hầu.
Mạnh Cầm suy tư hình dáng, thẳng thắn xòe tay,
-Cho tới danh tự, ta cũng không nghĩ ra đến!
-Hương liệu chín tầng tấu ——
-Cất bước ở cực hạn lên hỏa hầu ——
Nakiri Senzaemon đột nhiên xen vào nói:
-Không bằng, liền gọi nó "Cửu Linh Hỏa Phượng" đi!
Cửu Linh Hỏa Phượng?
Nghĩ đến nuốt đồ ăn lúc, nhìn thấy con kia đắm chìm trong thần thánh trong ngọn lửa Phượng Hoàng, Dojima Gin, Ryouko Rena chờ bốn vị bình thẩm, đều tán thành gật đầu.
-Danh tự này tốt!
Chapelle Ronald dựng thẳng lên ngón cái.
Nhưng ở bên Nakiri Senzaemon lại nghiêm khắc bình thẩm:
- Món này rất tuyệt nhưng ta cảm thấy vô luận là hương liệu vẫn là hỏa hầu vẫn còn kém 1 chút. Khi 2 cái hòa quyện lại khiến món này đạt đến chân chính ẩm thực. Tuy nhiên món này còn có rất nhiều không gian phát triển. con đường ngươi đi còn dài lắm.
Cầm hơi xấu hổ gãi mũi. Quả thật hắn biến món này chưa đạt đến chân chính hoàn hảo. Cả về hương liệu và hỏa hầu hắn đang tồn tại 1 bình cảnh không thể vượt qua. Chỉ 2 cái bổ trợ cho nhau như là sashimi và nước chấm hồi trước hắn làm mới khiến hắn có thể đạt đến chân chính đặc cấp ẩm thực. Do đó con đường ẩm thực mà hắn cần đi còn dài lắm.
Lúc này thì Doujima Gin đứng lên nói:
- 3 vị giám khảo đều đã ăn xong. Bây giờ bắt đầu chọn người chiến thắng.
Cả 3 người đều trầm ngâm 1 chút rồi dứt khoát viết vào bảng:
3:0.
Và người thắng là Đỗ Mạnh Cầm.