Chỉ thấy từ trên 1 nóc nhà. 1 thân ảnh nhảy xuống.Sau lưng anh hiện lên 7 hồn hoàn.
Từng hạt giống hiện lên trên tay Cầm. Anh ném thẳng xuồng đất đồng thời có ánh sáng từ người anh chợt lóe và 1 con golen khổng lồ hiện lên.
- Rầm.
Con golem rơi xuống đất khiến bụi bốc mù mịt đẩy những con gần đó ra xa. đồng thời những hạt giống cũng đã hát triển thành 1 lớp tường ngăn cách.
Trong khi đó, thân ảnh của Cầm điểm nhẹ lên cây mà bay về phía Mã Tiểu Đào. Sau lưng của anh, thân ảnh của tuyết Đế hiện ra và 1 thanh kiếm của anh.
- Tạo tuyết
- Băng tuyết phong bạo
Bão tuyết nổi lên 4 phía khiến cho nhiệt độ không khí giảm mạnh. Tuy nhiên đó là chưa đủ để diệt những tên này mà chỉ khiến chúng cảm thấy khó chịu thôi.Dù sao thì thực lực của chúng cũng không phải là quá yếu.
Nhưng đó là đã đủ cho Cầm tấn công
- Tuyết đế kiếm.
Dưới sự hỗ trợ của tuyết đế thì uy lực của đòn đánh càng mạnh Băng phong dưới mũi kiếm bắt đầu tấn công đám quái vật. từng tiếng gào đau đớn vang lên. 10 vạn năm… không là 70 vạn năm hồn kỹ tất nhiên không phải để chơi. Nhất là khi có tuyết đế hỗ trợ.
Hơn nữa, Cầm cũng đã đạt đến đấu thánh. Uy lực của 1 kiếm này không nói cũng biết nó mạnh như thế nào. 1 kiếm 1 mạng.
Mỗi bước đi của anh chàng là 1 thân ảnh ngã xuống. Đám quái vật gầm lên giận dữ muốn tấn công Cầm. Nhưng bão tuyết vẫn còn đó. Bọn họ có thể sao. Đáp án không cần nói cũng biết.
Cầm giết 1 đường máu đi đến bên cạnh Mã Tiểu Đào. Lúc này cô nàng đang dựa vào 1 bức tường mà đau khổ chống đỡ. Không phải nói là cô chỉ đứng sau 1 vòng lửa mà cản chân những con kia 1 chút, rồi cố gắng che chở bản thân khỏi bị đánh vào những chỗ nguy hiểm.Quanh cô, 3 con quái thú bao quanh không ngừng cào cấu cắn xé.
Mã Tiểu Đào 1 tay che bụng 1 tay thì cố gắng chống đỡ trong vô vọng. cánh tay cô, chân cô đều bị cắn nham cắt nhở, nhiều chỗ bị xé cả miếng thịt để lộ xương. Tuy nhiên gương mặt của cô vẫn hiện lên vẻ kiên cương không bỏ. Bởi tiếng nói của ai đó và tính mạng vẫn còn trong bụng cô. Cô nhất định sẽ không chết.
Nhìn tình cảnh này, lòng Cầm nhói lên. Đau rất đau. Nếu mà anh đến sớm hơn thì.
Anh đến đây cũng đã được nửa ngày nhưng mà Cầm lại vừa tìm vừa đi thám hiểm các tòa nhà. Khu này nói là nội thành nhưng mà cũng cực kỳ rộng lớn. Đi tìm khắp nơi hiển nhiên là không thực tế.
Nếu Cầm đoán không sai thì các cô nhất định sẽ đi thám hiểm xung quanh khu này và nhất định sẽ vào bên trong kia sớm thôi. Thà vào trong đó chờ sẵn còn hơn là đứng ngoài đi tìm không có mục đích thế này.
Nhưng mà trước đó, Cầm vẫn muốn đi thăm thú nhìn xung quanh đã a. Trước hết cũng cần quen thuộc với khu này đã.
Nhưng tốc độ tìm kiếm của Cầm nhanh hơn 4 cô nàng kia và khi trời tối đến, anh đã đến khu hoàng cung rồi.
Nhưng mà chưa kịp thăm thú được bao nhiêu thì Cầm đột nhiên thấy đằng xa có ánh lửa chói lòa.Anh lập tức biết các cô nàng đang ở chỗ đó. Đồng thời có lẽ đang gặp nguy hiểm đến mức phải phát động đại chiêu
Không chút do dự, Cầm lên đường và đi.
Tuy nhiên, các cô bị cản lại thì hiển nhiên là Cầm cũng không thoát được.
Số lượng quái vật vây công Cầm không có nhiều như các cô nàng nhưng chất lượng thì hơn quá nhiều. Bọn họ thấp nhất cũng là đấu đế.
Hóa ra 3 cô nàng kia không có gặp địch thủ có sức mạnh quá cao hoàn toàn là do Cầm ở bên này đã cản đường chúng hoàn toàn rồi.
Các cô thì đỡ rồi nhưng Cầm thì cũng không dễ dàng.
Dù sao thì anh cũng chỉ là 1 đấu thánh. Bị bao nhiêu đấu đế, đâu thánh thậm chí lác đác vài con đấu la tấn công thì….khỏi nói rồi.
Nếu không phải nhờ vào khả năng hấp thu năng lượng xung quanh để hồi phục bảo thân thì có lẽ Cầm cũng có chút ăn không tiêu a.
Trong khi chiến đấu, anh vẫn luôn chú ý động tĩnh xung quanh và thấy ánh lửa, ánh sáng càng ngày càng gần khiến anh nhận ra ngay vấn đề.
Những tên theo đuổi các cô hiển nhiên không có mạnh như những tên này.
Do đó Cầm an tâm đối phó. Anh cũng không định hội họp với các cô bây giờ. Anh mà mở đường máu thì hiển nhiên những con mạnh này sẽ đi theo. Đến lúc đó không biết là hội họp hay là hại họp nữa a.
Cầm sao không mở không gian của mình mà chạy. Hiển nhiên anh có thể nhưng mà Cầm lo lắng những con này sẽ bị ánh sáng đằng xa kia hấp dẫn, đến lúc đó chỉ sợ là chân chính đòi mạng 3 cô nàng kia a.
Sau 1 thời gian không ngắn cù cưa. Cuối cùng Cầm đã thành công đánh lui được bọn chúng.bọn này là loại mấy ý chí chỉ còn lại bản năng chiến đấu.tuy nhiên bằng với việc những con này không đánh nhau chết đi sống lại đủ thấy bản năng đó cũng đủ sức cho bọn họ nhận ra đâu không phải bọn họ có thể trêu vào.
Chỉ là… cái giá phải trả không dễ đàng a.
Nhìn đám thú chạy đi, Cầm mới thở dài 1 hơi mà chạy đến đây.
Nhưng có lẽ đã có thể nói rằng anh đến muộn đi.
…….
Mắt Cầm có chút đỏ lên. Từ người anh, 1 khí thế bức người tỏa ra khiến cho những con quái vật quanh đó nhanh chóng tản ra.
Cả 3 con bao quanh người Mã Tiểu Đào cũng bỏ qua mục tiêu mà đứng ra xa dè chừng nhìn Cầm. Cầm bước từng bước một đi về phía Mã Tiểu Đào.
Nhìn thân hình bị cắn nham nhở của cô nhưng vẫn cố bản vệ bụng mà lòng Cầm cảm thấy vô cùng đau đớn. Cầm bế cô nàng lên, miêng lẩm bẩm:
- Xin lỗi, ta đến muộn.
Mã tiểu Đào khẽ lắc đầu cưới yếu ớt nói:
- Không sao, ngươi đến là tốt rồi. Yên tâm, con của chúng ta.. vẫn an toàn.
Nói rồi cô không nhịn được mà lịm đi.
Cầm thấy thế cũng khẽ thở dài. Anh nhanh chóng điểm vài huyệt khiến cho máu của co ngừng chảy. Cảm nhận sinh mệnh lựng từ trong người cô đang tràn ra chầm chậm chữa trị vết thương. Vẫn còn may là trong người cô có phượng hoàng lửa, sinh mệnh lực cực kỳ dồi dào. Nếu không sợ rằng nguy hiểm mất.
Cầm cũng không có thời gian để chữa trị triệt để. Vẫn còn 3 người cần anh cứu.
Cố định cô nàng trên lưng mình. Cầm nhanh chóng chạy về phía Liên Tâm. Dù đã cử golem đến hỗ trợ nhưng mà tình hình bên đó cũng không quá khả quan.
Chí ít vẫn còn có thể chống đỡ được đến khi Cầm đến.
Và khi anh đến, tình huống lập tức thay đổi. Có thể nói là giết người ngã ngửa đổ.
Cầm đồng thời cũng mở được 1 đường máu đến phía Lăng Lạc thần. rồi cả nhóm lùi về phía rừng cây mà Cầm đã tạo. Dựa vào địa hình đó để cản trở lại.
5 phút sau, đám quái vật đó dường như đã thỏa mãn cái gì. Chúng gào lên 1 tiếng,lôi theo những cái xác mà mình cướp được rồi lùi lại.
Xem ra chúng cũng đã cảm thấy đủ no bụng và không cần tiếp tục tấn công nữa. đồng thời chúng có lẽ cũng cảm thấy được sự nguy hiểm của Cầm. Có lẽ đó là bản năng đi.
Cầm thấy thế cũng khẽ thở dài được 1 hơi.
Liên Tâm cùng Lăng Lạc Thần như trút được gánh nặng, các cô lập tức ngồi bệt xuống đất thở dốc.Nếu không phải là lo sợ bọn chúng đánh hồi mã thương thì các cô có lẽ cũng lịm luôn giống như Mã Tiểu Đào mất
Cầm cũng muốn nghỉ ngơi. Rõ ràng anh chiến đấu cũng không thua kém các cô a.
Nhưng bây giờ vẫn còn 1 người cần cứu.
Anh quay sang 2 cô nàng nói ;
- Tiểu Kim đâu