Bởi vì cho dù những cường giả này có gặp được những bảo vật có ẩn chứa thuộc tính phụ, cũng rất khó để lộ ra ngoài.
Nhưng dưới ánh mắt của tiểu Bảo Nhi, chỉ cần đã phát hiện, căn bản chắc chắn sẽ thuộc về sở hữu của Diệp Tinh. Giờ mới qua hơn một tháng mà thôi.
“Tốc độ nhanh hơn, lúc chiến đấu mình hoàn toàn có thể nắm được quyền chủ động!”
Tốc độ nhanh như vậy, chỉ cần lực công kích của hắn vượt qua sinh mệnh đặc biệt của thế giới ảo đó, cho dù chậm rãi dây dưa, hắn cũng có thể dây dưa chết tất cả những sinh mệnh đó!
Kìm nén lại sự vui mừng trong lòng, Diệp Tinh tới bên cạnh tiểu Bảo Nhi.
“Thúc thúc, chúng ta đi đâu đây?” tiểu Bảo Nhi ngẩng đầu nhìn Diệp Tinh, hỏi.
Dáng người nho nhỏ của cô bé, chỉ mới ba bốn tuổi, nhưng lại rất hiểu chuyện, cực kỳ ngoan.
“Tiến tới thành trì trung tâm của thế giới ảo.” Diệp Tinh cười nhẹ nói.
Thực lực nháy mắt đã tăng lên rất nhiều, tất nhiên hắn không muốn bị hạn chế ở khu vực biên giới của thế giới ảo này.
“Vâng.” tiểu Bảo Nhi gật đầu, không có bất cứ sự phản đối nào.
Cô bé thích ở bên cạnh Diệp Tinh.
...
Thời gian thấm thoát thoi đưa, thực lực của toàn bộ cường giả tiến vào bên trong thế giới ảo đều đã tăng lên, thậm chí các tộc lớn đã xảy ra chiến tranh.
Giết chết dị tộc có nghĩa là có thể lấy được bảo vật trên người người đã ngã xuống, một số cường giả không đi giết những sinh mệnh thế giới ảo đó, chuyên môn đi giết dị tộc, tất cả các cường giả đều đang tăng thực lực của bản thân mình.
Tất cả bọn họ đều muốn trở thành người may mắn của thế giới ảo.
...
Vút! Vút! Vút!
Ở trong một khu vực, cơ thể Diệp Tinh nhanh chóng lay động, mà bên cạnh hắn là một con yêu thú khổng lồ giống như yêu sói.
“Grào!” âm thanh giận dữ của yêu thú truyền tới, lập tức đánh về phía Diệp Tinh, nhưng lại bị Diệp Tinh nhẹ nhàng tránh đi.
Vút!
Kiếm Kinh Cức trong tay đâm tới, lập tức xuyên qua cơ thể của yêu thú này.
“Grào!” yêu thú bị đau, gầm lên một tiếng, nhưng vẫn không chút sợ hãi nào mà đánh về phía Diệp Tinh.
“Lực công kích mạnh quá, đã gần bằng mình rồi, nhưng tốc độ thì bình thường.” Diệp Tinh vừa chiến đấu, vừa nhanh chóng phán đoán thực lực của yêu thú khổng lồ này.
Cơ thể hẳn lay động, không ngừng vung kiếm Kinh Cức trong tay.
Vết thương trên người yêu thú khổng lồ càng lúc càng nhiều, mãi tới mười mấy phút sau, cuối cùng Diệp Tinh cũng tìm được cơ hội, kiếm Kinh Cức trong tay đâm vào yết hầu của con yêu thú này.
Trong mắt yêu thú khổng lồ mang theo vẻ không cam lòng, sau đó thân thể nặng nề đập xuống đất.
“Cuối cùng cũng giết được!” Diệp Tinh thở phào một hơi, hắn đợi một lát, nhưng không có bảo vật nào xuất hiện.
“Không có ư?” vẻ mặt Diệp Tinh lại rất bình tĩnh.
Hắn không rời đi, lặng lẽ chờ đợi.
Mấy giây sau yêu thú sống lại, Diệp Tinh lại nhanh chóng tiến lên phía trước, chiến đấu với yêu thú này.
Tốn mười mấy phút, hắn lại giết chết yêu thú lần nữa.
Lần này vẫn không xuất hiện bảo vật.
Sau đó, lần thứ ba, lần thứ tư.
“Oành!”
Lần chiến đấu thứ năm, thi thể của yêu thú này đổ xuống vang dội.
Sau đó trên cơ thể xuất hiện một quang đoàn kỳ lạ.
“Cuối cùng cũng xuất hiện!” khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một nụ cười, nhanh chóng tiến lên cầm quang đoàn đó trong tay.
“Kiếm Lãm Nguyệt: Tăng 8 lực công kích.”
Một dòng thông tin nháy mắt bị hắn đọc được.
“Vậy mà lại tăng lực công kích nhiều như vậy?” nhìn thanh trường kiếm này, trên mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ vui mừng.
Hắn thu lại kiếm Kinh Cức, nhanh chóng trang bị kiếm Lãm Nguyệt.
Tộc: Huyễn tộc (Bất Tử Cảnh bình thường)
Lực chiến: 13 (Kiếm Lãm Nguyệt + Huyết Thử Xỉ)
Phòng ngự: 11 (Giáp Kim Hành + Thổ Hồn Châu)
Tốc độ: 12 (Cánh Sơn Nham + Đá Phi Á)
Thời gian lại trôi qua một ngày nữa, phương diện phòng ngự của hắn cũng tăng lên rất nhiều, lực chiến hiện giờ cũng tăng lên.
Ba phương diện lực chiến, phòng ngự, tốc độ toàn bộ đã vượt qua 10, đây là mười lần thuộc tính cơ bản đó!
Đợi tới khi khuếch đại mười lần nữa, Diệp Tinh sẽ bước vào giai đoạn Bất Tử Cảnh cao cấp!
Phải biết, cho dù mười năm nữa thế giới ảo đóng lại, cường giả trong không gian căn bản cũng chỉ là Bất Tử Cảnh cao cấp mà thôi.
“Tiếp tục chiến đấu!”
Trên mặt Diệp Tinh mang theo vẻ mong chờ tiến về phía trước.
Bởi vì, Bảo Nhi nhìn thấy bên trong cơ thể yêu thú này có hai thanh trường kiếm.
“Grào!”
Thấy Diệp Tinh đánh tới, yêu thú sói khổng lồ này lại tức giận gầm lên rồi xông tới.
“Xèo xòe!”
Kiếm Lãm Nguyệt trong tay Diệp Tinh vung lên, lần này cơ thể yêu thú khổng lồ xuất hiện một vết thương cực lớn.
“Haha, lấy được kiếm Lãm Nguyệt, lực công kích của mình cũng tăng lên rất nhiều.” Trên khuôn mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ tươi cười.
Hắn không ngừng tấn công, lần này tốn không tới mười phút đã giết chết được yêu thú sói này.
Có điều sau khi giết yêu thú không có bảo vật xuất hiện.
Diệp Tinh đợi yêu thú sống lại, tiến lên lần nữa.
“Chiến đấu ở nơi này cũng có hiệu quả rèn luyện rất tốt!”
Diệp Tinh cảm nhận, vừa chiến đấu vừa hoàn thiện công kích của mình, cuối cùng, hắn giết chết yêu thú khổng lồ này lần thứ chín.
Trên cơ thể yêu thú lập tức xuất hiện một đạo quang đoàn.
“Xuất hiện rồi!” khóe miệng Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng, nhanh chóng tiến lên nắm lấy quang đoàn đó.
“Kiếm Lãm Nguyệt: Tăng 8 lực công kích.”
Một dòng thông tin bị Diệp Tinh đọc được.
“Giống hệt nhau?” Diệp Tinh nhìn trường kiếm trong tay.
Trong cơ thể yêu sói cường đại này có hai bảo vật giống nhau.