Tâm tình Diệp Tinh hoàn toàn chìm vào đáy vực sâu.
Ai có thể ngờ Bất Tử giới này lại tràn ngập nguy cơ cơ chứ, từ đầu đến cuối những cơ duyên đều là bố cục của cự thú trước mắt này!
Trước đây Diệp Tinh đã từng nghe Thất sư huynh của mình nói Bất Tử giới vây khốn một con yêu thú, có người từng nghe được bên trong tiếng rống giận dữ, không nghĩ tới đây chính là kẻ đứng sau!
"Ha ha, đã lâu không có vui vẻ như vậy. Bình thường ta nói rất ít đó.” Cự thú cười to nói.
Trong rất nhiều năm qua, nó chưa bao giờ được hạnh phúc như ngày hôm nay.
“Những người đó nhốt ta ở chỗ này, chờ ta chết, nhưng có lẽ cũng không nghĩ tới Arcas ta hiện tại thậm chí còn có khả năng khôi phục đỉnh phong!”
Cự thú hưng phấn trong lòng.
Trên thực tế, khi nó bị nhốt ở nơi này, Tử Vong Đạo Tắc Giới thậm chí còn chưa xuất hiện, nói cách khác, nó chứng kiến toàn bộ quá trình Đạo Tắc Giới từ khi sinh ra đến khi hoàn mỹ hình thành.
Theo nó thấy, đây là đại cơ duyên ông trời cho nó!
"Loảng xoảng!"
Thân thể cự thú vừa động, sau đó lại phát ra từng âm thanh như kim loại va chạm vào nhau.
"Đây là cái gì?"
Ánh mắt Diệp Tinh nhìn lại, sau lưng con cự thú này có từng cái xiềng xích vô cùng to lớn, những xiềng xích này thậm chí thẩm thấu vào làn da của cự thú này. Theo cự thú di động, phù văn trên xiềng xích này chớp động, sau đó tràn vào trong cơ thể cự thú này.
Sau đó, trong mắt cự thú nhất thời lộ ra vẻ thống khổ, diện tích chỗ da mưng mủ lại dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được khuếch tán ra.
- Ngươi không vây khốn được ta đâu!
Cự thú tuy rằng thống khổ, nhưng vẫn ngửa mặt lên trời gào thét.
- Ầm ầm!
Hư không chung quanh nghiền nát, từng luồng khí lưu hỗn độn tuôn ra, hoàn toàn không chịu nổi khí thế dao động khủng bố của cự thú này, có thể tưởng tượng được thực lực của nó rốt cuộc mạnh bao nhiêu!
Một lúc lâu sau cự thú lại khôi phục bình tĩnh, nó nhìn Diệp Tinh, ôn hòa nói: "Diệp Tinh, hiện tại mời ngươi chờ thêm một tháng, một tháng sau, Diệp Tinh ngươi sẽ một lần nữa trở lại vũ trụ, Arcas ta cũng sẽ làm cho cái tên Diệp Tinh của ngươi vang vọng cả vũ trụ!"
Xoẹt...
Trên đạo quang mang trên người cự thú một bỗng nhiên bay ra, trong nháy mắt đi tới trước mặt Diệp Tinh.
- Không hay rồi!
Sắc mặt Diệp Tinh đại biến, muốn tránh né, thế nhưng căn bản trốn không thoát được, trực tiếp bị đạo quang mang này trói buộc.
"Ha ha, quang mang này mặc dù không tính là mạnh, nhưng không đạt tới thực lực bất tử cảnh đỉnh phong thì căn bản không có khả năng tránh thoát được nó, ngươi an tâm chờ đợi là tốt nhất." Cự thú mỉm cười nói.
Xoẹt...
Nói xong, trên người nó hiện ra từng đạo quang văn kỳ dị.
Những quang văn này đang không ngừng rửa sạch thân thể của nó, lức trước khi cùng Diệp Tinh nói chuyện, những quang văn này đang không ngừng phát huy tác dụng.
- Đáng chết! Diệp Tinh nhìn cự thú không để ý tới hắn nữa, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Vị lão quái vật trước mắt này hoàn toàn không biết là từ đâu tới, kế hoạch cạm bẫy lâu như vậy, chỉ để hắn mắc mưu.
"Làm sao bây giờ?" Trong lòng Diệp Tinh có một tia lo lắng.
Hắn không thể tưởng tượng được chuyện ý thức của mình bị xóa bỏ, sau đó ý thức của lão quái vật này chiếm cứ thân thể hắn rồi đi ra ngoài gây sự. Đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì, ai cũng không biết.
“ Chạy trốn kiểu gì đây?” Diệp Tinh không ngừng suy nghĩ trong lòng.
Hắn hiện tại căn bản không thể nhúc nhích, đồng hồ đeo tay không hiện lên được, ngoại trừ linh hồn của hắn chưa bị hạn chế ra, tất cả những thứ khác đều bị hạn chế, đạo tắc đều không thể thúc giục được.
Lúc này coi như là phân thân đạo tắc của hắn cũng đều bị giam cầm.
Lão quái vật trước mắt này biết hắn có thiên phú đạo tắc vận mệnh cường đại, khẳng định cũng biết hắn ngưng tụ được phân thân đạo tắc.
Đạo quang mang trên người này không chỉ giam cầm thân thể của hắn, còn có mấy thứ khác như nhẫn không gian...
"Khí lưu màu xám! Đúng rồi! Khí lưu màu xám!" Diệp Tinh suy nghĩ một chút, ý thức trong nháy mắt chìm vào trong đầu, muốn dẫn động khí lưu màu xám này.
Những khí lưu màu xám là lá bài tẩy lớn nhất của hắn, nói không chừng có thể phát huy tác dụng gì đó.
Thế nhưng, dưới ý thức của hắn, khí lưu màu xám lại không hề có động tĩnh gì.
"Thất bại?" Diệp Tinh càng thêm thất vọng.
Không có cách nào để huy động khí lưu màu xám, hắn căn bản cũng không biết nên làm như thế nào.
"Nhất định không được gấp! Dựa theo lời lão quái vật này nói, còn có một tháng nữa, nhất định sẽ có cách." Diệp Tinh hít sâu một hơi, cố gắng làm cho mình khôi phục bình tĩnh.
Xoẹt...
Cách đó không xa, những quang văn kỳ dị kia đang không ngừng rửa sạch thân thể cự thú Arcas.
Bỗng nhiên một dao động hiện lên, sau đó một con mắt của Arcas lại chậm rãi biến mất.
"Biến mất?" Nhìn tình cảnh trước mắt, Diệp Tinh cả kinh.
Hắn một bên suy tư phương pháp, một bên nhìn biến hóa của con cự thú kia.
......
Bên ngoài, đám người Mặc Uyên vẫn ở khu vực bên trong Bất Tử giới, trên mặt bọn họ có vẻ ngưng trọng, cho dù là tiểu Viên Viên luôn có chút ầm ĩ trên mặt lúc này cũng mang theo một tia bi thương.
- Vẫn là không có bất kỳ phản ứng nào! Mặc Uyên không ngừng nhấp vào đồng hồ đeo tay, sắc mặt âm trầm.
"Hả?" Bỗng nhiên ông ta nhìn về phía đồng hồ đeo tay, trong lòng cả kinh, vội vàng bấm mở ra.
Trong nháy mắt, một người đàn ông trung niên dáng người cường tráng, giống như tộc Long Nhân, trên đầu có sừng rồng, trên người còn có vảy màu vàng, ảo ảnh của ông ta xuất hiện trước mặt Mặc Uyên.