Khi không có việc gì cô thường thích chạy đến Địa Cầu chơi.
Bọn họ rời đi, bên trong cung điện chỉ còn lại có Nguyên Lam và các cao tầng khác của gia tộc Nguyên Lam.
Lúc này nụ cười trên mặt Nguyên Lam biến mất, ông ta nhìn mọi người, trầm giọng nói: "Thông báo xuống dưới, hiện tại toàn lực trợ giúp người Địa Cầu, tận khả năng triển khai hợp tác cùng bọn họ."
"Vâng, Gia chủ!" Rất nhiều cường giả Chân Linh cảnh đều lập tức cung kính đáp.
"Tử Thược." Sau khi nói xong, Nguyên Lam nhìn về phía một người phụ nữ mặc áo giáp màu xanh.
"Gia chủ!" Người phụ nữ cung kính đứng thẳng.
"Những hợp tác này sẽ do bà dẫn đầu, tận khả năng thay đổi ấn tượng của người Địa Cầu đối với bà." Nguyên Lam dặn dò.
"Vâng, Gia chủ." Trên mặt Tử Thược mang theo một tia phức tạp, bà ta nhìn Nguyên Lam, nhịn không được nói: "Gia chủ, Diệp Tinh thật sự được đạo chủ Lăng Hằng thu làm đệ tử sao?"
Từ khi bà ta biết được tin tức này, trong lòng liền bắt đầu khó có thể bình tĩnh.
"Hừ! Đây là tin tức từ trong cung Hạo Nguyên truyền đến, còn có thể là giả sao?" Nguyên Lam trầm giọng nói.
"Diệp Tinh hắn thông qua tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên của thành Thời Không, là tuyệt thế thiên tài mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của nhân loại, mấy vị đứng đầu thế giới đều tranh nhau thu hắn làm đệ tử, cuối cùng bị đạo chủ Lăng Hằng thu làm đồ đệ thành công."
"Đạo chủ Lăng Hằng nắm giữ hai đại đạo, thực lực còn mạnh hơn rất nhiều so với cung chủ Hạo Nguyên, bà nên biết những điều này có nghĩa là gì!"
Vì sao một cường giả Bất Tử cảnh như ông ta lại ra tay cứu đám người Tôn Việt? Không tiếc đối đầu trực diện với một gia tộc bất tử khác? Vì sao lại đối đãi hiền lành với đám người Tôn Việt như vậy?
Nguyên nhân chính là vì ông ta đã biết được tin tức của Diệp Tinh.
Tuyệt thế thiên tài mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của nhân loại, thậm chí được người đứng đầu thế giới cực kỳ cường đại thu làm đệ tử, Diệp Tinh tuyệt đối không đơn giản chỉ là một thiên tài của thành Thời Không như vậy, mà thân phận, địa vị đã muốn xảy ra biến hóa long trời lỡ đất.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần Diệp Tinh không ngã xuống, tương lai tất nhiên sẽ trở thành bá chủ toàn bộ Thiên Lan giới! Thực lực sẽ vượt xa ông ta!
"Tôi biết rồi." Tử Thược gật gật đầu.
Trong mắt bà ta tràn đầy vẻ phức tạp, lúc trước người thanh niên kia đến xin giúp đỡ, bị bà ta đuổi ra cũng không dám nói một câu, mới ngắn ngủn ba mươi mấy năm, đã tỏa sáng vô cùng chói mắt như vậy, thậm chí gia chủ Bất Tử cảnh của bà ta cũng muốn kết giao.
......
"Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?" Trong một quán rượu trong Hệ Ngân Hà, khuôn mặt Hỏa Sâm âm trầm, trong lòng suy tư về nguyên nhân Bất tử Phủ chủ Nguyên Lam ra tay.
Hưu! Hưu!
Bỗng nhiên, hai bóng người nhanh chóng bay tới, đứng ở trước mặt anh ta.
"Cha." Nhìn thấy một người trong đó, Hỏa Sâm vội vàng đứng lên gọi.
Cha của anh ta, cường giả Chân Linh cảnh đỉnh phong, chỉ kém một bước là có thể đột phá đến Bất Tử cảnh, có địa vị rất cao trong gia tộc.
"Hỏa Sâm, lá gan của mày thật sự là quá lớn, đã nói không nên đi trêu chọc người Địa Cầu, hiện tại lại đi trêu chọc?" Cha của Hỏa Sâm, Ba Đạt nhìn con trai của mình, tức giận nói: "Gia chủ có lệnh, hiện tại giam mày vào Hắc Ngục Tinh 1000 năm!"
Nghe đến Hắc Ngục Tinh, Hỏa Sâm biến sắc, trên mặt anh ta theo bản năng lộ ra vẻ sợ hãi, anh ta biết đó là nơi đáng sợ đến thế nào!
"Cha, tại sao chứ?"
Ngoài sự sợ hãi, Hỏa Sâm cũng biết chuyện này kết cục đã định, nếu là gia chủ ra lệnh, không ai có thể thay đổi được.
Anh ta nhìn cha mình, nhịn không được hỏi.
Anh ta tuyệt đối không tin trêu chọc người Địa Cầu sẽ bị trừng phạt nặng như vậy. Dù sao lúc trước cho dù anh ta giết hơn mười người Địa Cầu, gia tộc cũng chỉ là xử phạt tượng trưng anh ta một chút, sau khi xử phạt xong anh ta lại đến Hệ Ngân Hà này.
Nhìn dáng vẻ thất hồn lạc phách của con mình, trái tim Ba Đạt cũng mềm xuống, ông ta thở dài một hơi, nói: "Tiểu Sâm, lần này con thật sự đã gây chuyện."
"Cha, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Hỏa Sâm không cam lòng hỏi: "Cho dù con bị trừng phạt, con cũng muốn biết nguyên nhân."
Ba Đạt lắc lắc đầu, nói: "Mới đây không lâu, Diệp Tinh xông qua tầng thứ sáu tháp Đăng Thiên của thành Thời Không, được khen là tuyệt thế thiên tài mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của nhân loại, hoàn toàn có thể tương đương với Hỗn Vũ."
"Hỗn Vũ?" Nghe vậy sắc mặt Hỏa Sâm hơi thay đổi.
Trong cuộc tuyển chọn thiên tài của Thành Thời Không, Hỗn Vũ bỗng nhiên nổi tiếng, quét ngang toàn bộ thiên tài, không có bất kỳ kẻ nào là đối thủ của anh ta. Lúc trước thiên tài mà anh ta sùng bái nhất chính là Hỗn Vũ, xem đó trở thành mục tiêu hướng tới.
"Sau khi triển lộ ra thiên phú, Diệp Tinh được đạo chủ Lăng Hằng thu làm đệ tử." Ba Đạt nhìn con trai mình, nói: "Mà thực lực của đạo chủ Lăng Hằng này thậm chí vượt qua Cung chủ Hạo Nguyên, nắm giữ hai đại đạo. Hiện tại gia tộc chúng ta tuyệt đối không thể trêu chọc Diệp Tinh."
"Thiên phú tương đương với Hỗn Vũ? Sư phụ còn vượt qua Cung chủ Hạo Nguyên?" Nghe vậy, trên mặt Hỏa Sâm tràn đầy vẻ khiếp sợ, rốt cuộc đã biết nguyên nhân vì sao thái độ của gia tộc bỗng nhiên thay đổi.
Diệp Tinh lúc trước vẫn luôn khiến cho anh ta rất chán ghét thế nhưng lại đạt tới trình độ như vậy.
"Tiểu Sâm, tính tình của con quá mức táo bạo, hiện tại an tâm ở Hắc Ngục Tinh một ngàn năm, rèn giũa tính tình cho tốt đi." Ba Đạt lắc đầu nói: "Vấn đề an toàn con không cần lo lắng, tuy rằng sẽ có nguy hiểm, sẽ chịu chút đau khổ, nhưng mà tính mạng của con tuyệt đối có thể bảo đảm."
"Vâng, cha." Hỏa Sâm nắm nắm tay, nhưng cuối cùng vẫn vô lực buông xuống.
Hiện tại quả thật Diệp Tinh không phải là người bọn họ có thể trêu chọc.