“Ngươi không thể giết ta! Sau lưng ra có lãnh chúa Xà Côn, ông ấy là cường giả Bất Tử Cảnh, ngươi giết ta ông ấy sẽ không tha cho ngươi.” Mặc Đồng sợ hãi nói.
Với sức sống hiện giờ của ông ta, nếu chịu thêm một đấm nữa của Diệp Tinh, chắc chắn sẽ chết ngay lập tức.
Dường như Diệp Tinh không hề biết tới cường giả sau lưng ông ta, vậy nên ông ta vội vàng nói ra.
“Lãnh chúa Xà Côn ư?” lòng Diệp Tinh động một cái.
Vực Tử Hải có bốn cường giả Bất Tử Cảnh, cường giả Bất Tử Cảnh mạnh nhất trong số đó là lãnh chúa Võ Hồn.
Ba kẻ còn lại là cường giả Bất Tử Cảnh bình thường, một trong số đó là lãnh chúa Xà Côn.
Nắm đấm của hắn gần như dừng lại.
Nhìn động tác của Diệp Tinh, trong mắt Mặc Đồng vui mừng.
“Tên yêu thú xa lạ này chắc chắn là từ thế giới bên ngoài tới, không biết cường giả Bất Tử Cảnh sau lưng mình, haha, sức uy hiếp của cường giả Bất Tử Cảnh quả là lớn, giờ hắn đã biết lãnh chúa Xà Côn, chắc chắn sẽ không giết mình!”
Trong mắt lộ ra vẻ vui mừng, lúc này trong lòng Mặc Đồng lại có một sự tức giận đang rít gào: “Sau lần này, cho dù ngươi là ai, ta đều sẽ không tha cho ngươi!”
Trở thành chủ nhân của dãy núi Linh Vũ lâu như vậy, lần đầu tiên ông ta thảm hại như thế, hơn nữa còn trước mặt bao nhiêu người xung quanh như vậy.
Đối với ông ta mà nói, đây chắc chắn là một sự sỉ nhục!
“Vút!”
Chính vào lúc này, bỗng nhiên trong hư không truyền tới một tiếng xé gió, dường như đến cả hư không cũng không chịu nổi, khẽ rung lên.
“Tiếng gì vậy?”
Cảm nhận dao động này một chút, Mặc Đồng lập tức nổi lên nghi ngờ, sau đó ông ta nhìn thấy bàn tay Diệp Tinh lập tức đánh tới.
Một luồng đau đớn truyền khắp toàn thân, công kích khủng bố điên cuồng đánh vào trong đầu ông ta, trong một thời gian cực ngắn, sức sống của ông ta đã cạn kiệt.
Một luồng đau đớn truyền khắp toàn thân, công kích khủng bố điên cuồng đánh vào trong đầu ông ta, trong một thời gian cực ngắn, sức sống của ông ta đã cạn kiệt.
“Sao hắn dám?” trong mắt Mặc Đồng hiện lên sự khiếp sợ, thù hận, không cam lòng, nhưng cũng có chút nghi ngờ.
Diệp Tinh đã biết cường giả Bất Tử Cảnh sau lưng ông ta, vậy mà vẫn dám ra tay?
“Bộp!” thi thể từ trong không trung rơi xuống, đập xuống nền đất.
Âm thanh này, cũng khiến cho mọi người có mặt tại hiện trường khiếp sợ.
“Thủ lĩnh Mặc Đồng bị giết rồi!”
“Thực lực mạnh quá! Chỉ ba đòn tấn công!”
“Lá gan của hắn cũng thật lớn!”
Phải biết, cho dù đảo Hỏa Vân có hai người thực lực mạnh như Mặc Đồng, nhưng cũng không dám ra tay, bởi vì, sau lưng Mặc Đồng có cường giả Bất Tử Cảnh!
Bất Tử Cảnh, có thể miểu sát cực hạn Chân Linh Cảnh!
“Xin lỗi, Bất Tử Cảnh bình thường không có lực uy hiếp với ta.”
Diệp Tinh nhìn thi thể Mặc Đồng rơi trên mặt đất, sắc mặt lạnh lùng,
Ánh mắt hắn nhìn xuống mọi người phía dưới.
“Tất cả mọi người, phục tùng hoặc chết!”
Giọng nói vô cùng lạnh lẽo vang vọng trong không trung!
“Đại nhân, bọn ta đồng ý phục tùng!” người tại hiện trường nơm nớp lo sợ, tất cả đều quỳ xuống, nói.
Trong mắt bọn họ hiện lên sự vui vẻ khi sống sót trở về từ chỗ chết.
Sát thần trước mắt này ngay cả Mặc đồng cũng dám giết, chắc chắn sẽ không để ý tới bọn họ. Nhưng xem tình hình hiện tại có vẻ như vị sát thần này không định ra tay với bọn họ.
Nhìn mọi người quỳ bên dưới, lòng Diệp Tinh rất bình tĩnh.
“Bất Tử Cảnh ư? Không biết có tới nơi này không?”
Trên người hắn có gần một nghìn con Canh Kim trùng, hắn còn ước cường giả Bất Tử Cảnh tới đây.
Cho tới bây giờ, hắn chưa từng giết một Bất Tử Cảnh nào!
Mà mục đích chính của Diệp Tinh là bảo vật trong dãy núi Linh Vũ, nếu tình hình không ổn, tìm cơ hội rời khỏi đây là được.
Có được thiên phú biến đổi, cơ hội rời đi của hắn quá nhiều.
“Mười một người các ngươi, thả linh hồn của mình ra, không được phản kháng!” nhìn mười một người dẫn đầu bên dưới, Diệp Tinh trầm giọng nói.
Nghe vậy, sắc mặt mười một yêu thú Chân Linh Cảnh thay đổi, Diệp Tinh nhưu vậy là muốn khống chế linh hồn bọn họ!
Nếu thật sự bị khống chế, vậy thì sự sống chết của bọn họ chỉ trong một ý niệm của Diệp Tinh.
Nhưng bọn họ không dám làm trái lại, nếu không lựa chọn thả linh hồn của bản thân, vậy thì bọn họ sẽ bị Diệp Tinh giết chết ngay bây giờ.
Mặc dù mười một Chân Linh Cảnh không cam lòng, nhưng cuối cùng tất cả đều khuất phục.
“Ấn kí linh hồn!”
Diệp Tinh phóng thích linh hồn của bản thân, nhanh chóng đóng dấu lên người những yêu thú Chân Linh Cảnh này.
Hiện giờ hắn cũng học được một vài bí tịch đóng dấu linh hồn khác.
Cảm nhận một ý niệm của mình sẽ giết chết mười một người này, trên mặt Diệp Tinh cũng lộ ra một nụ cười.
Đây là Chân Linh Cảnh đó, giờ đây lại dễ dàng bị hắn khống chế, không có chút sức phản kháng nào.
‘”Ra mắt đại nhân!” Mười một người Chân Linh Cảnh này nhìn nhau, mặc dù không cam lòng, nhưng giờ nếu bọn họ đã bị Diệp Tinh khống chế, vậy thì bọn họ cũng nhận mệnh.
“Ta tên Hỏa Diệu.” Diệp Tinh nhìn mấy người, lạnh lùng nói.
Đây là cái tên hắn tùy ý đặt.
“Hỏa Diệu đại nhân!” mười một người vội vàng nói.
Bọn họ nhìn những người khác đang sợ hãi, tức giận nói: “Còn không mau bái kiến Hỏa diệu đại nhân!”
“Bái kiến Hỏa Diệu đại nhân!”
Tất cả mọi người lập tức hô to, quỳ xuống nói.