“Hửm? Còn có cả người quen?” Diệp Tinh nhìn về một phía, có điều chỉ nhìn một cái rồi thôi.
Thân thể hắn lay động, trực tiếp xuất hiện ở vị trí đầu tiên trên hàng ghế,
Một lúc sau, âm thanh xung quanh mới chìm xuống, sau đó người đàn ông trên sàn đấu võ tiến lên, vô cùng kích động nói: “Sự kiện võ đạo lần này, Diệp Tinh đại nhân tự mình tới đây, tôi tin rằng sự kiện võ đạo lần này sẽ trở thành kí ức khó quên nhất của mọi người.”
“Giờ thì xin mời hai người đã tiến vào trận chung kết lần này, Trần Mặc và Trương Đông Cường!”
Rất nhanh, hai người bước lên sàn đấu võ, một người trong đó là chàng trai hơi gầy lúc trước.
“Chiến đấu sắp bắt đầu rồi!”
“Lần này Trần Mặc sẽ thắng, trước đó tất cả các đối thủ đều bị cậu ta quét sạch! Nghe nói Trần Mặc sinh ra trong một gia đình bình thường, vậy nên tất cả những gì đạt được đều dựa vào bản thân mình, cậu ta có thể đi được tới bước cuối cùng đúng là rất khó.”
“Tôi nghĩ Trương Đông Cường sẽ thắng, sau lưng cậu ta có liên minh cửu đại gia tộc lớn mạnh, chắc chắn có rất nhiều lá bài tẩy.”
Mọi người vây xem không ngừng thảo luận.
“Hửm? Trần Mặc này có chút không đúng.” Lúc này Diệp Tinh đang nhìn hai người trên sàn đấu võ, khẽ nhíu mày.
“Trúng độc rồi?”
Hiện giờ hắn mạnh tới mức nào, hoàn toàn có thể tra xét tình hình sức khỏe của Trần Mặc trong nháy mắt.
“Độc này ẩn giấu rất sâu, đoán chừng nếu kém hơn Hư Không Cảnh một chút cũng sẽ không tra ra.” trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng lạnh.
“Diệp Phong, kiểm tra sự kiện võ thuật lần này một chút!” Diệp Tinh trầm giọng nói.
“Anh, ý của anh là?” Nghe vậy, Diệp Phong nháy mắt nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt hơi thay đổi.
“Trần Mặc này trúng độc rồi.” Diệp Tinh trầm giọng nói.
“Trúng độc?” Sự tức giận trên mặt Diệp Phong khó mà che giấu, nói: “Anh, anh yên tâm, em sẽ tra cho ra nhẽ!”
Đây là trận chung kết sự kiện võ thuật đó, vậy mà một thiên tài trong đó lại trúng độc, nếu là trùng hợp thì không sao, nhưng nếu là do người làm ra, vậy ảnh hưởng...
Diệp Phong chỉ cảm thấy mặt mình bị đánh kêu bốp bốp.
Sau khi nói xong, cậu quay người lập tức rời khỏi nơi này.
“Thú vụ, cửu đại gia tộc...” Diệp Tinh tiếp tục ngồi lại nơi này, mặt bình tĩnh xem thi đấu.
“Oành!” “Oành!”
Trên sàn đấu võ, hai bóng dáng không ngừng chiến đấu, Trương Đông Cường tấn công rất mãnh liệt, vẫn luôn không ngừng tiến công.
Về phần Trần Mặc thì tốc độ kinh người, không ngừng tránh né, thỉnh thoảng sẽ đánh ra một đòn tấn công, những đòn tấn công này cực kì mạnh mẽ, thậm chí thỉnh thoảng còn đánh trúng Trương Đông Cường.
“Không hổ là hai đại thiên tài, thực lực mạnh quá!”
“Theo tình hình này, chắc chắn Trần Mặc sẽ giành được thắng lợi!”
“Đúng, rất có khả năng Trần Mặc sẽ thắng!”
“Mọi người xem kìa, tốc độ của Trần Mặc chậm lại rồi!”
Đang bàn tán, bỗng nhiên có một người trong đám người ngạc nhiên hô lên.
Trên sàn đấu, trong mắt Trần Mặc đang không ngừng chiến đấu bỗng hiện lên vẻ đau đớn, tốc độ của cậu ta cũng chậm đi rất nhiều.
“Bộp!”
Vùng ngực bị chân đạp trúng, cả người lập tức bay ra ngoài.
“Anh!” một nơi dưới sàn đấu võ, cô gái Trần Tiểu Như bên cạnh người đàn ông trung nên lập tức lộ ra vẻ mặt hoảng hốt.
“Tiểu Mặc.” Trên mặt người đàn ông cũng lộ ra vẻ lo lắng.
“Không ổn!” Trên sàn đấu võ, sắc mặt Trần Mặc thay đổi, muốn phản kháng, nhưng rõ ràng không chống đỡ nổi, bị Trương Đông Cường liên tục đánh trúng.
“Bộp!”
Lại một cước, Trần Mặc bị đá bay ra khỏi sàn đấu võ,
“Vậy mà Trương Đông Cường lại thắng!”
“Vừa nãy Trần Mặc tránh chậm một chút, bị Trương Đông Cường tìm được cơ hội. Đánh ra công kích mãnh liệt.”
Mọi người vây xem lắc đầu.
“Chiến đấu rất xuất sắc!” Người đàn ông trên sàn đấu võ bước lên trước, cười nói: “Trương Đông Cường, Trần Mặc, hai người đều rất mạnh, có điều tôi tuyên bố, quán quân của sự kiện võ đạo lần này, người giành chiến thắng chung cuộc là Trương Đông Cường.”
“Kết thúc rồi!”
“Liên tục tuyển chọn hơn một tháng, cuối cùng cũng tìm ra được ai là người chiến thắng cuối cùng.”
“Haha, chiến đấu là thứ yếu, vậy mà tôi có thể gặp được Diệp Tinh đại nhân ở đây! Hôm nay tôi gọi bạn tôi cùng đi xem cuộc đấu, cậu ta không đồng ý đi, đợi tôi trở về kể lại, chắc chắn cậu ta sẽ hối hận tới chết!”
“Trông Diệp Tinh đại nhân trẻ quá.”
“Đó là điều đương nhiên, thiên phú của Diệp Tinh đại nhân mạnh mẽ, tương lai chắc chắn sẽ trở thành cường giả có tuổi thọ vĩnh hằng! Tới lúc đó bất kì ai trong Thiên Lan Giới cũng không dám chọc tới người trái đất chúng ta!”
Mọi người thảo luận, bọn họ nhìn bóng Diệp Tinh phía xa, trong mắt lộ ra vẻ kích động và sùng bái.
Diệp Tinh là niềm kiêu ngạo lớn nhất của người trái đất bọn họ, cũng là ngọn núi lớn nhất mà bọn họ có thể dựa vào khi hành tẩu trong vũ trụ.
Soạt!
Trận đấu kết thúc, bóng Diệp Tinh biến mất không thấy.
“Diệp Tinh đại nhân đi rồi?”
“Chúng ta cũng đi thôi.”
Thấy bỗng Diệp Tinh biến mất, lúc này tất cả mọi người ở hiện trường mới rời đi.
“Đi rồi?” Người đàn ông trung niên nhìn về phía Diệp Tinh, trong mắt lóe lên sự phức tạp.
Có điều anh ta nhìn chàng trai gầy còm đi tới, lại nhanh chóng bước tới đó.
“Tiểu Mặc, cháu không sao chứ?” Người đàn ông trung niên vội vàng hỏi.
“Ông, cháu không sao.” Trần Mặc lau máu trên khóe miệng, lắc đầu nói.
“Anh, anh còn nói không sao!” Cô gái Trần Tiểu Như lo lắng nói: “Chúng ta về nhà, để chú hai chữa trụ cho anh.”
“Được.” Trần Mặc nhìn em gái mình, khẽ cười gật đầu.
Đi trên đường, người đàn ông trung niên rất im lặng, nhưng Trần Tiểu như lại nói không ngừng.