“Trên thế giới này có một vài chuyện không thể tượng tượng được, ví dụ như điều mà con đang làm đây.”
Uỳnh!
Nói xong, tâm niệm Diệp Tinh động một cái, cơ thể hắn nháy mắt xuất hiện một ngọn lửa, không ngừng xoay tròn xung quanh hắn.
“Tiểu Tinh!”
Thấy Diệp Tinh bỗng nhiên bị lửa đốt, Diệp Kiến An và Lưu Mai bị dọa suýt chút nữa hô lên.
“Kiến An, nước, mau đi lấy nước.” Lưu Mai vô cùng hoảng hốt nói.
“Ba, mẹ, hai người không cần lo lắng, ngọn lửa này không tạo cho con bất kỳ thương tổn nào, con có thể tùy ý khống chế.” Lòng Diệp Tinh động một cái, sau đó ngọn lửa trên thân tụ thành một đám, sau đó lại bay tới tủ lạnh cách đó không xa.
Dưới ngọn lửa này, vậy mà chiếc tủ lạnh lại bay lên.
Nhìn mắt ba mẹ mình đầy vẻ khiếp sợ, Diệp Tinh nghiêm túc nói: “Ba, mẹ, hai người đã nhìn thấy năng lực của con rồi, bốn mươi lăm ngày say bóng tối sẽ giáng xuống, tới lúc đó sẽ xuất hiện rất nhiều công pháp, rất nhiều người có thể luyện tơi trình độ của con.”
Lúc này Diệp Kiến An và Lưu Mai thật sự kinh sợ.
Con trai mình có thể tùy ý khống chế lửa, hơn nữa còn có thể nhấc tủ lạnh ở phía xa lên, đây quả thực là cảnh tượng trong truyền thuyết.
Có điều sau khi thấy năng lực của Diệp Tinh, trong lòng Diệp Kiến An và Lưu Mai cũng không khỏi tin tưởng vài phần. Nếu thật sự như lời hắn nói, vậy chắc chắn thế giới sẽ xảy ra sự biến hóa khổng lồ.
Trong lòng bọn họ cũng ý thức được sự việc nghiêm trọng tới mức nào.
Nếu mặt trời thật sự biến mất như lời Diệp Tinh nói, cả địa cầu chìm vào bóng tối, đoán rằng thế giới sẽ nhanh chóng rơi vào khủng hoảng, tình huống lúc đó thế nào, không ai biết được!
“Tiểu Tinh, chúng ta lập tức liên lạc với mấy người chú út, cậu út.” Diệp Kiến An, Lưu Mai nhanh chóng nói.
“Vâng, ba mẹ, những việc này tuyệt đối không được để lộ ra ngoài, một khi lộ ra, không chừng chúng ta sẽ bị xem như người lan truyền tin đồn vô căn cứ, như vậy hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.” Diệp Tinh dặn dò.
“Chúng ta biết rồi! Mấy người cậu út, chút út con không cần nói nữa, mẹ và ba con sẽ có cách để bọn họ đều tới Tây An.” Lưu Mai nhìn con trai mình, nói.
Rất nhanh, cả nhà chú út và cả nhà cậu út, cùng với ông bà nội, ông bà ngoại đều tụ tập lại một chỗ.
Hiện giờ đang là kỳ nghỉ hè, con trai Diệp Phong của nhà chú út Diệp Tinh, còn có chị họ Diệp Tinh – Diệp Thiến Thiến, em họ Diệp Tinh – Lưu Tiểu An đều đang ở nhà.
Mọi người tập hợp lại, cả nhà lập tức ngồi máy bay tới Tây An, bọn họ nhanh chóng tới tiểu khu Thư Hương.
“Ông chủ.” Giang Lam Thành nhìn thấy Diệp Tinh, bước tới.
Diệp Tinh gật đầu với ông ta, sau đó sắp xếp tốt cho mấy người ba mẹ.
“Ba, mẹ, mọi người cứ ở đây đi, thức ăn, nước, thuốc vân vân,... con đã mua một lượng lớn, cố ý chất trong mấy gian phòng, đây là chìa khóa, những phòng khác đều là thức ăn thường dùng.” Diệp Tinh nói.
Ngày tận thế đen tối, thức ăn là quan trọng nhất.
“Tiểu Tinh, chúng ta biết rồi!” Diệp Kiến An gật đầu, nói: “Con yên tâm đi làm việc của mình đi.”
Sau khi sắp xếp cho ba mẹ xong, Diệp Tinh lại ra ngoài, nhìn thấy Giang Lam Thành.
“Ông chủ.” Giang Lam Thành hô lên.
Nhìn Giang Lam Thành, Diệp Tinh trực tiếp hỏi: “Lam Thành, hiện giờ công nhân của công ty tới từ những nơi nào?”
Giang Lam Thành ngây ra, không hiểu sao Diệp Tinh lại hỏi vấn đề này, ông ta nghĩ một chút, nói: “Hơn nửa số người trong công ty là người Tây An, chỉ có một phần nhỏ là người tỉnh khác.”
Gật đầu, Diệp Tinh trực tiếp phân phó: “Tòa số 5, số 6 tiểu khu Thư Hương là nhà kí túc chuyên dùng cho nhân viên bảo vệ của công ty, ông bố trí một chút, mỗi một người của công ty ở lại đều có thể sắp xếp cho người nhà tới ở. Rời khỏi công ty trực tiếp thu lại phòng.”
Nghe Diệp Tinh nói vậy, trên mặt Giang Lam Thành lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Điều kiện của tiểu khu Thư Hương rất tốt, hiện giờ giá nhà ở đang ngày càng cao, rất nhiều người một tháng phải bỏ ra một số tiền lớn để thuê phòng.
Ngya cả nơi ở của ông ta hiện giờ đều mua từ mấy chục năm trước, rất cũ nát, nhưng nhà mới thì không mua nổi, chỉ có thể một nhà ba người tiếp tục ở trong ngôi nhà cũ nát đó.
Mà nơi này cách trường con gái ông cũng gần, hơn nữa bước hai bước là về tới nhà, rất tiện,
“Ông chủ, tôi lập tức đi sắp xếp!” Giang Lam Thành vui vẻ nói.
Nhìn Giang Lam Thành rời đi, trong lòng Diệp Tinh im lặng suy nghĩ tính toán của bản thân.
Mong đợi những bảo vệ này bảo vệ tiểu khu an toàn, cách tốt nhất là sắp xếp luôn người nhà của họ ở trong tiểu khu này.
Ngày tận thế đen tối bùng phát, thế giới khủng hoảng, ai sẽ làm việc cho người khác? Tới lúc đó người của công ty bảo vệ gần như sẽ lựa chọn quay về nhà mình.
Bây giờ, sắp xếp hết người nhà của họ ở đây, cho dù bọn họ không phải bảo vệ, cũng sẽ liều mạng để bảo vệ nơi này.
...