Mấy trăm vạn năm qua, vẫn chưa có thiên tài nào bước lên được.
Thầm nghĩ, Hỗn Hoàng bước lên phía trước, anh ta lơ đễnh ngẩng đầu một chút.
Ầm!
Nhất thời, Hỗn Hoàng ngây cả người, trong mắt lộ ra một vẻ khó tin hiếm thấy.
1. Hỗn Hoàng, Tinh Nguyên Tông, bậc thang thứ 280.
2. Hỗn Vũ, Phái Kim Xà, bậc thang thứ 263
3. Diệp Tinh, Phái Thương Ưng, bậc thang thứ 262
4. Sâm Mạc, Phái Thanh Điểu, bậc thang thứ 233
5. Chiến La, Phái Âm Cưu, bậc thang thứ 232
6. Lư Vân Đạt, Phái Mãnh Hổ, bậc thang thứ 227
7. Lâm Tiểu Ngư...
8. Đồng Mục Sâm...
9. Vô Ngân...
10. Lăm Khảm, Phái Mục Ngưu, bậc thang thứ 209
...
Rất nhiều bài danh xuất hiện ở trước mắt anh ta.
"Những người này là ai? Thanh Hồn bọn họ đâu rồi?" Hỗn Hoàng hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Anh ta xem tiếp bên dưới bảng danh sách, lúc này Thanh Hồn, Mộc Thanh Vũ, các thiên tài ở mười vị trí đầu vậy mà hoàn toàn không còn thấy tung tích!
Lúc trước Hỗn Hoàng leo lên từng bậc thang một, chuyên tâm lĩnh ngộ truyền thừa, căn bản không chú ý tới bảng danh sách, bởi vì anh ta tự tin tuyệt đối không có ai có thể đuổi kịp anh ta! Việc chú ý đến bảng danh sách là không cần thiết.
Nhưng bây giờ...
Hỗn Hoàng nhìn Hỗn Vũ ở vị trí thứ hai và Diệp Tinh ở vị trí thứ ba trên bảng trên danh sách, lúc này bọn họ đều đã đi tới hơn hai trăm sáu mươi bậc thang, thậm chí chỉ còn cách anh ta mười mấy bậc thang.
"Hai người này rốt cuộc là ai? Vậy mà đi được hai trăm sáu mươi mấy bậc thang rồi sao?" Vẻ mặt Hỗn Hoàng trở nên trầm mặc.
Hiện tại xếp hạng thứ mười chín cũng đã bước lên bậc thang thứ hai trăm rồi, dựa theo suy đoán của anh ta, Thanh Hồn bọn họ chắc chắn là không vượt lên được rồi.
Có thể vượt qua hai trăm tầng, mười mấy người này đều là thiên tài, mà Hỗn Vũ và Diệp Tinh thậm chí còn là tuyệt thế thiên tài, thế nhưng những người này anh ta cho tới bây giờ vậy mà chưa nghe nói qua.
Thầm ngh, trên người Hỗn Hoàng bỗng nhiên cảm thấy một chút áp lực.
Hỗn Hoàng là đệ nhất thiên tài của thế giới Tinh Nguyên, có tư chất đạo chủ, kiêu ngạo đến mức nào?
Anh ta từ khi còn bé đã thể hiện ra thiên phú vô cùng mạnh mẽ, vượt xa thiên tài cùng thế hệ, không có bất kỳ người nào là đối thủ của anh thủ.
Bất luận là nơi nào, anh ta chỉ cần xuất hiện thôi đã là sự hiện diện khiến mọi người đều phải chú ý, cho dù Thanh Hồn bọn người ở trước mặt anh ta cũng sẽ trở nên không có gì nổi bật.
Trong lòng anh ta không coi ai là đối thủ của mình, mà anh ta từ xưa đến nay cũng cho rằng bản thân không hề có đối thủ.
Nhưng Hỗn Vũ và Diệp Tinh xuất hiện, lại khiến cho anh ta lần thứ đầu tiên cảm nhận được một chút áp lực.
"Ta hiện tại còn dẫn trước mười mấy tầng, bậc thang Tinh Nguyên càng về sau càng khó, ta vẫn đang chiếm theo ưu thế rất lớn." Hỗn Hoàng thầm nhủ trong lòng, anh ta điều chỉnh lại tâm trạng, tiếp tục an tâm lĩnh ngộ.
...
Thời gian trôi qua, thành tích của Hỗn Vũ, Diệp Tinh cùng Hỗn Hoàng càng ngày càng gần nhau.
"Lại tiến lên rồi! Hỗn Vũ, Diệp Tinh tốc độ vẫn là rất nhanh, đều leo lên bậc bậc thang thứ hai trăm bảy mươi rồi!"
"Bọn họ và Hỗn Hoàng chỉ chênh nhau có mười lăm bậc thang, không, mười bốn bậc rồi."
...
"Mười hai bậc."
...
"Chín bậc rồi."
...
Đông đảo người đang xem bảng danh sách bậc thang Tinh Nguyên không ngừng phát ra từng đợt tiếng kinh hô, trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ kinh ngạc, Hỗn Hoàng vô địch vậy mà nhanh chóng bị đuổi kịp rồi.
"Các ngươi nói xem Hỗn Hoàng có thể bị vượt qua hay không?"
"Có một chút khả năng!"
"Ta chưa từng có nghĩ tới Hỗn Hoàng sẽ bị vượt qua!"
Vô số người bàn tán.
Lúc này mấy vị nam tử cường giả Bất tử cảnh khoác áo bào vàng cũng mang nét mặt thận trọng.
"Kim Vụ, theo chiều hướng thế này Hỗn Hoàng khó có thể giữ được hạng nhất rồi." Bá Lâm trầm giọng nói.
Hiện tại những tông phái này của bọn họ chỉ có một mình Hỗn Hoàng trên bảng danh sách.
"Thế lực kia ra tay, Hỗn Hoàng không thể giữ được hạng nhất là chuyện rất bình thường. Mấy triệu năm trước cũng có một vài thiên tài thông qua bậc thang Tinh Nguyên thứ ba trăm." Kim Vụ gật đầu nói: "Ta chỉ lo lắng Hỗn Hoàng sẽ không giữ được bình tĩnh, chịu ảnh hưởng rất lớn."
Trước đó Thanh Hồn cũng bị ảnh hưởng.
Nếu là lĩnh ngộ bình thường, cực hạn của Thanh Hồn tuyệt đối không chỉ có một trăm bảy mươi bậc thang.
Ánh mắt Kim Vụ nhìn chằm chằm bảng danh sách, thầm nghĩ trong lòng: "Hỗn Hoàng, đừng để cho ta thất vọng a."
Thời khắc hiện tại, nếu như Hỗn Hoàng bị ảnh hưởng, rất có khả năng sẽ không thể đi lên đến bậc thang thứ ba trăm.
...
Thời gian trôi qua, bậc thang đã thông qua của mỗi người vẫn đang tăng thêm, lúc này Hỗn Vũ cùng Diệp Tinh cách Hỗn Hoàng chỉ chênh nhau có một hai bậc thang.
"Sắp đuổi kịp ra rồi ư?" Hỗn Hoàng nhìn hai bóng người mơ hồ đằng sau, trên mặt có chút ngưng trọng.
"Ta không thể nóng vội! Với bậc thang Tinh Nguyên nhất định phải cố gắng giữ cho tâm bình tĩnh, càng nóng vội chỉ sẽ khiến cho hiệu quả càng thấp!"
Tuy rằng trong lòng không muốn mình bị vượt qua, nhưng là Hỗn Hoàng cũng biết mình không thể sốt ruột!
Xét về thiên phú, anh ta ở thế giới Tinh Nguyên tuyệt đối là thứ nhất, xét về tâm tính, anh ta cũng tuyệt đối đứng ở đỉnh phong, nếu không cũng không có khả năng đạt được truyền thừa Đạo Chủ cảnh cường giả kia.
Hít sâu một hơi, Hỗn Hoàng tiếp tục bước lên bên trên một bậc cầu thang.
Ầm!