Tiến vào trong thất trọng thiên, một năm hắn có thể nhận được hai cơ hội truyền thừa tháp đại đạo Tam Thiên!
“Có điều, chủ nhân muốn trực tiếp tiến vào thất trọng thiên phải hoàn thành một bài khảo nghiệm nhỏ.” ảo ảnh số 11 lại nói.
“Ồ? Khảo nghiệm gì?” Diệp Tinh hỏi.
“Rất đơn giản, đó chính là đấu với Hỗn Vũ một trận.” ảo ảnh số 11 cười nói.
“Đấu với Hỗn Vũ?” nghe vậy, Diệp Tinh lại ngây ra.
“Chủ nhân, cuộc đấu chính là một ngày sau, sau khi chiến đấu kết thúc, không cần biết ai thắng ai thua, ngài đều có thể tiến vào trong thất trọng thiên.” ảo ảnh số 11 cười nói.
Diệp Tinh gật đầu.
“Hỗn Vũ ư?” trong mắt hắn lóe lên một tia sáng.
Lần trước hắn chiến đấu với Hỗn Vũ chính là trong cuộc tuyển chọn cuối cùng của thành Thời Không, lúc đó hắn hoàn toàn bị Hỗn Vũ miểu sát, căn bản không có chút sức phản kháng nào.
Không chỉ là Hỗn Vũ, cho dù đối mặt với mấy người Vô Ngân, Đồng Mục Sâm, hắn cũng không có bất cứ lực phản kháng nào.
Nhưng giờ đây đã hai mươi mấy năm trôi qua, thực lực của hắn cũng đã thay đổi long trời lở đất!
...
Đây là một tòa cung điện cực lớn, trên sân thượng của cung điện, một bóng người đang ngồi khoanh chân, anh ta ngẩng đầu nhìn bí văn kì lạ đang lóe lên trên không trung, không nhìn ra trong lòng đang suy nghĩ gì.
“Hỗn Vũ!”
Bỗng nhiên, một giọng nói bỗng nhiên vang lên.
Vút!
Hư không dao động, sau đó một cường giả lập tức xuất hiện.
Đây là một người đàn ông tóc buông xõa, thân cao ba mươi mấy mét, vóc dáng cao gầy, mặt mũi trông rất bình thường, nhưng hai con mắt lại giống như một ngôi sao hủy diệt, khiến người ta không tự chủ được mà cảm thấy một cỗ áp lực, không dám nhìn thẳng.
Thấy người tới, Hỗn Vũ vội vàng đứng dậy, vô cùng cung kính nói: “Thầy.”
Người tới là thầy của anh ta – Linh Diệt đạo chủ.
Linh Diệt nhìn đệ tử của mình, nói: “Sao? Bị Diệp Tinh đuổi kịp rồi, có áp lực rồi?”
“Thầy...” Hỗn Vũ muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại ngừng lại.
Diệp Tinh quả thật đã cho anh ta một áp lực rất lớn.
Hai mươi mấy năm trước, thực lực của anh ta hoàn toàn nghiền ép Diệp Tinh, nhưng chỉ hai mươi mấy năm sau, Diệp Tinh đã nhanh chóng đuổi kịp anh ta, giờ đây thực lực hoàn toàn ngang với anh ta.
Thiên phú của anh ta mạnh mẽ, trước giờ đều bỏ xa những người khác, giờ đây lại bị người khác đuổi kịp, đây là một cảm giác trước giờ chưa từng có.
Trước đó Diệp Tinh chậm hơn anh ta một tầng, anh ta còn cảm thấy ổn một chút, nhưng giờ đây, thậm chí thực lực của Diệp Tinh có khả năng không kém hơn anh t a, trong lòng anh ta căn bản là khó mà giữ được bình tĩnh.
“Ngươi nên thấy may mắn khi có một đối thủ như Diệp Tinh.” Đạo chủ Linh Diệt trầm giọng nói: “Có áp lực, mới biết bản thân mình chưa cố gắng đủ, như vậy mới có thể nhanh chóng tiến bộ.”
Diệp Tinh im lặng một lát, nói: “Thầy, con biết rồi.”
“Ừm.” Đạo chủ Linh Diệt gật đầu, đệ tử này của ông ta rất ít nói, nhưng rất có chủ kiến, ông ta chỉ cần nhắc nhở một câu là được, tin chắc Hỗn Vũ sẽ có thể tự mình nghĩ thông.
“Thế nào? Có nắm chắc đấu với Diệp Tinh một trận không?” Đạo chủ Linh Diệt hỏi.
Hỗn Vũ hơi suy nghĩ một chút, nói: “Thầy, đệ tử sẽ dốc hết sức.”
Anh ta nhận được tin tức mà thành Thời Không gửi tới.
“Ừm.” Đạo chủ Linh Diệt gật đầu.
Vút!
Bóng ông ta lập tức biến mất.
Trên sân thượng, chỉ còn lại một mình Hỗn Vũ đứng đó.
“Diệp Tinh? Không biết rốt cuộc thực lực của ngươi hiện giờ thế nào?” trong mắt anh ra lóe lên một tia sáng khiếp người.
“Không cần biết thế nào, cuộc đấu này chắc chắn ta sẽ không thua!”
... . Đọc tru𝘺ệ𝗇 tại ~ t r u m t r u 𝘺 e 𝗇.V𝖭 ~
Phủ đệ đạo chủ Lăng Hằng, Diệp Tinh cung kính đứng đó, nhìn đạo chủ Lăng Hằng thi triển đạo tắc.
“Hóa ra là như vậy.” Diệp Tinh xem rất chăm chú, trong mắt lộ ra hưng phấn.
Nửa tiếng sau, đạo chủ Lăng Hằng dừng lại.
“Cảm ơn thầy đã chỉ bảo.” Diệp Tinh cung kính nói.
Thời gian chỉ dạy ngắn ngủi, nhưng hắn lại hiểu rõ hơn về đạo tắc không gian và sinh mệnh.
Đạo chủ Lăng Hằng nhìn Diệp Tinh, cười khẽ nói: “Diệp Tinh, mấy tiếng nữa thôi là ngươi phải chiến đấu với Hỗn Vũ rồi, người theo dõi trận đấu này rất đông, có cảm thấy áp lực không?”
Diệp Tinh lắc đầu, nói: “Thầy, đệ tử không hề cảm thấy áp lực, cho dù thắng hay thua, đệ tử đều dốc thực lực mạnh nhất của mình ra.”
Hắn vốn luôn rớt phía sau Hỗn Vũ, cho dù thua cũng chẳng ảnh hưởng gì tới hắn.
Tương đối mà nói, Hỗn Vũ luôn ở vị trí thứ nhất áp lực hơn hắn nhiều.
“Có suy nghĩ như vậy là đúng.” đạo chủ Lăng Hằng cười gật đầu, nói: “Vi sư mong chờ được xem một trận đấu quyết liệt.”
...
Mấy tiếng đồng hồ nhanh chóng trôi qua.
Đây là một sàn đấu võ khổng lồ, xung quanh sàn đấu, lúc này đã có rất nhiều người vây quanh.
“Nhiều người như vậy ư.”
“Hôm nay là cuộc chiến giữa Diệp Tinh và Hỗn Vũ đó, hiện giờ hai người họ đều xông qua tầng thứ chín, phải cả trăm triệu năm lịch sử thành Thời Không chưa xuất hiện rồi! Mà giờ đây thời gian bồi dưỡng Đạo Tắc Cảnh vẫn còn bảy mươi mấy năm nữa! Nói không chừng bọn họ có thể xông qua tầng thứ mười!”
“Tầng thứ mười là kỉ lục của thành Thời Không đó!