“Cậu thả tin tức ra trước, nói rằng tôi có ý muốn bán đi, đoán chừng sẽ có vài tập đoàn lớn hứng thú, đến lúc đó nói chuyện với bọn họ trước.”
Kế hoạch thực hiện lâu như vậy, cũng đến lúc thu hoạch rồi.
“Vâng, ông chủ.” Mặc dù Trần Quân Nam nghi ngờ, nhưng vẫn gật đầu.
Anh ta cảm thấy mình càng ngày càng không hiểu suy nghĩ của Diệp Tinh nữa.
...
Thế giới bên ngoài vẫn đang phát triển bình thường, mà bỗng nhiên một tin tức từ đầu tư Tinh Nguyên bí mật truyền ra, truyền tới các xí nghiệp lớn, lập tức dấy lên một làn sóng lớn.
Rời khỏi đầu tư Tinh Nguyên chỉ mới một tiếng đồng hồ, Diệp Tinh liền nhận được điện thoại, là Chu Kinh Thiên gọi tới.
“Chu tổng, có việc gì sao?” Diệp Tinh nhận điện thoại, hỏi.
“Diệp tiên sinh, tôi vừa nhận được tin tức, nói cậu muốn bán công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu?” Tiếng Chu Kinh Thiên truyền tới.
Diệp Tinh cười, nói: “Lẽ nào Chu tổng có hứng thú?”
“Vậy mà tin tức này lại là thật!” Chu Kinh Thiên nghe Diệp Tinh nói vậy, xác định tính chân thực của tin tức, trong mắt ông ta tràn ngập sự kinh ngạc.
Có điều ngữ khí của Diệp Tinh như trêu đùa, Chu Kinh Thiên cười khổ: “Tôi không mua nổi.”
Bất kỳ một app nào giá trị cũng vượt xa tài sản của Chu gia bọn họ.
“Không mua nổi có thể hợp tác với công ty khác.” Diệp Tinh khẽ cười nói.
Công ty có thể ra toàn bộ giá mua công ty của hắn quá ít, có điều mấy xí nghiệp lớn hoàn toàn có thể hợp tác lại với nhau, dựa theo số vốn khác nhau mà nắm giữ cổ phần khác nhau, đây cũng là một cách rất tốt.
Chu Kinh Thiên lắc đầu, có điều ông ta nói tiếp: “Tôi không mua nổi, nhưng tôi chiết có người chắc chắn có hứng thú, nếu Diệp tiên sinh có thời gian, tôi có thể giúp cậu hẹn gặp.”
Diệp Tinh nghe vậy, gật đầu nói: “Chiều ngày kia tôi có thời gian, nếu có thể hẹn được, Chu tổng báo với tôi một tiếng.”
“Được!” Chu Kinh Thiên gật đầu, nói: “Để tôi sắp xếp.”
Nói vài câu, Chu Kinh Thiên cúp máy.
Thực tế thời gian của Diệp Tinh rất nhiều, có điều nó như vậy rõ ràng thể hiện mình vội vàng muốn bán công ty, vậy nên chắc chắn hắn sẽ không thể hiện ra.
...
Thời gian trôi qua cực nhanh, rất nhanh đã tưới thứ tư.
Trong phòng bao khách sạn, Diệp Tinh bước vào, lúc này nơi đây đã có vài người, trừ Chu Kinh Thiên đang ngồi ra, còn có một người đàn ông trung niên trông đã bốn mươi mấy tuổi.
“Diệp Tinh.” Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Tinh, đứng dậy, trên mặt lộ ra một nụ cười.
“Diệp Tinh, giới thiệu với cậu, vị này là tổng giám đốc tập đoàn Thanh Diệp – Tần Tông Lâm.” Chu Kinh Thiên cười nói.
“Tập đoàn Thanh Diệp?” Đầu Diệp Tinh lập tức nhớ ra đóa hoa xinh đẹp hiếm có đó, cô gái Tần Nhược Hi có suy nghĩ không giống người thường, khóe miệng hắn nhếch lên thành một nụ cười, nói: “Giám đốc Tần, xin chào.”
“Haha, đúng là tuổi trẻ tài cao.” Tần Tông Lâm nhìn Diệp Tinh cười, nói.
“Đáng tiếc.” Nhưng nói xong, ông ta lại vô cớ than thở.
Trong lòng Diệp Tinh động một cái, Tần Tông Lâm này dường như biết chuyện giữa hắn và Tần Nhược Hi.
“Ồ? Trước đây giám đốc Tần và Diệp tiên sinh quen nhau ư? Tại sao lại nói như vậy?” Chu Kinh Thiên nghe Tần Tông Lâm nói vậy, tò mò hỏi.
Tần Tông Lâm cười, lắc đầu: “Chỉ là có chút duyên phận mà thôi.”
Hắn cũng không nói gì nhiều.
Ba người khách sáo vài câu, sau đó đều ngồi xuống.
Tần Tông Lâm nhìn Diệp Tinh, cũng không nói lời thừa thãi, trực tiếp nói: “Diệp Tinh, cậu chuẩn bị bán cả hai công ty công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu?”
Anh mắt ông ta sáng quắc, tóc chải chuốt cầu kỳ, lúc nghiêm túc nói chuyện cả người đem theo một vẻ uy nghiêm.
Nếu là chàng trai bình thường, đoán chừng không dám nhìn ông ta một cái.
“Đúng là có suy nghĩ.” Diệp Tinh gật đầu.
Hắn bê ly trà lên uống một ngụm, không để ý tới khí thế áp bức của Tần Tông Lâm.
“Tôi có ý muốn thu mua.” Tần Tông Lâm cười nói.
Tập đoàn Thanh Diệp bao gồm các ngành nghề lớn, bất động sản, siêu thị, quần áo, điện tử, vân vân,... mỗi một ngành hàng gần như đều đứng trên đỉnh của Hoa Hạ.
Đây mới đúng là ông trùm của xí nghiệp Hoa Hạ, cho dù lấy ra hơn chục tỷ cũng là điều có thể.
“Nếu tôi đã có suy nghĩ, vậy thì đạt tới yêu cầu của tôi thì chắc chắn tôi sẽ bán.” Diệp Tinh khẽ cười, nói: ”Tần tổng chuẩn bị ra cái giá thế nào?”
Tần Tông Lâm cười khẽ, nói: ”Hiện giờ theo đánh giá thị trường, app hỗ trợ học tập khoảng 12 tỷ, app trị liệu sức khỏe khoảng 16 tỷ, cộng lại là 28 tỷ. Nói thẳng ra, những sản phẩm khác của công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu chẳng ra sao, cộng tất cả lại tôi có thể trả cậu 7 tỷ, vậy nên tổng giá thu mua là 35 tỷ!”
Tần Tông Lâm đã sớm tìm hiểu rõ ràng nhưng việc này.
Diệp Tinh nghe vậy, cười nói: “Tần tổng, hiện giờ giá thị trường của hia app này rõ ràng đang không ngừng tăng lên, số lượng người đăng ký vẫn đang tăng, chỉ vẻn vẹn một năm đã phát triển tới bước ngày hôm nay, gần 30 tỷ, tình hình tương lai có thể tưởng tượng ra được. Hơn nữa trước đây tôi mua công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu tốn 9.5 tỷ, Tần tổng thì hay rồi, trực tiếp chém rớt hai tỷ mấy!”