"Tông chủ, đây là Hắc Diệu Thạch mới ở chỗ Tử Vong cốc đào ra, Thành Thạch Nghiêu chúng ta được chia 130 viên."
Người đàn ông trung niên vung tay phải lên, nhất thời từng viên Hắc Diệu Thạch xuất hiện, lúc này trên mặt Hắc Diệu Thạch còn mơ hồ tản ra một cỗ sát khí.
- Oanh!
Tất cả mọi người đều đang nhìn, lúc này ở phía dưới khuôn mặt Diệp Tinh bình tĩnh, thế nhưng đáy mắt sâu trong lòng lại có một tia lo lắng.
Ở bên trong nhẫn không gian của hắn, một cái kén màu đen kỳ dị bỗng nhiên dao động, mặt trên phát ánh sáng màu đen, dường như muốn lao ra nhẫn không gian.
Cái kén màu đen này đã nằm ở bên trong nhẫn không gian của Diệp Tinh rất lâu, vẫn luôn không có dao động, hiện tại lại sinh ra phản ứng.
- Yên tĩnh một chút! Sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến, vận dụng đạo tắc tiến hành áp chế!
Hiện tại cái kén đen này lao ra, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Kén màu đen dưới sự áp chế của Diệp Tinh không ngừng giãy dụa, nhưng lại không tránh thoát được.Hiện tại thực lực của Diệp Tinh so với mười mấy năm trước cường đại hơn nhiều lắm.
Thấy kén đen dễ dàng bị áp chế, Diệp Tinh cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Tử Vong cốc? Trước đó mấy chục viên Hắc Diệu Thạch cũng không có khiến kén đen có động tĩnh gì, hiện tại lại có? Những Hắc Diệu Thạch đến từ Tử Vong cốc này có chỗ nào khác nhau sao?" Diệp Tinh âm thầm nói trong lòng.
Hắn nhìn những Hắc Diệu Thạch này, trong lòng cũng có khát vọng, đây chính là 130 viên Hắc Diệu Thạch, tuyệt đối đủ để cho hắn hấp thu.
"Lần này Tử Vong cốc đào được rất nhiều." Hồn Huyền nhìn những viên đá màu đen này, trên mặt lộ ra một tia tươi cười.
"Năng lượng trong Hắc Diệu Thạch vừa đào ra hơi có chút cuồng bạo, ta xử lý một chút." Hồn Huyền vung tay phải lên, từng viên đá đi vào trong tay ông ta.
"Hử?" Đúng lúc này, bỗng nhiên sắc mặt ông ta khẽ biến.
"Mạc Vẫn, những Hắc Diệu Thạch này ông xử lý một chút, ta có chuyện muốn đi ra ngoài một chuyến."
Hồn Huyền không biết đã xảy ra chuyện gì, bóng dáng vừa động liền trực tiếp biến mất.
Trên không trung 130 viên Hắc Diệu Thạch lơ lửng, sau đó bị Mạc Vẫn thu vào toàn bộ.
Tất cả mọi người sững sờ nhìn Hồn Huyền bỗng nhiên biến mất, không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Hắc Diệu Thạch hấp thu xong, hiện tại là phát hành tài nguyên cùng lựa chọn bí tịch, tất cả mọi người lần lượt lên đây lĩnh." Đại trưởng lão Mạc Vẫn đi ra một bước, ánh mắt nhìn mọi người nói.
Từng thiên tài lần lượt tiến lên.
Diệp Tinh cũng tiến lên lĩnh tài nguyên của mình, lựa chọn một quyển bí tịch.
"Được rồi, hội nghị đệ tử hạch tâm chấm dứt, mọi người tự mình giải tán đi." Mạc Vẫn khoát tay.
Nhất thời mọi người nhanh chóng rời đi.
Toàn bộ địa điểm chỉ có Mạc Vẫn cùng Kim Nguyên lưu lại.
- Kim Nguyên, con có gì muốn nói không? Mạc Vẫn cõng hai tay, nhìn con của mình nói.
Trạng thái Kim Nguyên dường như vẫn không thích hợp lắm.
Nghe vậy, trên mặt Kim Nguyên nhất thời lộ ra một tia dữ tợn, nói:
"Cha,con không phục, Không Vân kia lập tức hấp thu được nhiều Hắc Diệu Thạch như vậy.Con điều tra được một chút, lai lịch của hắn không biết rõ, chỉ là một người thám hiểm không biết ở chỗ nào mà được coi trọng như vậy?"
Cậu ta hiện tại ở đạo tắc cảnh trung kỳ hấp thu được hơn hai viên Hắc Diệu Thạch,được mọi người kính sợ, nhưng hiện tại Diệp Tinh lại hoàn toàn vượt qua cậu ta.
Về sau mọi người cũng chỉ biết Diệp Tinh, sẽ không để ý tới cậu ta nữa.
Vừa nghĩ đến chuyện này, ngọn lửa ghen tị của Kim Nguyên liền hừng hực cháy lửa.
"Hừ! Đó là do thiên phú của người khác mạnh!" Mạc Vẫn trầm giọng nói,
"Ngươi hẳn là lấy đây làm khích lệ, càng thêm cố gắng tu luyện mới đúng."
Con trai ông ta có một thiên phú tốt, nhưng tâm lại quá hẹp.
- Cha,con sẽ cố gắng tu luyện! Kim Nguyên nắm tay, nhìn Mạc Vẫn, nói: "Cha, hai viên Hắc Diệu Thạch không phải cực hạn của con, con muốn tiếp tục hấp thu! Năng lượng bên trong Hắc Diệu Thạch của Tử Vong cốc cuồng bạo, nhưng cũng dễ dàng hấp thu vào trong cơ thể.
- Hắc Diệu Thạch Tử Vong cốc? Mạc Vẫn hơi cau mày.
Ông ta vung tay lên sau đó một cái nhẫn không gian bay ra.
"Đây là một 130 viên Hắc Diệu Thạch của Tử Vong cốc, con có thể thử một chút, về phần dùng phương pháp gì con tự mình nghĩ biện pháp đi, một ngày sau lại giao những Hắc Diệu Thạch này cho ta." Mạc Vẫn trầm giọng nói.
"Vâng, cha! Con nhất định sẽ lại hấp thu được năng lượng của Hắc Diệu Thạch!" Trong mắt Kim Nguyên lộ ra một tia quang mang.
......
Bên trong cung điện, Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng, trong mắt hắn có vẻ suy nghĩ.
"Kế tiếp nên làm thế nào để có được Hắc Diệu Thạch? Thật sự vẫn ở lại ở chỗ này?" Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
Hắc Diệu Thạch nơi này cho dù hấp thu xong,nhưng cũng phải bị thu hồi.
Hồn Huyền tuy rằng coi trọng hắn, nhưng hiển nhiên không có khả năng trực tiếp ban cho hắn lượng lớn Hắc Diệu Thạch.
Ầm ầm!
Trong lòng nghĩ, bỗng nhiên trong nhẫn không gian của Diệp Tinh kén thần bí lại bạo động.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến.
"Cái khiến cho kén đen thần bí bạo động chính là ở bên ngoài?"
Hắn suy nghĩ một chút trực tiếp đi ra ngoài.
"Ha ha, Kim Nguyên..." Đi ra cung điện ở, cách đó không xa hai thanh niên đang nói cái gì đó, trong đó một người chính là Kim Nguyên, người còn lại là thiên tài Charon xếp hạng top 5 của Hắc Diệu tông.
- Đại trưởng lão không có ở đây, kén thần bí làm sao có thể sinh ra dị động? Diệp Tinh yên lặng nói trong lòng.
Hắn nhìn Kim Nguyên, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ.
- Chẳng lẽ những Hắc Diệu Thạch kia ở trên người Kim Nguyên?
Mạc Vẫn cùng Kim Nguyên là quan hệ cha con, trên người Kim Nguyên có Hắc Diệu Thạch ở Tử Vong cốc cũng có thể lý giải.
"Chỉ là không biết có bao nhiêu viên?"