Mọi người nhìn Diệp Tinh.
"Diệp Tinh." Lúc này Viên Côn cũng đang nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng lộ ra một tia chiến ý.
Thiên phú của anh ta tuy mạnh, nhưng rõ ràng kém hai người Diệp Tinh, Hỗn Vũ một chút.
Ở giai đoạn hư không cảnh, cho dù anh ta ở điện Hồn Thiên 100 năm, cũng không có xông qua tầng thứ chín tháp Đăng Thiên.
- Thiên phú bia!
Mặc kệ mọi người chung quanh, Diệp Tinh đứng ở trước bia thiên phú, hắn yên lặng cảm thụ dao động kỳ diệu trên bia thiên phú.
Tuy rằng bia thiên phú cũng không cao, chỉ có 1000 mét, thế nhưng Diệp Tinh ở trước mặt nó lại cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.
Trong mắt chớp động một tia sáng, Diệp Tinh không chút do dự, vươn tay phải của mình ra, ở dưới ánh mắt mọi người, tay phải của hắn trực tiếp tiếp xúc với tấm bia đá.
Trong nháy mắt tiếp xúc, Diệp Tinh cảm nhận được một cỗ dao động kỳ dị nhanh chóng bao phủ hắn, sau đó nhanh chóng tiến vào trong cơ thể hắn, bắt đầu quét mỗi một chỗ trên thân hắn.
Đạo mạch không gian, đạo mạch thời gian trên cánh tay trái, hai đại phân thân đạo tắc trong đầu, đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh lĩnh ngộ cùng nhiều đạo tắc lĩnh ngộ khác, thậm chí là thiên phú đoạt xá, cường độ thân thể, ma linh thuật vân vân, dường như trong nháy mắt đều bị quét tới.
Thậm chí lúc này phân thân Đạo Tắc Giới mà Diệp Tinh giấu trên trái đất cũng đều dao động một chút, như thể bị bia thiên phú phát hiện!
Diệp Tinh hơi kinh hãi, thế nhưng vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, những dao động này lại ngưng tụ vào trong đầu của của hắn, dường như muốn quét qua khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh.
Xoẹt...
Đúng lúc này, khí lưu màu xám hơi rung động, lập tức tất cả những dao động này đều biến mất không thấy,hình như khí lưu màu xám ngăn cản không cho bia thiên phú dò xét.
- Oanh!
Sau khi điều tra chấm dứt, bỗng nhiên trên bia thiên phú xuất hiện một ánh sáng cực kỳ chói mắt, ánh sáng này quả thực giống như một mặt trời nhỏ, chói mắt làm cho mắt người ta không mở được.
Rất nhiều người theo bản năng nhắm mắt lại, trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ rung động.
“Tia sáng này thật mãnh liệt!”
“So với thiên tài nhân tộc lúc trước còn mạnh hơn!”
"Làm sao có thể?"
Mọi người híp mắt, tràn đầy kinh ngạc nhìn tấm bia đá khổng lồ,.
Lúc trước có nhiều thiên tài như vậy đã không thể vượt qua, hiện tại lại có một người còn mạnh hơn?
Dưới ánh mắt của mọi người, sau khi tia sáng kia xuất hiện, bắt đầu dùng tốc độ cực nhanh điên cuồng tiến lên.
100 mét... 300 mét... 500 mét...
Dường như trong vài giây ngắn ngủi, điểm sáng cách 500 mét đã được thắp sáng, chỉ là lúc này tốc độ tăng điểm sáng này một chút cũng không có chậm lại.
600 mét... 700 mét... 800 mét...
Lại qua mấy giây, những điểm sáng này còn vượt qua cả Viên Côn.
‘Tốc độ nhanh vãi!”
"Đã hơn 800 mét rồi! So với thiên tài nhân tộc đạt được ấn ký bia đá lúc trước còn mạnh hơn!"
“Những điểm sáng này vẫn còn đang tiếp tục!"
Dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, những điểm sáng này lại đi tới nơi 900 mét.
"Diệp Tinh này..." Lúc này mấy vị trưởng lão tộc Hàn Nguyệt cũng không bình tĩnh được nữa, tất cả đều gắt gao nhìn chằm chằm tấm bia đá.
Bởi vì, lúc này điểm sáng này vẫn đang bị thắp sáng.
910 mét... 920 mét... 930 mét...
Cả khu vực dường như thoáng cái an tĩnh lại, tất cả mọi người đều nín thở, khiếp sợ nhìn tình cảnh trên quảng trường, trong mắt có một tia khó tin.
Trong lòng bọn họ đều xuất hiện một ý nghĩ không thể tưởng tượng nổi.
960 mét... 970 mét... 980 mét... 990 mét...
Dưới ánh mắt của mọi người, ánh sáng trên đỉnh tấm bia đá này xuất hiện.
Ầm ầm!
Cả khu vực nhất thời xôn xao.
"Lên đến đỉnh! Lại có thiên tài có thể khiến cho bia đá sáng lên toàn bộ!"
“Làm sao có thể? Từ sau khi bia thiên phú ở lại nơi này, mới chỉ có ba thiên tài thành công lên đỉnh, hiện tại xuất hiện người thứ tư?"
Mọi người nhìn tấm bia đá, sau đó nhìn về phía thanh niên lạnh nhạt đang đứng thẳng.
"Oa, Diệp Tinh đại nhân thật lợi hại nha." Thủy Lam Nhi vui vẻ hoan hô nói, trên khuôn mặt nhỏ bé tràn đầy vẻ vui sướng.
Thủy Ngọc cũng giật mình,nhưng mà vẫn là cao hứng vì Diệp Tinh, về phần trong mắt Minh Lan thì tràn đầy vẻ ngốc trệ.
"Làm... làm sao có thể?"
Thắp sáng lên đến đỉnh bia thiên phú, đây hoàn toàn là nhân vật trong truyền thuyết của tộc Hàn Nguyệt bọn họ. Ba người kia cũng được ghi chép trong tri thức truyền thừa tộc của họ.
Đương nhiên, không cũng thể nói vũ trụ chỉ có ba người có thể thắp sáng hoàn toàn bia thiên phú, dù sao hầu hết mọi người đều không có đến kiểm nghiệm.
"Thắp sáng hoàn toàn?" Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia vui sướng, nhìn chằm chằm tấm bia đá.
"Hy vọng không làm mình thất vọng."
Xoẹt...
Suy nghĩ trong lòng hắn vừa động, bỗng nhiên tấm bia đá khẽ run, sau đó có từng điểm sáng không ngừng xuất hiện.
Những điểm sáng này vô cùng nhiều, sau khi xuất hiện toàn bộ bay về phía Diệp Tinh, trực tiếp rơi xuống trên bàn tay của hắn.
Nếu như nhìn kỹ, những điểm sáng này đều giống như bông tuyết vậy.
Đây là ấn ký bia đá!
Toàn bộ điểm sáng trước mắt đều là ấn ký bia đá!